HÀNG XÓM CỦA PHÒ.
Chap 3: Chị Thanh.
Trong các thể loại phò thì tao ấn tượng nhất là loại: chị Thanh. Nói thật đã gặp phò bằng da bằng thịt như chị Thanh bao giờ đâu nên tao thấy thú vị lắm.
Chị Thanh quê ở xa tít tắp, hồi xưa nhà chị nghèo lắm chả đủ ăn. Thế là bố mẹ chị mới đặt tên chị là Gạo. Với mong ước nhà luôn đầy ắp lúa gạo không lo chết đói. Cơ mà đi hành nghề để tên đó hơi quê nên chị tự đổi thành Thanh.
Chị Thanh là con phò già nhất trong nhà chứa. Đồng nghĩa với việc chị cũng là người có nhiều kinh nghiệm nhất. Ai cũng yêu quý chị thỉnh thoảng mới có người bảo chị hết đát thôi. Bình thường trong nhà không ai tranh quét nhà rửa bát nấu cơm với chị hết. Nấu cơm thì phải đi chợ, nhà tao hay bán rau ế nên tao nhận phần cung cấp rau sạch cho chị nấu.
Chị Thanh rất là chính trực, tốt bụng mỗi tội làm phò. Chị hay dạy tao những kiến thức bổ ích như là chim thế nào thì to khỏe. Chim thế nào thì bị cúm. Chim thế nào thì hay cảm lạnh nôn mửa. Chị tự hào bảo chim chị cầm còn nhiều hơn số chữ trên tờ a4.
Tao hỏi chị tại sao lại làm phò?
Chị vừa đảo nồi rau trên bếp vừa tâm sự:
'' Hồi xưa chị cũng đi học như bao đứa bạn cùng trang lứa. Một ngày cuối tháng 5, trời mưa bão bập bùng chị gặp một bà cụ gánh nước đi tưới rau. Trong giây phút ấy chị tự dưng vào facebook. Đọc được stt của một nhà văn nổi tiếng, nói rằng không cần học đại học. Thế là chị bỏ học rồi đi làm phò. ''
Lúc đầu thì làm vì đam mê thôi, nhưng sau này nó thành cái nghiệp, nghề chọn người mà. Nhìn chị ngoài làm phò thì không thể làm gì khác đc.
Câu chuyện của chị thực sự lay động đến trái tim tao. Vừa lúc đó thì trời đổ mưa, tao ngồi trong bếp mà thấy cả mùi hơi nước bốc lên từ mặt đất.
Dạo này khách quen của chị không rủ chị đi đêm nữa nên chị ế nguyên ngày. Có nhiều thời gian ở nhà chơi với tao hơn. Lúc nhìn nghiêng khuôn mặt chị tao mới thấy cũng giống như lúc nhìn thẳng. Tức là lúc loz nào cũng xấu.
Thời gian tàn phá chị nặng nề quá, bao nhiêu bụi bặm cuộc đời tích thành những vết đen rồi dính hết lên môi chị.
Làm phò kể ra cũng vất vả. Mới có chục năm kinh nghiệm mà trông chị đã như con điên. Chị có kho truyện uỵch nhau rất dày cũng rất ly kỳ lâu lâu chị lại kể một ít. Nó đều là những câu chuyện trong quá khứ khi cái hang còn nguyên sơ chưa bị khai thác du lịch bừa bãi như bây giờ. Chị từng lang bạt khắp các tỉnh thành, qua tay bao nhiêu chủ. Có chủ tốt có chủ xấu nhưng không ai xấu bằng chị cả.
Chị bảo là người ta chỉ bỏ tù người môi giới mại dâm chứ có ai bỏ tù bám dâm bao giờ. Chủ này đi tù thì mình đầu quân cho chủ khác. Nói chung nghề này chỉ nhục tí thôi nhưng mà nhàn.
Một lần tao nghịch đất sét ở ngoài ruộng thì thằng Uy gọi vào nhà ăn ngô. Mau mải chạy vào nhà xô cái cửa nhà tắm. Không để ý chị Thanh đang trần truồng tắm. Ui vl chị cũng lấy tay che xong hét lên, xong nhận ra mình còn gì nữa đâu nên chị lại thôi không hét nữa.
Tao phát hiện ra một bí mật động trời. Đó là chị Thanh cặp kè với ông Tú. Khi mọi người ngủ hết là chị chuồn sang phòng ông Tú thức với nhau. 2 ông bà già khắm khú mà suốt ngày xưng tên Thanh Thanh Tú Tú nghe mệt loz.
Sau tất cả chị vẫn là một người mẹ tốt. Chị còn có một đứa con ở quê. Không biết con ai nhưng chắc chắn là con chị. Mỗi tháng chị phải phơi háng không quản mỏi mệt. Có lúc quá sức chị bị thoái hóa khớp háng luôn, vậy mà cũng cố nén đau để nuôi con ăn học.
Càng ngày khách càng kén chọn nên chị Thanh cũng thỉnh thoảng mới đi khách. Còn lại chị đảm nhiệm thêm vị trí nhân sự nữa. Chị có rất nhiều mối quan hệ trong cái thế giới loài phò. Cũng rành các luật lệ mặt đen mặt đỏ.
Thế mà hôm rồi quán nhiều khách mà thiếu nhân viên. Chị Thanh liên hệ khắp các mối mà đ được con nào cả. Hết lòng với công việc là thế, không một phút đắn đo chị dắt ngay em gái xuống cống hiến luôn.
Thế là từ mai nhà hàng xóm tao lại có thêm một chị phò mới.
(Na)