minhle01az
Tâm hồn dẩm chúa
Ông tao trước hàm thứ trưởng sau đấy về làm bí thư tỉnh ủy, cậu lính đánh dây sắt (đưa thư) cho ông tao giờ đã đến thiếu tướng rồi. Có hàm như vậy thì mà như bây giờ thì khủng như nào chắc tụi mày đều biết, kiểu ngon lành thì đến đời tao phải giàu mạnh vl tao làm công tử cmnr. Thế nhưng không, ông tao là thế hệ từ cách mạng đi lên, khi mà nhà nước của dân do dân vì dân thật sự ấy, bà tao kể ngày xưa ông có câu cửa miệng là "Dân sống thế nào thì mình thế". Ông nhất định bắt các chú tao vào Quảng Trị chiến đấu, theo tinh thần sống về thì rất mừng, còn chết vì tổ quốc cũng thì là niềm tự hào của gia đình. Các chú trở về đều làm giáo viên vì ông bảo không có năng lực cho làm quan chỉ có hại nước hại nhà. Nhà nước cấp nhà cấp đất không nhận, đề nghị chuyển cho các gia đình khác. Ông mất hồi tao rất nhỏ, đến đời tao là không còn tiền quyền quan hệ gì sất, các cô chú đều làm giáo viên công chức thông thường sống cuộc sống lao động bình thường như mọi người. Tao chỉ còn những câu chuyện hào hùng thời trước qua lời kể người lớn.
Nhìn một cách tích cực thì lịch sử như vậy là niềm tự hào gia đình, nhìn tiêu cực thì nói thô như quê tao là con cháu không được nhờ. Tao nghĩ đâu đó sẽ có thằng như tao, gia thế các đời trước rất xịn nhưng đến mình thì lụi tàn, chỉ có cách đi lên bằng thực lực. Chúng mày sẽ có cảm nghĩ gì?
Nhìn một cách tích cực thì lịch sử như vậy là niềm tự hào gia đình, nhìn tiêu cực thì nói thô như quê tao là con cháu không được nhờ. Tao nghĩ đâu đó sẽ có thằng như tao, gia thế các đời trước rất xịn nhưng đến mình thì lụi tàn, chỉ có cách đi lên bằng thực lực. Chúng mày sẽ có cảm nghĩ gì?