Johnny Lê Nữu Vượng
Cái nồi có lắp
Cuba đầu thế kỷ 20 là nhà giàu,trùm khu vực Caribe và ăn đứt Nam Mỹ luôn, Cuba như Singapore ngày nay và Singapore lúc đó là cái làng đánh cá đúng nghĩa đen, Sài Gòn lúc đó chỉ là hòn dái Viễn Đông, xách dép cho Cuba.
Rước cái của nợ Fidel Castro về rồi xong phim.
Venezuela gần đó cũng ko sáng mắt ra, đang giàu, trùm khu vực Nam Mỹ GDP/người cao hơn cả Tây Đức, sướng quá không biết làm gì chơi ngu m,cuối TK 20 cũng rước cái của nợ Hugo Chavez về tiếp, rồi giờ đi bươi thùng rác kiếm ăn.
Havanna trong những năm 1950. Ở phía sau là Dinh Tổng thống Batista.
Cho tới lúc đó, Cuba đã có một mức phát triển vượt bậc khi so với các nước châu Mỹ La-tinh khác:
Năm 1829, Cuba là nước đầu tiên sử dụng máy hơi nước trong hàng hải và bốc dỡ hàng hóa
Năm 1837 Cuba khai trương tuyến đường sắt đầu tiên của nước này. Đây là tuyến đường sắt thứ năm trên thế giới.
Năm 1918 Cuba là nước đầu tiên của lục địa ban hành luật ly hôn.
Năm 1922, Cuba là nước thứ nhì của thế giới bắt đầu có chương trình phát thanh.
Năm 1940, Cuba là nước đầu tiên áp dụng luật lao động 8 giờ/ngày, đưa ra mức lương tối thiểu và cho các trường đại học có quyền tự trị. Cũng trong năm này, một trong những hiến pháp tiến bộ nhất thế giới của thời đó được thông qua, bao gồm quyền đi bầu của phụ nữ, bình đẳng giới tính và chủng tộc cũng như quyền lao động của phụ nữ.
Năm 1950, Cuba là nước thứ hai trên thế giới bắt đầu có truyền hình. Tám năm sau, 1958, Cuba cũng là nước thứ hai trên thế giới có truyền hình màu (Tây Đức có truyền hình màu năm 1967, Đông Đức năm 1969).
Trong những năm 1950 trước cuộc cách mạng của Fidel Castro, Cuba là một nước giàu có với một nền kinh tế hiện đại và hệ thống hạ tầng thuộc hàng tiên tiến nhất thời bấy giờ. Havanna phát triển trở thành thành phố đẹp nhất châu Mỹ La-tinh.
Với 356 dollar thu nhập trên đầu người năm 1958, Cuba đứng hàng thứ ba ở châu Mỹ La-tinh và đồng thời cũng là quốc gia đứng hàng thứ 29 trên thế giới về kinh tế năm đó, mặc dù chỉ có 6,5 triệu dân tầm như Singapore bây giờ (thu nhập bình quân đầu người ở Việt Nam năm 1992 là 140 dollar)
Tiền lương bình quân cho một ngày trong những ngành công nghiệp năm 1958 là 6 dollar (theo thông tin của Cơ quan Lao động Thế giới ILO), đứng hàng thứ 8, trước cả Tây Đức.
Cũng năm 1958, cứ 1000 người dân thì cuba có 24 chiếc ô tô, đứng đầu châu Mỹ La-tinh (Nhật: 4). Cuba có nhiều ra-điô nhất, có mật độ đồ điện gia dụng cao nhất và có mạng lưới đường sắt dài nhất châu Mỹ La-tinh.
Năm 1958, Cuba có tỷ lệ trẻ sơ sinh tử vong thấp thứ nhì châu Mỹ La-tinh: 32 trường hợp tử vong / 1000 ca sinh nở, đứng trước cả Pháp, Bỉ, Tây Đức, Áo, Ý, Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha. Để so sánh: năm 1990, tỷ lệ trẻ sơ sinh tử vong ở Việt Nam là 44/1000 trẻ sinh sống[ii]. Năm 1957, Cuba có một bác sĩ cho 1000 người dân, đứng đầu châu Mỹ La-tinh.
Trước cuộc cách mạng, Cuba có 3 trường đại học nhà nước, 3 trường đại học tư nhân, có mật độ báo chí cao nhất châu Mỹ La tinh: 18 tờ nhật báo chỉ riêng ở Havanna, hơn 60 tờ trên khắp nước, 23 đài truyền hình và 160 đài phát thanh.
Thủ đô Havanna trong những năm 1950
Và 1 bầy con khỉ rừng xuất hiện, và sau đó là như hiện nay
Sửa lần cuối: