Thơ đọc lúc nửa đêm

Lời tựa

Tại sao thơ đọc lúc nửa đêm? Đêm là lúc khí dương đã đến điểm tàn mạt, khí âm đang đà thịnh trưởng. Chân tay chim cò đến lúc ngơi nghỉ, tâm tư thư thái ko còn phóng dật, chả phải lúc thích hợp để ngâm đọc thi văn của các bậc hiền nhân tài tử lắm sao.

Giả như có kẻ nhiêu khê hỏi là: thế ko có thơ nào để đọc vào buổi sớm hay buổi trưa sao? Thì bần đạo mượn ý người xưa mà đáp rằng: trẻ ko nên đọc tam quốc, già ko nên coi thủy hử vậy.

Đời người ngắn nỗi. Thêm một dục ý nào khác thêm giọt nước vào bể dục. Bần đạo mạn ý mượn thi văn của cổ nhân làm con thuyền độc mộc chèo chơi trên cái bể dục của nhân gian.

Thi thoảng nửa đêm có tâm tư, bần đạo vào đây đăng lên 1 bài thơ. Thí chủ nào cũng có nhã hứng thì vodka cho nhé.
 
Bài Phong kiều dạ bạc của Trương kế:

Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô tô thành ngoại Hàn san tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền

Dịch nghĩa là:

Trăng lặn, quạ kêu, sương phủ đầy trời
Cây phong bến sông, lửa thuyền chài đối nhau trong giấc ngủ sầu muộn
Bên ngoài thành Cô tô, gần chùa Hàn san
Nửa đêm có tiếng chuông vọng đến thuyền chở khách trên sông
 
Bài Phong kiều dạ bạc của Trương kế:

Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô tô thành ngoại Hàn san tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền

Dịch nghĩa là:

Trăng lặn, quạ kêu, sương phủ đầy trời
Cây phong bến sông, lửa thuyền chài đối nhau trong giấc ngủ sầu muộn
Bên ngoài thành Cô tô, gần chùa Hàn san
Nửa đêm có tiếng chuông vọng đến thuyền chở khách trên sông
Đọc tiêu đề topic tao cũng nghĩ đến tuyệt tác Đường thi này, ai ngờ mày xướng trước rồi ... hehe đúng là trùng hợp
 
Xích bích hoài cổ
Chiết kích trầm sa thiết vị tiêu
Tự tương ma tẩy nhận tiền triều
Đông phong bất dữ Chu lang tiện
Đồng Tước xuân thâm tỏa nhị Kiều
 
Xích bích hoài cổ
Chiết kích trầm sa thiết vị tiêu
Tự tương ma tẩy nhận tiền triều
Đông phong bất dữ Chu lang tiện
Đồng Tước xuân thâm tỏa nhị Kiều
Bần đạo mạn phép thêm phần dịch nghĩa bài thơ này của Đỗ mục:

Cây kích gãy vùi trong cát, sắt còn chưa tiêu mất
Tự cầm về mài rửa thì nhận ra dấu tích triều đại trước
Gió đông mà chẳng giúp cho Chu lang
Thì đã ở đài Đồng tước thưởng xuân với 2 nàng Kiều
 
"Bần đạo mạn ý mượn thi văn của cổ nhân làm con thuyền độc mộc chèo chơi trên cái bể dục của nhân gian."
Hay tml ah .
 
Bài Khiển hoài, tức là Giải nỗi nhớ, của Đỗ mục:

Lạc thác giang hồ tái tửu hành
Sở yêu tiêm tế chưởng trung khinh
Thập niên nhất giác Dương châu mộng
Doanh đắc thanh lâu bạc hãnh danh

Dịch nghĩa:

Lêu lổng giang hồ xách theo bầu rượu
Người đẹp lưng thon nhỏ nhắn có thể múa nhẹ nhàng trên lòng tay
Sau mười năm chợt tỉnh mộng Dương châu
Được cái tiếng ở lầu xanh là kẻ bạc tình
 
Hoài cảm thất ngôn tứ tuyệt Lương Châu Từ nhân tình hình thế giới chiến tranh nhiễu loạn
Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
Tỳ bà dục ẩm mã thượng thôi
Túy ngọa sa trường, quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi
 
Hoài cảm thất ngôn tứ tuyệt Lương Châu Từ nhân tình hình thế giới chiến tranh nhiễu loạn
Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
Tỳ bà dục ẩm mã thượng thôi
Túy ngọa sa trường, quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi
Bần đạo từng có duyên nghe một hai bàn luận về bài thơ này.

Dục ẩm tì bà mã thượng thôi, câu thơ thứ 2 này ngoài cách hiểu của giới dâm môn chính phái là ' đang muốn uống thì đàn tỳ bà lại thôi thúc lên ngựa', còn có cách hiểu của giới tà ma ngoại đạo đấy là 'đang muốn uống thì đàn tỳ bà trên lưng ngựa cũng thôi thúc theo'. Tức là, một đằng hiểu là tiếng nhạc cổ vũ quân binh ra trận, một đằng hiểu là tiếng nhạc mua vui tiệc rượu.

Một trong những cái hay của thi ca đấy là tính đa nghĩa, ko hẳn phải bó buộc trong 1 cách hiểu cách cảm nhận nhất định nào. Như bần đạo thì vẫn cảm nhận đc nhiều hơn với cái cách hiểu đầu tiên. Có lẽ nó gần gũi hơn với cái thân phận và tâm thế của con người buổi chiến tranh loạn lạc.
 
Sửa lần cuối:
Bài Xuất tái, thơ viết khi ra ngoài biên ải, của Vương xương linh:

Tần thời minh nguyệt Hán thời quan
Vạn lý trường chinh nhân vị hoàn
Đãn sử Long thành phi tướng tại
Bất giao Hồ mã độ Âm san

Dịch nghĩa:

Cái nơi trăng chiếu sáng thời Tần thì tới thời Hán đã thành quan ải
Thành ra người từng chinh chiến xa xôi vạn dặm còn chưa về được
Giả như Phi tướng quân mà còn ở Long thành
Đã chẳng để ngựa Hồ qua được Âm san
 
Bài Xuất tái, thơ viết khi ra ngoài biên ải, của Vương xương linh:

Tần thời minh nguyệt Hán thời quan
Vạn lý trường chinh nhân vị hoàn
Đãn sử Long thành phi tướng tại
Bất giao Hồ mã độ Âm san

Dịch nghĩa:

Cái nơi trăng chiếu sáng thời Tần thì tới thời Hán đã thành quan ải
Thành ra người từng chinh chiến xa xôi vạn dặm còn chưa về được
Giả như Phi tướng quân mà còn ở Long thành
Đã chẳng để ngựa Hồ qua được Âm san
Giang san đại hữu tài nhân xuất
Các lĩnh phong tao sổ bách niên
 
Bài Xuất tái, thơ viết khi ra ngoài biên ải, của Vương xương linh:

Tần thời minh nguyệt Hán thời quan
Vạn lý trường chinh nhân vị hoàn
Đãn sử Long thành phi tướng tại
Bất giao Hồ mã độ Âm san

Dịch nghĩa:

Cái nơi trăng chiếu sáng thời Tần thì tới thời Hán đã thành quan ải
Thành ra người từng chinh chiến xa xôi vạn dặm còn chưa về được
Giả như Phi tướng quân mà còn ở Long thành
Đã chẳng để ngựa Hồ qua được Âm san
Man mác buồn ... trông người mà lại ngẫm đến ta
 
Bần đạo từng có duyên nghe một hai bàn luận về bài thơ này.

Dục ẩm tì bà mã thượng thôi, câu thơ thứ 2 này ngoài cách hiểu của giới dâm môn chính phái là ' đang muốn uống thì đàn tỳ bà lại thôi thúc lên ngựa', còn có cách hiểu của giới tà ma ngoại đạo đấy là 'đang muốn uống thì đàn tỳ bà trên lưng ngựa cũng thôi thúc theo'. Tức là, một đằng hiểu là tiếng nhạc cổ vũ quân binh ra trận, một đằng hiểu là tiếng nhạc mua vui tiệc rượu.

Một trong những cái hay của thi ca đấy là tính đa nghĩa, ko hẳn phải bó buộc trong 1 cách hiểu cách cảm nhận nhất định nào. Như bần đạo thì vẫn cảm nhận đc nhiều hơn với cái cách hiểu đầu tiên. Có lẽ nó gần gũi hơn với cái thân phận và tâm thế của con người buổi chiến tranh loạn lạc.
Chiến trận thời loạn mà, thân phận con người rẻ rúm ... ngấp chén rượu thơm ngon mà tâm trạng u sầu cùng cực chả khác nào nước lã ! Suy cho cùng chiến tranh chỉ phục vụ cho mục đích của thiểu số còn lại chỉ toàn đau thương chung cho phần còn lại ...
 
Sửa lần cuối:
Bài Xuân vọng của Đỗ phủ:

Quốc phá sơn hà tại
Thành xuân thảo mộc thâm
Cảm thời hoa tiễn lệ
Hận biệt điểu kinh tâm
Phong hoả liên tam nguyệt
Gia thư để vạn kim
Bạch đầu tao cánh đoản
Hồn dục bất thăng trâm

Dịch nghĩa:

Nước bị tàn phá, núi sông còn đấy
Trong thành xuân cây cỏ mọc dày
Cảm thương thời thế mà hoa thấm lệ
Hận li biệt mà chim kinh hãi trong lòng
Khói lửa báo động liên miên ba tháng
Thư nhà giá đáng muôn vàng
Tóc đã bạc, gãi càng thêm ngắn
Không cài trâm được nữa rồi
 
Top