LỤC ĐẠO LUÂN HỒI

Về luân hồi chuyển cảnh thì tin là thật hơn không tin nhưng 1 câu có thể xóa bỏ hoàn toàn lý thuyết trên

Linh hồn ở đâu để luân hồi ???

Thời đạo phật thịnh hành ở Châu á lý thuyết này vững vàng nhưng cho tới hiện tại thì không . Vì sao vững vàng vì là chiến tranh liên miên hay liên tục, dẫn đến việc lý thuyết này được củng cố mạnh mẽ và nhiều người bỏ tiền của kiếp này để tìm kiếm hiện thân của kiếp sau

Nhưng hiện tại thì không vì sao vì số người chết không cản được số người sinh muốn cãi về vấn đề này thì trả lời tại sao dân số thế giới vượt ngưỡng 10 tỏi , so với thời chiến tranh 2 tầm 5 tỏi là hết mốc

Câu hỏi ở trên nảy ra vô số giả thuyết về một thế lực trên cả cuộc sống tạo ra linh hồn và nghiên cứu hành vi của con người dẫn tới 1 mớ bòng bong đéo có lối thoát lẫn dẫn chứng cụ thể

Cho nên luân hồi 'ở hiện tại' là một khái niệm đọc cho vui để biết người xưa trao hy vọng cho những người còn sống bằng cả học thuyết an ủi

Nên người chết để hy vọng chứ đéo phải 1 mạng vs 1 mạng nổ địa chỉ bặc co
Tao cũng tin vậy, thế giới này không hề tự nhiên, trong toán học cũng thế. Không tự nhiên một tí nào cả, tất cả dường như có một ý đồ nào đó của đấng sáng tạo một thứ huyền bí
 
Luân hồi có hay ko với tôi ko quan trọng.
Tôi chỉ mong sống trong kiếp này bằng người khác sống trong nhiều kiếp thôi :shame:.
 
loài người mới là loài ít phước nhất trong tam giới (phân tích theo phật pháp) trừ địa ngục vì sao ? vì có thất tình lục dục nặng nhất, mà theo phật pháp thì thất tình lục lục là cội nguồn đau khổ kiến chúng sinh ngụp lặn trong luân hồi.
Vậy chiểu theo thất tình lục dục thì hẳn súc sinh phước lớn hơn con ngươi cực nhiều vì đơn giản chúng chỉ có ăn và tình dục, dục với chúng cũng chỉ là thuận theo tự nhiên nhằm duy trì nòi giống chứ ko lấy đó là hưởng thụ như con người, chúng chỉ giao phối theo mùa, theo chu kì, ăn uống chúng cũng chỉ ăn đủ no, ko tham lam ăn ngon như con người.
Giờ nhìn lại con người với các pháp tu hành mà nếu thực hành thì khác gì súc sinh ko? ăn chay, tiết dục. Chẳng phải tu để dc giống súc sinh?
Này Đại ma tôn, tà kiến vừa thôi.
Trong Tam giới, nhân giới được xếp vào cảnh thiện, phước đức hơn địa ngục, ngạ quỷ và súc sinh đạo. Vì sao?
- Trí tuệ của người cao hơn của súc sinh, loài người có văn hóa, có ngôn ngữ, biết thiện ác, có thể dùng trí tuệ để làm cho cuộc sống thêm tiện nghi, có thể học hỏi để nâng cảnh giới của mình lên cao hơn. Còn súc sinh trí tuệ thấp kém, chỉ gầm gừ, ko có văn hóa, bị hạn chế ko thể tu tập nâng cao cảnh giới như người, bị con người áp đảo về mọi mặt, bị người điều khiển, chế ngự. Người ta chửi nhau thường nói "ngu như lợn, ngu như chó, đồ súc sinh, v.v.." ko ai chửi "ngu như người, đồ con người". Thế là quá rõ.
- Sự hưởng thụ của loài người cao hơn súc sinh do phước báu cao hơn. Súc sinh đa phần tuổi thọ ngắn hơn người, ăn nông ở lỗ, bẩn thỉu hôi hám, uống nước nơi khe vũng, tắm trong phân bùn, lông vẩy che thân lạnh không thể mặc thêm, nóng ko thể cởi, chấy rận muỗi mòng cắn đốt, nanh nhọn vuốt sắc không bảo vệ được thân bị người săn bắt, v.v... ko thể so với con người, có áo quần đẹp tiện dụng, nhà cửa phương tiện tốt, ăn uống vệ sinh, các thú vui chơi phong phú, tinh tế, v.v... các thứ hưởng thụ của loài người đều vượt trên súc sinh. Điều đó quá rõ ràng, cho nên phước báu của loài người cao hơn súc sinh.
- Trong cõi người có chính pháp của Phật. Các thánh nhân hay thị hiện ở cõi người, truyền dạy trí tuệ, phạm hạnh, do vậy nhiều người tu tập theo được sinh lên thiên giới hay đắc các thánh quả. Điều đó cõi súc sinh không thể có. Do đó cõi người vượt hơn cõi súc sinh. Cõi người còn có sự thù thắng hơn tất cả các cõi khác, kể cả cõi trời, đó là Phật chỉ sinh ra ở cõi người, phạm hạnh và 6 ba la mật của bồ tát cũng chỉ có thể viên mãn ở cõi người. Cõi người ko quá sướng ko quá khổ nên dễ giác ngộ vô thường. Cõi trời thọ lâu và quá sung sướng, cõi địa ngục ngạ quỷ súc sinh lại quá khổ ko thể giác ngộ. Do đó cõi người thù thắng về mặt tu đạo.
- Cõi người tuy có chiến tranh nhưng ít sự đáng sợ hơn cõi súc sinh. Ko phải thường xuyên sống trong sự lo sợ bị vồ bắt, ăn thịt, mạnh được yếu thua. Cõi người vẫn có tình thương cho kẻ yếu đuối. Nên cõi người tốt đẹp hơn.
 
Sửa lần cuối:
Này Đại ma tôn, tà kiến vừa thôi.
Trong Tam giới, nhân giới được xếp vào cảnh thiện, phước đức hơn địa ngục, ngạ quỷ và súc sinh đạo. Vì sao?
- Trí tuệ của người cao hơn của súc sinh, loài người có văn hóa, có ngôn ngữ, biết thiện ác, có thể dùng trí tuệ để làm cho cuộc sống thêm tiện nghi, có thể học hỏi để nâng cảnh giới của mình lên cao hơn. Còn súc sinh trí tuệ thấp kém, chỉ gầm gừ, ko có văn hóa, bị hạn chế ko thể tu tập nâng cao cảnh giới như người, bị con người áp đảo về mọi mặt, bị người điều khiển, chế ngự. Người ta chửi nhau thường nói "ngu như lợn, ngu như chó, đồ súc sinh, v.v.." ko ai chửi "ngu như người, đồ con người". Thế là quá rõ.
- Sự hưởng thụ của loài người cao hơn súc sinh do phước báu cao hơn. Súc sinh đa phần tuổi thọ ngắn hơn người, ăn nông ở lỗ, bẩn thỉu hôi hám, uống nước nơi khe vũng, tắm trong phân bùn, áo vẩy che thân lạnh không thể mặc thêm, nóng ko thể cởi, chấy rận muỗi mòng cắn đốt, bị săn bắt bóc lột, v.v... ko thể so với con người, có áo quần đẹp tiện dụng, nhà cửa phương tiện tốt, ăn uống vệ sinh, các thú vui chơi phong phú, tinh tế, v.v... các thứ hưởng thụ của loài người đều vượt trên súc sinh. Điều đó quá rõ ràng, cho nên phước báu của loài người cao hơn súc sinh.
- Trong cõi người có chính pháp của Phật. Các thánh nhân hay thị hiện ở cõi người, truyền dạy trí tuệ, phạm hạnh, do vậy nhiều người tu tập theo được sinh lên thiên giới hay đắc các thánh quả. Điều đó cõi súc sinh không thể có. Do đó cõi người vượt hơn cõi súc sinh. Cõi người còn có sự thù thắng hơn tất cả các cõi khác, kể cả cõi trời, đó là Phật chỉ sinh ra ở cõi người, phạm hạnh và 6 ba la mật của bồ tát cũng chỉ có thể viên mãn ở cõi người. Cõi người ko quá sướng ko quá khổ nên dễ giác ngộ vô thường. Cõi trời thọ lâu và quá sung sướng, cõi địa ngục ngạ quỷ súc sinh lại quá khổ ko thể giác ngộ. Do đó cõi người thù thắng về mặt tu đạo.
- Cõi người tuy có chiến tranh nhưng ít sự đáng sợ hơn cõi súc sinh. Ko phải thường xuyên sống trong sự lo sợ bị vồ bắt, ăn thịt, mạnh được yếu thua. Cõi người vẫn có tình thương cho kẻ yếu đuối. Nên cõi người tốt đẹp hơn.
M giống con vẹt quá.
 
Uhm, chắc thế. Vì nói năng bừa phứa liên thiên thì chẳng giống con gì thật. Người cũng chả giống.
Con chiên của phật giáo mà đi lăng mạ của ng khác thế à. Tưởng thế nào. Nói m con vẹt thì m tự ái.
 
Khụ khụ.
Tranh luận: tranh cãi để bảo vệ luận điểm của mình, có thể đúng có thể sai. Rời xa chân lý.
Thảo luận: so sánh, đối chiếu để làm sáng tỏ ý kiến đúng hoặc tổng hợp mỗi ý đúng của từng người thành ý đúng hoàn chỉnh. Đi đến chân lý.

Ai hành theo pháp Phật, chớ để cảm xúc xen vào các pháp hành.
 
Khụ khụ.
Tranh luận: tranh cãi để bảo vệ luận điểm của mình, có thể đúng có thể sai. Rời xa chân lý.
Thảo luận: so sánh, đối chiếu để làm sáng tỏ ý kiến đúng hoặc tổng hợp mỗi ý đúng của từng người thành ý đúng hoàn chỉnh. Đi đến chân lý.

Ai hành theo pháp Phật, chớ để cảm xúc xen vào các pháp hành.
À, tôi là phàm phu thôi.
Nên ai trao đổi đạo lý thì tôi cũng trao đổi đạo lý mà ai nói chuyện lấc cấc thì tôi cũng ko lịch sự.
 
Này Đại ma tôn, tà kiến vừa thôi.
Trong Tam giới, nhân giới được xếp vào cảnh thiện, phước đức hơn địa ngục, ngạ quỷ và súc sinh đạo. Vì sao?
- Trí tuệ của người cao hơn của súc sinh, loài người có văn hóa, có ngôn ngữ, biết thiện ác, có thể dùng trí tuệ để làm cho cuộc sống thêm tiện nghi, có thể học hỏi để nâng cảnh giới của mình lên cao hơn. Còn súc sinh trí tuệ thấp kém, chỉ gầm gừ, ko có văn hóa, bị hạn chế ko thể tu tập nâng cao cảnh giới như người, bị con người áp đảo về mọi mặt, bị người điều khiển, chế ngự. Người ta chửi nhau thường nói "ngu như lợn, ngu như chó, đồ súc sinh, v.v.." ko ai chửi "ngu như người, đồ con người". Thế là quá rõ.
- Sự hưởng thụ của loài người cao hơn súc sinh do phước báu cao hơn. Súc sinh đa phần tuổi thọ ngắn hơn người, ăn nông ở lỗ, bẩn thỉu hôi hám, uống nước nơi khe vũng, tắm trong phân bùn, lông vẩy che thân lạnh không thể mặc thêm, nóng ko thể cởi, chấy rận muỗi mòng cắn đốt, nanh nhọn vuốt sắc không bảo vệ được thân bị người săn bắt, v.v... ko thể so với con người, có áo quần đẹp tiện dụng, nhà cửa phương tiện tốt, ăn uống vệ sinh, các thú vui chơi phong phú, tinh tế, v.v... các thứ hưởng thụ của loài người đều vượt trên súc sinh. Điều đó quá rõ ràng, cho nên phước báu của loài người cao hơn súc sinh.
- Trong cõi người có chính pháp của Phật. Các thánh nhân hay thị hiện ở cõi người, truyền dạy trí tuệ, phạm hạnh, do vậy nhiều người tu tập theo được sinh lên thiên giới hay đắc các thánh quả. Điều đó cõi súc sinh không thể có. Do đó cõi người vượt hơn cõi súc sinh. Cõi người còn có sự thù thắng hơn tất cả các cõi khác, kể cả cõi trời, đó là Phật chỉ sinh ra ở cõi người, phạm hạnh và 6 ba la mật của bồ tát cũng chỉ có thể viên mãn ở cõi người. Cõi người ko quá sướng ko quá khổ nên dễ giác ngộ vô thường. Cõi trời thọ lâu và quá sung sướng, cõi địa ngục ngạ quỷ súc sinh lại quá khổ ko thể giác ngộ. Do đó cõi người thù thắng về mặt tu đạo.
- Cõi người tuy có chiến tranh nhưng ít sự đáng sợ hơn cõi súc sinh. Ko phải thường xuyên sống trong sự lo sợ bị vồ bắt, ăn thịt, mạnh được yếu thua. Cõi người vẫn có tình thương cho kẻ yếu đuối. Nên cõi người tốt đẹp hơn.
Ko đúng rồi.
-Phần lớn các loài trong súc sinh cũng đều sống có cộng đồng, có nhóm có đôi, có cặp nên "đương nhiên" nó phải có ngôn ngữ, có văn hóa riêng của nó. Ko thể lấy quy chuẩn văn hóa của người để áp cho nó.
"bị hạn chế ko thể tu tập nâng cao cảnh giới như người" : Lại vả vào mồm phật à? Phật còn nói chúng sinh bình đẳng. Hơn nữa nếu có lục đạo luân hồi này thì chuyện người hết phước, làm ác -> đọa xuống làm súc sinh là chuyện quá bình thường, vậy xuống làm súc sinh thì mãi mãi là súc sinh ko lên dc làm người dc nữa?
- Sự thụ hưởng của loài người như b nói (có áo quần đẹp tiện dụng, nhà cửa phương tiện tốt, ăn uống vệ sinh, các thú vui chơi phong phú, tinh tế, v.v...) Theo như phật thì đâu phải là phước, nó là cội nguồn của thất tình lục dục,dễ kích phát tham sân si mà? Tu đều bắt vứt bỏ hết những thứ này mà? Cho con người thụ hưởng nhưng lại bắt con người tu để loại bỏ, thấy khổ sở chưa? trong khi súc sinh thì ko có, nó ko cần tu, cứ sống tự nhiên cũng đã bằng con người phải vất vả tu luyện.
Giàu sang là phúc hay họa, nghèo hèn là họa hay phúc?
Xinh đẹp mỹ miều là phúc hay mầm mống tai ương?
-Thánh nhân có thị hiện ở cõi súc sinh để độ hóa hay ko thì m ko biết, nhưng đến địa ngục cũng còn có phật độ hóa đó thôi, phải ko?
 
Thất tình lục dục là điêu tuyệt vời của tạo hóa, Hòn đá mất hàng trăm triệu năm hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt mới hình thành dc linh hồn và có dc tính linh, có cảm xúc, biết buồn biết vui.
Xin nguồn.
, lại tìm đủ mọi cách để diệt đi, để trở thành 1 thứ vô tri,
Xin nguồn lần 2.
 
loài người mới là loài ít phước nhất trong tam giới (phân tích theo phật pháp) trừ địa ngục vì sao ? vì có thất tình lục dục nặng nhất, mà theo phật pháp thì thất tình lục lục là cội nguồn đau khổ kiến chúng sinh ngụp lặn trong luân hồi.
Vậy chiểu theo thất tình lục dục thì hẳn súc sinh phước lớn hơn con ngươi cực nhiều vì đơn giản chúng chỉ có ăn và tình dục, dục với chúng cũng chỉ là thuận theo tự nhiên nhằm duy trì nòi giống chứ ko lấy đó là hưởng thụ như con người, chúng chỉ giao phối theo mùa, theo chu kì, ăn uống chúng cũng chỉ ăn đủ no, ko tham lam ăn ngon như con người.
Giờ nhìn lại con người với các pháp tu hành mà nếu thực hành thì khác gì súc sinh ko? ăn chay, tiết dục. Chẳng phải tu để dc giống súc sinh?
Này đại ma tôn. Sắc của nữ nhân rồi cũng thế này. Ông thích nam nữ song tu, tặng ông!
 

Attachments

  • 20211020_220400.jpg
    20211020_220400.jpg
    672.7 KB · Lượt xem: 42
Nếu nói về giáo lý Phật học thì bài viết đúng 100%. Nhưng trên thế giới có nhiều tôn giáo khác nhau, chẳng lẽ lại tuân theo đúng quy luật của đạo Phật đề ra ?
Nếu nhân quả, luân hồi, cõi thoát luân hồi mà có thật thì đúng là một điều thú vị. Quan trọng cái để thuyết phục mọi người chỉ là một bằng chứng để chứng minh nó có thật, dù là bằng chứng nhỏ nhất
Theo bài viết mà mình nói, Luân Hồi và Lục Đạo nó nằm ngoài tôn giáo, như Nhân Quả đấy, không lệ thuộc Tôn Giáo. 1 chúng sinh bất kỳ nào trong Lục Đạo cũng phải nằm trong Nhân Quả Luân Hồi. Mình lồng Phật Giáo vào vì mình là Phật tử, hơn nữa Đức Phật là Bậc đã thoát khỏi Lục Đạo và giáo pháp của Đức Phật hướng cho con người thoát khỏi Lục Đạo!
 
Cảm ơn anh em, không ngờ anh em lại bàn sôi nổi như thế, chắc chỉ có ở xam này mới vui như thế, nhưng mà đừng có chửi tại hạ, ai cũng có quan điểm cá nhân. Ít nhất bài viết thì tại hạ không có kích bác hay dụ dỗ mọi người làm điều xấu, tất cả chỉ là muốn 1 xã hội này tốt lên. Đó là ý tốt của tại hạ :vozvn (1):
 
Theo bài viết mà mình nói, Luân Hồi và Lục Đạo nó nằm ngoài tôn giáo, như Nhân Quả đấy, không lệ thuộc Tôn Giáo. 1 chúng sinh bất kỳ nào trong Lục Đạo cũng phải nằm trong Nhân Quả Luân Hồi. Mình lồng Phật Giáo vào vì mình là Phật tử, hơn nữa Đức Phật là Bậc đã thoát khỏi Lục Đạo và giáo pháp của Đức Phật hướng cho con người thoát khỏi Lục Đạo!
Nhưng từ trước giờ chưa nghe một tôn giáo nào nói về Luân Hồi, Lục Đạo, Tam Giới ngoại đạo Phật. Mình cũng nửa tin nửa ngờ, chỉ cần một bằng chứng xác thực thì có thể mình sẽ đi tu để thoát luân hồi
 
Top