10 năm t phải uống thuốc vì bị trầm cảm và giờ sắp không phải uống thuốc,
Thuở ban đầu t bị mất ngủ 3 ngày liền( không ngủ được 1s nào) , người như bay trên không, không còn cảm giác gì, rồi t xỉu đi, lúc bác hàng xóm đưa đi bệnh viện chân t quẹt xuống đường bật cả móng chân mà t không hề còn cảm giác gì. Giờ nghĩ lại thời đó cũng là do t bị chèn ép quá nhiều, bức bối,... rồi lại suy nghĩ nữa. Cuối cùng t gặp được ân nhân của t- bác sĩ Phương ở Bạch Mai và uống thuốc tới giờ. ( từ 9 năm 2009 ) Lượng thuốc cũng dần được giảm theo thời gian.
Mà giờ hiện đại hơn rồi ! Nên đừng lo lắng quá rồi cũng sẽ ổn thôi.
mày bị nặng vl. Tao may hơn mày chán nhỉ