[Truyện Dài] Duyên Lạ

- Tôi rất thích viết truyện, đặc biệt là truyện sex, hồi còn trẻ trâu, đam mê viết truyện sex của tôi nó đã được tôi luyện và tích tụ qua những câu truyện huyền thoại của frogman, windown78... Tuy nhiên, hồi đó tôi còn trẻ, để mà viết vài câu truyện sex ăn liền thì quá đơn giản, nhưng tính tôi lại rất hay kể lể về bản thân. Giờ đây, cảm giác trải nghiệm đã đủ, những mối tình chẳng nhiều nhưng cũng đã có, tôi quyết định viết về những người con gái mà trong cuộc đời nhỏ nhoi này chúng tôi có duyên đến với nhau.
-Dĩ nhiên là có sex, trắng ra là tình dục, hay trần trụi hơn nữa là địt nhau, rõ ràng là vậy, tôi phải nói trước với quý anh chị em là như vậy. Bởi lẽ, mọi sự dường như đều sẽ có hơi hướng tình dục cả, quan điểm của tôi là thế, và hơn nữa nếu tôi viết không có địt thì chẳng ai đọc.
-Tôi mào đầu có vẻ dài dòng, nhưng tôi cũng nói trước với quý anh chị luôn, tôi viết đan xen giữa yếu tố cuộc đời, cuộc sống và địt nhau ( tình yêu), tôi khoái cái cảm giác mọi chuyện nó từ từ, nó có tình yêu rồi mới đến tình dục, vậy nó mới có cảm xúc. Còn nếu quý anh chị muốn đến phần địt luôn, hay muốn đọc 1 2 dòng đầu mà chim đã cửng, dâm thủy đã cuồn cuộn thì tôi xin lỗi trước vậy. Tôi chúa ghét kiểu đọc được xíu đã địt, quan hệ, chẹp, ảo tưởng lắm, mà đọc kiểu đó tốn thời gian, chẳng rút ra được tí kinh nghiệm nào, chỉ tốn tinh trùng và dâm thủy.
Tôi sẽ viết theo trình tự thời gian cho quý anh chị em dễ theo dõi, trình tự mà tôi gặp được từng mối duyên một nhé

1. Thanh – thằng tomboy cá tính

- Cô nàng này tôi gặp khi năm nhất đại học, bỡ ngỡ, rộng mỡ, cái gì cũng đẹp và mới, và mới hơn nữa là tôi gặp Thanh – một tomboy mạnh mẽ, cá tính, dâm hay không thì đến giờ tôi cũng chưa nghiệm ra được. Học xong cấp 3, tôi thi đủ điểm vào một trường ngoại ngữ ở Hà Nội, như tôi nói ở trên, cái gì cũng mới và lạ nên tôi- một thằng sinh viên năm nhất cũng chẳng ngại ngần gì mà tham gia ngay câu lạc bộ hay hoạt động trên trường, và đó cũng là cơ duyên mà tôi gặp được Thanh trong một hoạt động của khoa. Hồi đấy, thửa được đôi giày bitis hunter của ông anh, quần short, áo thun , dáng vẻ khỏe mạnh, năng động, tôi nghĩ rằng tôi cũng ưa nhìn và tốt giống lắm. Cũng chẳng phải tôi nghĩ quá đâu quý anh chị ạ, quý anh chị thử nghĩ xem, một trường ngoại ngữ mà, 95 phần trăm là con gái, con trai chưa gay là còn may, thì một chàng trai như tôi cũng hoàn toàn có quyền tự tin chứ, nhưng hài hước là tôi không nghĩ sẽ có người con gái thích tôi sớm như vậy và Thanh là người đầu tiên. Một hoạt động của khoa tôi học tổ chức mừng tân sinh viên, nó tên là cái đéo gì ý, tôi cũng đéo nhớ nổi, chỉ nhớ tôi đăng ký vào đội kịch, tôi nói cũng được, diễn xuất cũng ổn nên cũng qua vòng apply. Hôm gặp Thanh là hôm tôi đi tập kịch, hồi đó tôi lấc cấc lắm, gặp ai cũng xưng bạn mình rồi bảo năm 2 năm 3, còn đâu nhìn bé bé loắt choắt tôi mày tao hết, kể cả con trai con gái, trong đó có cả Thanh. Hình như nhìn tôi địt khỏe hay sao mà chúng nó cũng tin tôi năm hai năm ba thật : ))). Hồi đấy tôi cũng chẳng để ý Thanh đâu, vì Thanh ở đội trang trí, cứ ngồi cặm cụi làm cái đéo gì ý, nên tôi cũng đéo quan tâm. Mắt và chim của tôi chỉ hướng đến đội múa, tất nhiên là chỉ nhìn lén thôi, ái chà! Nào đùi trắng ngồn ngộn, bắp chân thẳng tắp, lại thêm cả mấy bài nhảy sôi động , mấy cái váy cứ lên lên xuống xuống. Hồi đó thật sự là tôi còn non và xanh trong cả tình yêu và tình dục, vẫn còn trinh thậm chí còn chưa được nắm tay con gái lần nào, rồi ngày thứ hai tập kịch, hôm đấy đội trang trí làm xong sớm nên có kéo qua chỗ kịch của tôi xem, bọn tôi diễn cũng hay nên mọi người cũng được phen cười thỏa thích, xong kịch, mọi người ngồi nói chuyện, cũng là lần đầu tôi nói chuyện với Thanh. Thanh- đéo biết phải con gái hay không vì tóc ngắn vãi lồn, người thấp thấp, da cũng trắng, đeo quả kính cận với cái quần bò và áo phông, đến lúc bạn ý cất giọng lên hỏi tôi thì tôi mới đoán chắc là bạn ý là con gái : (.

- Em là sinh viên năm nhất hả? ( giọng nói nhẹ nhàng lắm, tôi cứ tưởng giọng men lỳ)
- Không bạn, mình năm ba.
- Mình cũng năm ba đây, mà bạn học lớp nào?
- ( tôi né ) ồ thế bằng tuổi thì mày tao đi, thế mày học lớp nào?
- ( cười ) ( lúc cười đến giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy xinh, có má lúm trông ngộ lắm) mày tao cũng được, tao học lớp XX

- ồ thế hả, thế mày tên là gì

- tao tên Thanh, mày là X phải không ( trong đội kịch có bạn cùng lớp của Thanh nên chắc nãy nói chuyện nên biết tên tôi)
- ừ, mà mày thấy tao diễn kịch hay không

- cũng buồn cười phết đấy, khi nào rảnh sang bên trang trí giúp bọn tao nhé.
rồi Thanh đứng dậy đi với bạn, vì Thanh ngồi đối diện tôi lúc đó, Thanh đứng lên rồi cúi xuống nhặt cặp lên để đi, đập vào mắt tôi qua khe hở của chiếc áo phông Thanh đang mặc là một cặp ngực trắng ngần, e ấp trong cái bra màu đen, tôi đơ cả người. Có lẽ trong tíc tắc đó, Thanh nhận ra, tay giữ vội lên áo nhặt cặp lên và chạy theo bạn, mặt Thanh đỏ lên vì ngượng hay không thì tôi không biết, nhưng cu tôi đã đỏ ửng và giật giật rồi. Đây là lần đầu tôi nhìn thấy ngực ở ngoài đời và với một khoảng cách gần như thế, còn ngực Thanh có to hay không thì lúc đó tôi không có kinh nghiệm để đánh giá, chỉ biết nó rất trắng và tròn, giá như lúc đó thanh buộc dây giày thì có lẽ tôi đã quan sát được kỹ và trọn vẹn hơn rồi.
Tối hôm đó, ấn tượng của tôi về cô nàng tomboy hơn tôi hai tuổi đó được chuyển hóa thành những động tác sục cặc với hình ảnh ngực của cô ấy.

Hai hôm sau, vào một buổi tối, Thanh nhắn tin facebook cho tôi, tôi cũng chẳng biết em lấy facebook tôi ở đâu ra, bất ngờ là em lại mắng tôi xối xả.
 
Đôi dòng tự tâm sự với bản thân……

Dạo gần đây trại sáng tác của xamvn phát triển ghê gớm, nhiều quý anh, quý ông viết truyện dâm dật dã man, thấy cũng vui vì box truyện phát triển, nhiều gia vị và màu sắc truyện hơn cho độc giả trên xamvn. Chứng tỏ rằng cộng đồng xam đang lớn mạnh và phát triển hằng ngày, thật vui và hớn hở khi thấy điều đó.

Truyện của mình ít view và quan tâm quá, đôi lần mình cũng nghĩ vậy, mình không hám fame nhưng viết chẳng ai quan tâm thì viết làm gì? Đôi lần nản quá chả muốn viết nữa, đôi lúc cũng muốn drop thực sự. Chắc là tại tiêu đề mình đặt không dâm? chưa đủ độ nứng? Hay vì lối viết của mình dài dòng văn tự? Không vào chuyện tụt quần lót hay day day mép lồn luôn? Chắc là vậy rồi, dễ là như thế lắm. Hay là mình đổi tên truyện? Hay là mình viết ảo ảo, bay bay đi cho nó dâm hơn, nhưng nghĩ lại thì cũng thôi, chẳng tự hỏi mình nữa làm gì. Hôm nọ, mình có hứng quá, viết liền mười mấy trang word luôn, điều làm mình vui và có động lực là vẫn có những anh em từ lâu động viên mình, khen mình viết hay hẳn hoi mặc dù đéo biết họ khen thật lòng không? Mình kéo lại từ trang đầu, quý anh anhzailocchoc nói là “ đừng quan tâm số lượng ng xem mà chất lượng tốt thì ko bao giờ ae bỏ m đâu “, chà! Quả là chí phải! Vậy là mình quyết định viết tiếp, không thay đổi một cái gì cả, mục đích của mình ban đầu của mình là tặng quý anh chị em trên xam, là để sống lại những cảm xúc với những cô gái đã từng bước qua đời mình cơ mà! Đúng vậy! Dẫu truyện của mình chỉ có mình đọc, dẫu chỉ có anhcoihn, anh hiếu hoa hồng ,anh thienhavosong hay anh boybinhduong vào vodka thì mình vẫn cố để viết cho hết, viết trọn cùng với cảm xúc và hồi ức của mình.

Cảm ơn!

Những phần tới, có thể là những phần cuối cùng về Thanh sẽ đến trong ngày mai.

Mọi lời chúc tốt đẹp nhất đến quý anh chị em của xamvn.
 
Một buổi tối quyết định, tôi vẫn nhớ hôm đó là thứ 5, tối hôm đấy sau khi đi xem phim, tôi trở em đi một vòng hồ Tây. Gọi là tối quyết định vì tôi cảm thấy tình cảm hai đứa đã đủ chín để tôi có thể quyết định tỏ tình với em, tôi chắc cú lắm quý anh chị em ạ, chắc mẩm rằng đôi mắt em long lanh vì hạnh phúc, rằng em sẽ cười tươi gật đầu đồng ý yêu tôi thế nào, hay tôi sẽ được đá lưỡi tanh tách với em ra sao, nhưng mà tưởng tượng nó vốn khác với thực tế, đôi khi khác nhiều, thậm chí khác một trời một vực, và trường hợp tối hôm đó lại là khác hoàn toàn. Tôi đỗ xe ngay trên chỗ đại sứ quán, chỗ mà các chú hay câu cá trộm bằng dây, công nhận là mùi cá chết gần bờ thối, nhưng tôi kệ mẹ, gió hôm đó mát rượi, thật thích hợp để tỏ tình.

Tay nắm nhẹ tay Thanh tôi khẽ hỏi:

- Thanh này, nói cái này được không ( tôi cố không xưng mày tao cho lãng mạn )

- mày nói đi ( chỗ này nghe em gọi mày tôi tụt con mẹ nó hứng tỏ tình rồi )

- tao cũng biết mày một thời gian rồi, chúng mình cũng đi chơi với nhau đủ lâu rồi, tao …. Tao…. Tao có tình cảm với mày….. tao ….. thích mày. Chúng mình yêu nhau được không?


Tôi đã luyện tập nhiều trong đầu nhiều, rất rất nhiều lần lời tỏ tình, thậm chí thuộc đéo quên chữ nào, nhưng đến lúc này lời tôi nói hoàn toàn là tôi tự nói chẳng phải cái gì được soạn trước, thành ra rất bối rối và ngượng ngùng, ngu si và thiểu năng. Nói xong tôi nhìn thẳng vào mắt Thanh để tìm kiếm dấu hiệu gì đó, ngược lại Thanh cúi mặt xuống, tay vẫn nắm tay tôi, một lúc lâu sau, em mới nói:

- tao xin lỗi, nhưng hiện tại tao chưa sẵn sàng….. chúng mình chưa hiểu nhau như mày vẫn nghĩ đâu H ạ…. Tao xin lỗi…..

Nói rồi em bỏ tay tôi ra, lúc đấy tôi chẳng quan tâm gì nữa, đầu óc trống rỗng, mũi tôi bắt đầu cay cay, thật khó có thể miêu tả cái cảm giác đấy, khó tả lắm quý anh chị ạ, kiểu như một thứ mình tưởng nó sẽ là chắc chắn lắm rồi nhưng lại là con số không. Mọi thứ dường như sụp đổ hết trước mắt tôi, đầu tôi ngập ngụa các suy nghĩ, một cái gì đó đau nhói ở tim mà chẳng giải thích nổi, cay đắng, thất bại, nhục nhã, xấu hổ, chua chat, từng đấy thứ cảm xúc hòa trộn với nhau nhưng tôi vẫn cố gắng mở lời:

- không sao đâu….. giờ tao đưa mày về nhé

Thanh vẫn không nói gì, chỉ gật đầu, con đường đèo em về hôm đó sau mà dài quá, hai đứa chẳng ai nói với ai câu nào, nhưng cuối cùng cũng đến chỗ trọ của em, Thanh xuống xe dặn tôi:

- mày về cẩn thận nhé, về nhớ nhắn tao đấy

- ừ


Chỉ gọn lỏn một tiếng rồi tôi phóng mất, giờ thì tôi mới hoàn toàn cảm nhận được nỗi đau của mình, nước mắt tôi rơi ra từng giọt, rồi từng giọt một, rồi ào ào tuôn ra. Thực lòng tôi chẳng thể nào ngăn nổi, tôi mặc kệ thế, đỗ lại tiệm tạp hóa mua Sài Gòn bạc, lâu lắm tôi mới động đến thuốc lá đấy quý anh chị ạ. Lúc về nhà, vẫn phải tỏ vẻ mặt tỉnh bơ không có chuyện gì cho bố mẹ thấy. Tối đấy, tôi bỏ cơm nhà, nằm ì trong phòng đến tận đêm cũng chả thèm nhúc nhích, tôi cứ nằm đấy mà khóc, chẳng muốn một ai trên đời thấy mình khóc, tính tự cao của tôi không cho phép ai được nhìn thấy lúc mình yếu đuối thế này. Tại sao tôi lại khóc hả quý anh chị? Tại sao vậy? Phải chăng vì yêu? Phải chăng tôi yêu em đến thế? Tiếng tin nhắn messenger vang lên, là tin nhắn của Thanh, em hỏi tôi về chưa. Tôi căm ghét mở iphone, xóa số điện thoại của em, block messenger của em, phút giây đó tôi giận em, tôi căm thù em, nếu không có tình cảm với tôi, việc gì em phải làm thế, việc gì phải đi chơi, hẹn hò làm gì. Có lẽ với tôi là tình yêu, với em chỉ là tình bạn hay một cuộc dạo chơi nào đó.

Xong xuôi việc chặn rồi xóa Thanh ra khỏi cuộc đời, tôi ra ban công đóng cửa lại, dựa đầu vào tường, cắm tai nghe vào bật những bài buồn tình nhất, sao mà giờ này nó ngấm thế, nó đẫm thế, mắt tôi lại chảy ra những dòng lệ, không kìm nổi. Lúc mà buồn đời hay uất hận cái gì tôi công nhận là nghe nhạc DSK đỡ hơn rất nhiều, Nếu, Công Chúa, Một Lần Nữa…. châm nhẹ điếu thuốc rít thật sâu vào phổi, quả là thoải mái, tôi nhẹ cười, quả là vĩnh cửu và vĩ đại nhất vẫn là sáng tạo về thuốc lá, chả cần nói nhiều chẳng cần ai tâm sự, cứ đi thằng vào phổi mình và hiểu mình. (sau này thì tôi có hút sang Thăng Long cứng rồi dừng lại hẳn ở Thăng Long mềm, nhưng thỉnh thoảng vẫn hút Sài Gòn Bạc lại mỗi khi hoài niệm về Thanh)

Một tuần sau đó, tôi bê trễ hoàn toàn, mọi thứ như đình trệ lại vì tôi chán đời với tất cả mọi thứ, từ học, ăn uống, chơi game thậm chí tắm rửa tôi chẳng thiết, tuần đấy tôi gần như nghỉ cả tuần, tiết nhờ điểm danh được thì nhờ, không lại thôi. Một phần không lên trường cũng để tránh mặt Thanh, đội kịch thì tôi cũng xin nghỉ vài hôm, tôi không muốn nhìn thấy Thanh, nói đúng hơn thấy lại nhớ lại đau lòng….

Phần lớn thời gian tôi nghỉ học thì ngồi ở quán café, cứ ngồi đó nghe nhạc rồi hút thuốc, ngồi trầm ngâm, suy nghĩ, đau đớn. Cũng có nhiều bạn bè chung của tôi và Thanh hỏi sao thế, tôi chỉ bảo ốm thôi, tôi cũng không hỏi về Thanh, không một câu.

Tôi nghỉ thêm mấy hôm nữa rồi phải đi thi giữa kỳ, lại 15h, đang ngủ say thì phải dậy, hôm trước tôi vừa uống rượu nên tỉnh dậy vẫn còn hơi men, tê tê, vẫn còn đầy mùi rượu trong người. Chạy vội đến phòng, cũng may muộn có 10p nên vẫn được vào thi. Cô trông thi hỏi ngay:

- Cậu làm gì đi thi muộn thế, quần áo thế kia, mới ngủ dậy hả?

- Dạ không ạ thưa cô, em bị kẹt xe ạ


Mặt bà cô đúng kiểu “có con cặc tao tin” , lườm lườm tôi rồi cho vào thi. Tôi còn địt mang bút, đành phải đi mượn thi gần 2 tiếng rưỡi mới xong, lúc đấy buồn ngủ lắm rồi, thèm thuốc nữa, cố lết ra ngoài làm điếu thuốc. Ra đến cửa tôi thấy Thanh đứng chỗ thư viện đối diện nhà E tôi thi. Tôi định chuồn, nhưng Thanh đã thấy tôi trước, em chủ động đi đến chỗ tôi, đứng đối diện với tôi (chắc em xem được lịch thi của khóa tôi nên đứng đợi) em hỏi:

- mày tránh mặt tao à, cả tuần nay mày không đi học, tao cũng chẳng liên lạc được với mày. Chỉ vì thế mà mày dám bỏ hết à? Tao còn tưởng nay mày không đi thi cơ H ạ.

- …….

- thôi tao đi về đã muộn rồi

- mày đưa tao về được không, tao bị đau chân


Tôi nhìn xuống chân em, bị bó cục bột to ụ, chả hiểu Thanh bị làm sao nữa, tôi hỏi em:
- tao cõng mày nhé

- thôi cả trường thấy đấy, mày lấy xe ra đây đi


Tôi chẳng đáp lại, ra lấy xe, xe thì lúc nào cũng có 2 mũ cả, Thanh leo lên xe, hình như em có vẻ gầy đi, mặt xanh xao hơn, lòng tôi se lại một chút, tôi lại quay đi, không nhìn vào gương chiếu hậu nữa, đưa mũ cho em. Nếu nhìn em thêm nữa, lòng lại đau.

Trên đường Nguyễn Trãi, em hỏi:

- hai tuần vừa rồi, mày làm gì đi đâu thế

- chơi, bay nhảy, rượu chè, gái gú

- ….. ( em không nói gì nữa)


Lúc đến chỗ trọ của em, ngõ dài đường cũng vắng, tôi hay đưa em vào tận trong, nhưng hôm nay em bảo cho em dừng ở đầu ngõ, em đi bộ vào cũng được. Tôi từ chối vì chân em đang đau, đèo em vào tận cửa trọ, tôi đợi em xuống:

- tao về nhé

- ừ


Rồi em quay lưng đi vào, tôi thản nhiên móc bao thuốc ra châm ngay tại chỗ, em đi được vài bước, quay lại nhìn, thấy tôi đang châm lửa, em khựng lại:

- mày hút thuốc hả H

- ừ

- vì sao vậy?

- chả vì sao cả, tao thích thôi, có vấn đề gì không?

- không


Lúc đấy tôi nghe rõ giọng em đã run run rồi, em quay đi, bước chậm chậm. Rồi em dừng lại, cởi mũ bảo hiểm đi lại chỗ tôi trả cho tôi chả nói gì, lúc đấy tôi thấy là em đang khóc, em không nấc nhưng nước mắt vẫn cứ chảy ra, em quay đi luôn, cúi mặt xuống tránh không cho tôi thấy. Tôi giật mình nhìn bóng lưng em, rồi trong phút giây, tôi xuống xe, đứng nhìn cái bóng lưng bé bé quen quen ấy đang đi chầm chậm đến cái cửa. Tôi lao đến ôm chặt em từ đằng sau, hai tay vòng ra siết chặt eo em, tôi nói gần như gào lên:

- Thanh, đừng có khóc, đừng, mày khóc tao đau lắm, tao không muốn thấy mày khóc, tao xin mày

Giờ mới nghe thấy tiếng em nấc, em ôm mặt khóc nấc lên thành từng tiếng, tôi vẫn ôm em chặt cứng từ đằng sau. Em khóc một lúc, tôi xoay em lại, ôm đầu em gục vào lòng tôi. Em vẫn tiếp tục khóc rấm rứt từng cơn một, em rít lên:

- mày làm gì hai tuần mất tăm, mày còn block tao nữa, mày có biết tao lo cho mày thế nào không, rồi mày tàn phá bản thân nữa, mày toàn mùi rượu mùi thuốc, cần thiết phải làm thế không?

- tao xin lỗi…. nhưng tao chỉ nghĩ đến mày, tao không quên được, tao…

- đừng nói gì nữa, bỏ tao ra đi, nhiều người thấy không hay đâu.


Thanh nín khóc, khẽ đẩy tôi ra. Tôi như điên lên, nãy giờ ôm em người tôi nóng bừng, chả biết do rượu hay do tiếp xúc cơ thể, tôi như phát cuồng lên, tôi không buông em, hai tay ôm đầu em nhìn thằng vào mắt em mà nói:

- Thanh ạ, anh yêu em, anh yêu em nhiều lắm em biết không? Nếu em không yêu anh thì nhìn thẳng vào mắt anh mà nói em không yêu anh đi được không? Được không Thanh (tôi gào lên vào mặt em)

Tôi nhìn vào mắt em, đôi mắt to của em mở rộng cũng nhìn vào mắt tôi, chúng tôi nhìn sâu, say đắm, như hiểu như chìm vào trong ánh mắt nhau, nước mắt em lại chảy ra, bỗng em kiễng chân nghiêng đầu vào tai tôi rồi thì thầm:

- đừng phản bội em nhé H nhé

Tôi như sợ mất khoảnh khắc đó, kề sát đầu em và đặt lên môi em một nụ hôn, lần đầu hôn tôi chả biết gì hơn là nghiêng đầu kề môi tôi sát môi em. Tôi mút môi em nhè nhẹ, tay đặt xuống eo, tay đặt sau đầu em, Thanh cũng không phản đối, hai tay em ôm lưng tôi, nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn. Tôi luôn chủ động mút môi em gần như ngấu nghiến trong khi em ngại ngần thỉnh thoảng mới hôn trả. Môi em thơm nồng vị bạc hà ( chắc ăn kẹo cao su), môi em mềm và ấm lắm, đó là nụ hôn đầu tiên mà tôi có trong đời.

Tôi đẩy lưỡi lách qua đôi môi em, đến hai hàm răng thì em cắn chặt, không hé ra chút nào, tôi cố lách lưỡi vào, hai tay tôi đặt lên eo của em rồi tiến xuống mông, người em rung lên mỗi khi tay tôi tiến xuống mông, nhanh như cắt, tôi chộp luôn lấy hai bờ mông của em vì sợ em chống lại, tay tôi bóp nhè nhẹ, lưỡi vẫn không ngừng tấn công vào hàm răng của em (giờ nghĩ lại thấy bẩn vãi lồn quý anh chị em ạ : )) ). Tay tôi cứ xoa đều hai mông em thỉnh thoảng bóp nhè nhẹ, đúng như dự đoán, em khẽ ngửa cổ, răng em mở ra, lưỡi tôi luồn vào, em không dám cho lưỡi ra, nhưng tôi dùng đầu lưỡi cuộn lưỡi em lại mà hôn. Em thở dốc, người em run lên từng đợt, mặt em đỏ xuống tận cổ. Hôn em được vài phút, tôi đánh liều một tay siết chặt mông em dí sát vào người, định tay kia cho lên ngực em sờ thử thì có tiếng xe máy, em đẩy tôi ra luôn chỉnh lại quần áo rồi cà nhắc đi ra chỗ cửa trọ, tôi cũng bần thần đứng chưa biết nói gì, mãi đến khi con bé đi xe máy qua mới tỉnh hẳn. Thanh đi gần đến cửa phòng em nhìn thẳng vào tôi, em đưa tay ra vẻ điếu thuốc rồi vứt vứt xuống đất, mắt rất nghiêm, tôi hiểu ý em ngay, lấy bao thuốc trong túi ra vo viên lại, sau đấy em đi vào. Trước khi về tôi còn hô rõ to vang cả khu trọ nhà em: “Thanh ơi, anh yêu em”.

Về phần tôi có địt Thanh hay không, và về phần tại sao em lại đồng ý với tôi bằng câu “đừng phản bội em ’’ thì lại là một câu chuyện rất sâu xa về gia đình em, mà cụ thể là bố em, có lẽ phần sau tôi sẽ kể cho quý anh chị nghe.

Cảm ơn quý anh chị em nào đã kiên nhẫn đọc đến đây, tôi xin cảm ơn rất nhiều, nếu chung cảm xúc với tôi hay có ý kiến nhận xét gì thì hãy comment ở dưới cho tôi biết nhé quý anh chị em. Yêu quý anh chị em của xamvn rất nhiều.



-
Đọc truyện của mày tao lại nhớ thời sinh viên của tao. Tao cũng quen 1 chị hơn tao 2 tuổi, cũng quê vải nhưng là Thanh Hà Hải Dương. Bà ấy cũng tomboy, cá tính. Tiếc là đã mất liên lạc quá lâu rồi.
 
Theo quý anh chị em thì cái gì đáng sợ nhất nào? Cũng thật khó để trả lời một câu hỏi có vô vàn đáp án như thế này, nhưng với riêng tôi thì đó chính là thời gian. Bởi vì sao ư? Đơn giản là vì nó lấy đi nhiều thứ quá, nó xóa tan hết mọi thứ đẹp đẽ, nó đập đi cái hiện thực dường như chỉ vừa mới đây thôi và nó làm từ điển xuất hiện những cụm từ như “hoài niệm”, “tiếc nuối”, “ân hận”. Tuổi trẻ của chúng ta ở hiện tại, tình yêu nồng cháy hay những nét đẹp phi thường đều sẽ bị thời gian mang đi, mà đến khi nhìn lại, chúng ta chỉ có thể chẹp miệng: “hồi đấy….”

Với tôi cũng vậy, mặc dù thời gian chưa lâu đâu, vài năm thôi, nhưng mỗi lần nghĩ lại, hồi tưởng lại những gì trong quá khứ để viết câu chuyện này thì không phải là một điều dễ dàng. Phải nói là khi viết chuyện này cho quý anh chị em, tôi lại hút thuốc nhiều hơn bình thường, có lẽ là để cho những cảm xúc lại ào ạt ùa về, đau đớn có, vui vẻ có, nồng cháy có, chua chát có, mà nhiều khi……. Có những tình tiết, đoạn đối thoại tôi nhớ không rõ, phải kéo lại tin nhắn để xem hoặc phải tự thêm vào cho đầy mạch truyện, nhưng chi tiết thì vẫn được giữ nguyên. Nếu quý anh chị nào thắc mắc sao lại nhớ được từng chi tiết hội thoại, thì tôi xin được lý giải như trên. Mà thôi dài dòng quá, tôi vào luôn cho quý anh chị em có cái mà đọc vậy.

Từ ngày Thanh đồng ý lời tỏ tình trong lúc điên loạn và say xỉn của tôi, Thanh trở lên khác hẳn. Ít nhất là khác so với cảm nhận của tôi, em dịu dàng đến lạ, em nuôi tóc dài, em điệu đà hơn, em mua thêm son phấn và đôi khi là cả váy nữa. Điều này cũng dễ hiểu vì qua những cuộc nói chuyện của hai đứa, tôi thường bày tỏ rằng muốn em nữ tính hơn, khuyên em để tóc dài cho hợp khuôn mặt bầu bầu của em và ngược lại, tôi cũng nghe được nhiều câu chuyện thầm kín của em hơn. Thanh nhà tôi có ác cảm với đàn ông con trai nếu không muốn nói là căm thù hay ghét (cái này do chính em kể, sau này em bảo lúc gặp tôi thì em lại không có cảm giác như thế). Như tôi đã nói ở phần trước, có một câu chuyện sâu xa bắt nguồn từ bố em khiến em trở nên như vậy.

Bố em hơn mẹ em hai tuổi, hai người kết hôn theo diện gia đình sắp đặt nên thành ra hai người cũng không có nhiều tình cảm với nhau. Khá đen cho mẹ em là bà đã kết hôn với sai người, ba em thì bản tính ham ăn, lười làm nên mẹ em vốn đã khổ. Nhưng mà nếu chỉ có thế thì cũng chẳng sao, bố em còn vũ phu, nát rượu, hễ rượu vào là về đánh mẹ Thanh, đôi khi cả chị Thanh và Thanh nữa. Hầu như trong nhà em kinh tế do mẹ lo liệu, bố em đi làm chả được mấy, chả đóng góp tiền cho gia đình, tự ăn tự tiêu, đôi khi còn xin tiền mẹ em đi bạc, uống rượu. Hai chị em Thanh không thích bố, ghét thì đúng hơn, rồi sau lúc em lớp 7 hay 8 gì đó, bố em có bồ, công khai gọi điện nói chuyện với bồ ngay trước mặt ba mẹ con rồi hẹn hò các kiểu. Mẹ Thanh thương các con nên đệ đơn ly hôn, lão này đòi một khoản rồi đánh mẹ Thanh một trận rồi mới ký. Từ đó đến nay cũng đã lâu, em chẳng bao giờ gặp bố, mà nếu được gặp em cũng không muốn. Thành ra, em dị ứng và ghét đàn ông, nhất là đàn ông có thói trăng hoa. Câu chuyện về gia đình em chỉ có vậy, tuy nhiên để mà nghe hết từ em, cũng phải mất một thời gian khá lâu. Tôi cũng chẳng cho em lời khuyên hay nhận xét gì vì bản thân mình chưa trải qua hoàn cảnh đó bao giờ, chỉ ngồi im nắm tay em, nghe em kể, thế thôi.
 
Trong những lần chúng tôi hẹn hò, tôi vẫn luôn là người nói nhiều hơn, tôi hay hỏi em nhiều câu rất chi là bâng quơ và vô duyên như:

- em yêu mấy người rồi?

- H là người đầu tiên Thanh yêu, nhìn Thanh giống kiểu yêu nhiều rồi à?

Hoặc đơn giản như:

- một ngày em tắm mấy lần?

- H hỏi linh tinh ít thôi

Hay ví dụ:

- sao em lại không chịu gọi anh là anh? Tối hôm đấy em xưng em rồi cơ mà?

- Chả có tối hôm nào cả. H còn phải gọi Thanh là chị đấy nhé, chị hơn em hai tuổi đấy.

Nhìn chung thì tôi cứ mặt dày anh-em thôi, hồi đấy còn trẻ con lắm, tuy nhiên cái cảm giác gọi một người con gái hơn mình hai tuổi là em thì nó phê hơn cả xem Ngọc Trinh tắm quý anh ạ.

Mặc dù nếu được chọn, tôi vẫn chọn xem Ngọc Trinh tắm.

Duy chỉ có việc đụng chạm nhau thì với Thanh rất chi là khó khăn, mặc dù hồi đó 2015 2016 rồi mà đầu óc em chả cởi mở thêm tí nào. Lúc nắm tay thì hai đứa vẫn nắm tay nhau như bình thường, ôm thì mất một, hai tháng đầu em mới đồng ý ôm tôi mỗi lúc tôi đèo, cơ mà ôm kiểu hờ hờ cho có chứ cạ ngực thì tuyệt đối là đéo bao giờ. Đôi lần tôi cũng chủ động ôm eo em mỗi lần cả hai đứng ở hồ Tây, nhưng tính em vốn ngại, ôm được một chút lại đẩy ra. Chắc quý anh chị cũng thắc mắc làm sao mà một thằng con trai 18 tuổi có người yêu lại chịu nổi cảnh đấy???? Có người yêu cạnh bên khác gì mỡ treo miệng mèo đâu?? Ở cái độ tuổi hừng hực tinh trùng trong con cu, có hơi gái bên cạnh mà lại không đè ra mà địt hay sao??? Vậy thì tôi làm thế nào mà chịu được???? Làm thế nào????

Đáp án là thủ dâm. Vâng, tôi vẫn thủ dâm như lúc chưa có người yêu thôi quý anh chị ạ, chứ địt làm thế nào khác được. Thanh rất khó trong mấy chuyện chim cặc bướm lồn, nên cũng chịu.

Đặc biệt, Thanh không bao giờ nhắc hoặc không cho tôi nhắc đến tối hôm tôi hôn em và nắn bóp bờ mông của em thế nào, hễ lần nào tôi mon men nhắc đến chuyện đấy, em sẽ lảng ra chỗ khác hoặc cấu ngay vào mạng sườn một cái thật mạnh.

Có một lần, đang ngồi quán café thì mặt em nhăn nhó đến lạ, em vơ vội cái balo rồi chạy luôn vào phòng vệ sinh mà chẳng thèm nói với tôi tiếng nào. Bỏ lại tôi một mình, băn khoăn, tò mò, tôi đoán chắc mẩm là em buồn ỉa, rõ thế, chỉ có buồn ỉa mới chạy nhanh đến thế. Cơ mà sao phải đem cặp vào? Phụ nữ thật tình là khó đoán, thế là tôi đéo đoán nữa, tôi chuyển sang lo lắng. Nãy hai đứa đi ăn chung một quán, tôi lo mình cũng sẽ buồn ỉa giống em. Nhưng lạ là lúc em đi ra, mặt em nhăn nhăn lại, cái lúm đồng tiền của em trên má cũng nhăn nhăn theo, tôi tấm tắc khen lạ, kiểu này chắc là táo bón hay bị giun đi ỉa chảy mới có cái biểu cảm này, tại khuôn mặt của em vẫn luôn tươi chứ ít khi thế này. Tôi chọc ngoáy ngay:

- ỏ, đau bụng hả công chúa?

- (nhăn nhó) (gật nhẹ)

- ai bảo em ăn nhiều, thế anh đi mua berberin cho em nhé?

- (lườm nhẹ) mua berberin làm gì?

- (bối rối) thì… thì.. em bị đau bụng mà…

Thế là em chẳng thèm nói gì nữa, em bảo tôi đèo về luôn ngay sau đó, tôi thật tình chẳng hiểu gì, chỉ đoán là mình trêu em vô duyên quá nên em giận. Gì chứ cái chuyện cứt và đít mà đem ra trêu thì cũng quả là thô thật, lúc đến cửa nhà trọ của Thanh, tôi lí nhí:

- anh xin lỗi công chúa, lần sau anh không trêu em thế nữa đâu, anh tưởng em bị đau bụng thật mà, hay em có ăn có uống gì để anh đi mua.

- H hâm lắm, Thanh không ăn uống gì đâu, H về đi không muộn. Khi nào H về Thanh nói cho, H đi cẩn thận đấy nhé.

- Vâng ạ (vâng ạ là tôi nói đấy quý anh chị em ạ, tôi vẫn ngoan như thế này với tất cả những người con gái tôi quen, đàn ông con trai cứng rắn bên ngoài xã hội thôi, còn với người con gái của mình thì cứ dịu dàng, chẳng đi đâu mà thiệt, phải không các quý anh?)

Nói rồi Thanh đi vào, tôi đứng nhìn em đến khi em đi vào trong phòng mình và đóng cửa. Không chỉ với Thanh mà với tất cả những người con gái khác tôi quen sau này, tôi đều làm vậy, trở họ về tôi sẽ đứng đợi đến khi khuất bóng họ mới thôi. Hành động nhỏ này tạo cho họ cảm thấy an toàn và tin tường, bởi với người mình yêu thương, con gái sẽ thường quay lại nhìn mình một hay hai cái rồi mới đi tiếp.

Lúc về nhà tôi nhắn cho Thanh ngay:

- công chúa ơi, anh về rồi đây ạ

- Thanh mệt quá, nãy Thanh có nói gì nặng lời với H thì đừng giận nhé

- thế em có bị ốm hay bị làm sao, chứ anh lo quá

(phải sau 10, 15 phút em mới nhắn lại, chắc là ngập ngừng vừa ngại vừa nhắn)

- bị đau bụng đến tháng thôi mà, ngốc ạ, không sao đâu, H không phải lo đâu, Thanh mệt lắm đi ngủ đây

Ra là thế, hồi đấy thực sự là tôi chẳng biết gì về con gái cả, đến tận lúc đấy mới biết thế nào là đau bụng kinh hay là đến tháng của con gái nó là thế nào. Thanh đều đặn hằng tháng hay bị vào mấy ngày giữa tháng, tầm 15,16 (tôi vẫn nhớ chắc chi tiết này) em hay bị đau bụng nhiều, đau lưng các kiểu, những tuần mà bị em đi học xong nằm ì trong nhà chứ cũng chả muốn đi đâu. Những lúc đấy tính Thanh cục hơn, dễ cáu thành ra vào những ngày đấy tôi ngoan như cún chẳng dám ho he gì. Sau này, có tinh tế hơn, tôi hay mua nước dừa mang qua phòng trọ cho em uống, mua cháo nóng rồi đem cho em. Thỉnh thoảng có hỏi cần bang vệ sinh không, anh đi mua cho nhưng em bảo không cần, có chuẩn bị rồi.
 
Tôi và Thanh theo thời gian như hình với bóng, lúc nào cũng đi với nhau, em học xong trước thì em đợi tôi, tôi học xong trước thì tôi sẽ đợi để đèo em về. Cũng vì thế nên nhiều đứa khóa trên hay mấy đứa cùng lớp tôi biết chuyện tôi và Thanh. Lớp tôi học có thằng Mạnh, hay được biết đến là “Mộn Lành”, thằng này chơi cũng thân với tôi, bản chất thì vừa bẩn vừa bựa đéo ai có thể sánh nổi, y như rằng, lúc nó biết chuyện tôi yêu Thanh nó sủa ngay:

- thế là mày yêu nó là mày địt nó hay là nó địt mày?

- thế thỉnh thoảng mày giả vờ sờ vào đùi nó xem có cu không, chứ tao thấy là lo cho mày lắm

Tất nhiên là thân nên chúng tôi cũng hay đùa nhau như thế, chứ cũng chẳng có gì quá đáng. Tuy nhiên thì đôi lần tôi cũng hay giả vờ đụng vào đùi Thanh thật để xem nhỡ có cu như thằng Mộn Lành bảo không. Về chuyện sờ đùi em thì em cũng gắt lắm, ít khi em mặc quần đùi, nên sờ cũng địt có cảm hứng mẹ gì cả. Chẳng may tay tôi đặt sai chỗ là y như rằng Thanh sẽ thế này:

- cái tay làm gì đấy hả H? Để ở đâu đấy?

- tập trung lái xe đi, dâm dê

Hoặc

- (lên giọng) cái tay! Cái tay! Làm cái trò gì thế?

Nói thêm về lớp đại học của tôi thì tôi chơi thân với 3 thằng, một là Thằng Mộn Lành ở Vĩnh Phúc, một thằng là Tuấn “đạo” quê Hà Nam (thằng này theo đạo nên gọi là Tuấn “đạo “ ) còn thằng cuối cùng hiền nhất là Đức “ cớp” quê Phú Thọ, thằng này thì chuyên bị cả nhóm bắt nạt vì quá hiền.

Nhiều chuyện vui và bựa về ba con chó này lắm, hôm nào rảnh tôi kể quý anh chị nghe luôn, ngoài những giây phút khắm cứt của chúng nó, thật sự là sống rất tình cảm, lúc nào cũng giúp đỡ và chia sẻ cho nhau, kể cả sau này khi chúng tôi ra trường.

Một buổi chiều tháng 11, tôi và Thanh ngồi uống café ở quan quen trên đường Võ Văn Dũng, tay vẫn siết tay quen thuộc, tôi ghé vào tai Thanh thủ thỉ:

- công chúa à, sắp sinh nhật em rồi nhờ?

- (cười) Thanh lớn rồi, sinh nhật già đi một tuổi chán lắm

- thường thì ở nhà, mọi người có tổ chức sinh nhật cho em không?

- không ạ! Nhà Thanh ở quê mà H, không có kiểu tổ chức như thế, có khi còn không nhớ ngày ý

- thế năm nay anh tổ chức sinh nhật cho em nhé?

- sến quá H ơi (em cười khúc khích, hai má lúm đồng tiền lại di chuyển qua lại)

Tôi nhìn em đến say đắm, giờ em khác nhiều so với ngày sưa, em trang điểm nhẹ nhàng, tóc em dài ra ngang vai hợp với khuôn mặt bầu bầu của em. Khác hẳn so với tóc tém quần ngố ngày xưa. Tôi véo má em hỏi:

- thế thứ 6 sinh nhật em, anh làm sinh nhật trong phòng trọ em nhé

- thế thì H đừng làm ồn đấy nhé, mấy phòng bên cạnh có người ở đấy. Chỗ của Thanh không chung chủ nhưng nếu mọi người phản ánh thì Thanh phiền lắm

Nghĩ thế nào, em lại bảo:

- hay là thôi H ạ, Thanh lớn rồi mà, đi đâu là được rồi mà

- em có nghe lời anh không, anh không làm phiền mọi người đâu, em yên tâm

- (em gật đầu ngoan ngoãn ) vâng ạ!

- thế làm buổi tối nhé công chúa nhé, anh sẽ về sớm

- vâng ạ

Rồi tôi đưa em về, tính tiền cốc sinh tố bơ và cốc đen quen thuộc của hai đứa, gu đồ uống của em thì không đa dạng, chỉ loanh quoanh sinh tố bơ, nước dừa nên đi đâu tôi cũng gọi cho hai đứa luôn. Thuốc lá thì tôi tiệt hẳn, em cấm chỉ tôi, em thính mũi lắm nên tôi cũng kinh sợ. Em ngửi tay, ngửi quần áo, ngửi mồm, mà nếu em ngửi thấy mùi thuốc thì y rằng cả mấy ngày em không nói chuyện với tôi câu nào.

Sau khi đưa em về, trong lòng tôi lên kế hoạch cuối tuần làm những gì, bánh sinh nhật, chắc chỉ có thế thôi, phải trẻ con đéo đâu mà bày vẽ. Thêm nữa, tôi sẽ viết thêm trên bánh là “chúc mừng sinh nhật công chúa” hoặc kiểu kiểu như thế, lãng mạn vãi lồn ra chứ chẳng chơi.

Thứ 6 cũng tới, bánh thì tôi đặt từ tối thứ 5, lấy bánh xong tôi đóng thẳng đến chỗ trọ của em. Dọc đường có ghé mua một cành hồng, gõ cửa nhà em trong tâm trạng phấn khởi với quần bò áo phông và mùi nước hoa nam tính mới xịt trộm của ông anh.
 
Thanh ra mở cửa, em tươi tắn cười rồi giục tôi:

- H vào nhanh đi không mọi người nhìn đó

Tôi đơ ra mất mấy giây rồi mới phản xạ chân được, nay Thanh xinh quá, Thanh mặc một cái váy đến đầu gối để lộ ra bắp chân thon trắng ngần, tóc ngang vai không buộc, em đánh son đậm hơn mọi ngày và dịu dàng hơn tất cả những phiên bản của Thanh tôi từng thấy trước đây. Có lẽ vì chỗ trọ của em kín gió nên cũng không lạnh lắm, tôi mặc áo khoác mà lúc đấy chưa gì đã thấy nóng rồi (cái này tôi nhớ kỹ lắm vì là lần đầu thấy em mặc váy kiểu ngắn như thế, bình thường thỉnh thoảng lắm mới mặc mà mặc toàn cái dài).

- này, H sao thế?

Thanh cười cười vuốt vuốt má tôi, chà, thơm quá, tôi trộm nghĩ. Chắc hẳn là mùi nước hoa ở cổ tay hay là mùi từ phòng em nhỉ? Tôi quan sát xung quanh, đúng là phòng con gái, ngăn nắp và cẩn thận nhưng lại đơn giản đến lạ. Em cũng ít đồ, đơn điệu, một giường, một tủ quần áo, một bàn học con con và một cái tủ nhỏ để đầu giường, một cái quạt sưởi đặt dưới đất đang quay đi quay lại. Đây là lần đầu tiên tôi vào phòng Thanh, dù sao nó cũng hơi lạ vì đơn giản quá, khác so với những gì tôi được kể về phòng con gái. Sau khi quan sát cẩn thận, tôi ngập ngừng hỏi Thanh:

- thế quần áo lót thì em để chỗ nào?

Cái này tôi hỏi thật, không chém gió đâu. Tôi có kiểu nói rất thẳng, kể cả dâm và bựa, nhưng phải trong khuôn phép và với người phù hợp. Phụ nữ họ rất khoái những câu vừa thẳng thắn vừa dâm dục này, bởi họ sẽ vừa bất ngờ vừa ngạc nhiên vừa lạ lẫm. Nhưng các quý anh phải có một độ quen thuộc nhất định với đối phương và phải thật khéo léo nhé. Sau này nếu quý anh chị em muốn nghe tôi sẽ kể cả đống trường hợp hay những câu chuyện dâm dật nhưng vẫn hay mà tôi từng nói chuyện với phái nữ, nhưng thôi, để sau vậy.

Chả nói chả rằng, Thanh đập tôi một cái rõ đau rồi đi vào chỗ gian nhỏ phía sau của phòng, em nói:

- H ngồi đi, Thanh trải chiếu rồi đó, ngồi đợi Thanh một xíu, Thanh đang chuẩn bị tí đồ ăn

Vậy là tôi ngồi xuống, mắt đảo xung quanh xem có cái quần hay áo lót nào Thanh vứt linh tinh không.

Ngoài mùi thơm từ phòng, từ nước hoa của Thanh còn có một mùi thơm của đồ ăn nữa mà Thanh đang chuẩn bị, gian nhà sau chỉ có một khoảng nhỏ và phòng vệ sinh, Thanh tận dụng cái khoảng nhỏ đấy để làm chỗ nấu ăn, mà phần trước tôi có nói, Thanh nấu ăn rất ngon – ít nhất thì với tôi là thế.

Đợi khoảng 10 phút, nghe tiếng lách cách bát đũa, mùi thơm của đồ ăn cũng đậm hơn, từ trong gian nhỏ Thanh bê một cái chảo to ra còn khói nghi ngút. Thanh lại chạy xuống bếp tiếp, tôi thấy một cháo mỳ ý thơm phức, rõ nhiều, Thanh quay lại đặt bát và dĩa với hai lọ tương xuống, em nói:

- nay Thanh nấu mỳ ý, biết H ăn nhiều nên Thanh làm hết một gói mỳ với một lọ sốt cà to luôn.

- ngon thật ý công chúa ạ, nhìn thôi đã thấy no rồi

Thanh nhẹ nhàng ngồi xuống theo kiểu quỳ, em lấy mỳ ra bát, cắm dĩa rồi đưa cho tôi cười nói:

- Thanh không có đĩa, ăn tạm bằng bát nhé

- Không sao, không sao

Chỉ chưa đầy nửa tiếng, tôi đánh gần hết chảo mỳ, Thanh ăn vẫn nhẹ nhàng từ tốn như mọi ngày, công nhận trời đông có đồ ăn nóng vào ăn ngon gần chết. Ăn xong tôi cứ tấm tắc khen mãi, sau đó tôi cùng Thanh dọn dẹp, em đi rửa bát còn tôi bầy bánh sinh nhật lên.

Thanh cứ ngồi im nhìn tôi bầy bánh lên, mắt em long lanh trông có vẻ hạnh phúc lắm, tôi cắm vài cây nến tượng trưng rồi lấy bật lửa chuẩn bị châm nến lên:

- em ra tắt đèn đi chứ

Lúc Thanh ra tắt đèn, tôi khéo léo châm từng ngọn nến, lấy bông hoa hồng ra cầm sẵn ở tay

- em ước đi

Thanh cười cười, em nhẹ nhàng ngồi xuống, nhắm mắt lại lẩm nhẩm gì đó rồi mở mắt ra nhìn tôi dịu dàng.

- em xinh quá công chúa ạ

Vừa nói tôi vừa đưa bông hoa cho em:

- tặng công chúa này

Thanh cầm lấy bông hoa, em ngắm nghía, đưa lên mũi ngửi ngửi rồi chạy đi lấy cái bình con con rồi cắm vào, em lại nhìn hoa thêm một lần nữa rồi mới ra ngồi lại.

Hết nến, em dịu dàng cắt bánh bỏ ra đĩa, em đưa cho tôi trước rồi tự lấy bánh cho mình, em cười cười.

Em thích bánh sinh nhật lắm, em kể em được tổ chức có đúng 1 lần có bánh gato, lúc đấy bố em còn chưa bỏ đi, hồi em lớp 4 hay lớp 5 thì phải tôi đéo nhớ lắm. Lúc ngồi ăn bánh với tôi, em ăn nhèm nhèm bánh, binh thường sợ béo lắm, chả dám ăn cái gì nhiều, thế mà nay ngồi ăn bánh kem tèm tèm.

Từ vị trí ngồi đối diện, tôi ngồi xích lại gần Thanh, Thanh đang định ngồi dịch ra thì tôi níu ngay tay lại:

- Anh yêu em

Thanh mỉm cười, em ngồi bệt xuống, duỗi hai chân ra và dựa đầu vào vai tôi.

- sao em lại thích anh nhờ

- (lí nhí) không biết

Rồi em ngước lên, nhìn sâu vào mắt tôi, dịu dàng hỏi?

- Thế sao H lại yêu Thanh?

- Anh không biết, anh yêu là yêu mà, thế thôi

- Thế lúc đấy Thanh trông giống con trai thế mà H dám yêu á?

- Thì trước hỏi có les không rồi còn gì

Lại rụi đầu vào lòng tôi, em hỏi:

- thế chiều hôm H đi thi mà Thanh không đến thì sao

Tôi im lặng, em luôn thế, hơn tuổi tôi và cả những suy nghĩ của em cũng lớn hơn. Tôi thở dài, hai đứa lại trầm ngâm suy nghĩ. Bỗng tôi nghe tiếng em thút thít, nước mắt em rơi một hai giọt trên ngực áo tôi. Em nức nở:

- Hôm nay Thanh vui lắm….. cảm ơn H…. lâu lắm rồi.. mới… mới… sinh nhật…..

Tôi choàng tay ôm vai em kéo em vào trong lòng, hôn nhẹ lên tóc em, vẫn luôn là mùi thơm thơm của cái dầu gội buồi gì mà có mùi bồ kết ý. Tôi thủ thỉ:

- Em nhìn anh đi

Chúng tôi lại nhìn nhau như ngày đầu tiên tôi hôn em, đôi mắt em vẫn chảy lệ, nó gợn buồn nhưng có chút say đắm khi chúng tôi nhìn sâu vào nhau, em đẹp quá, tôi khẽ run lên, tay đặt lên má Thanh:

- Anh… anh.. yêu em

- Đừng phản bội em nhé H nhé

Tôi gật đầu quả quyết, chúng tôi lại nhìn nhau một lần nữa. Tôi ghé sát môi vào môi em, mắt hai đứa nhắm nghiền lại.

Lần này, nụ hôn của chúng tôi cũng tràn đầy cảm xúc, nhưng là thứ cảm xúc hạnh phúc của lứa đôi chứ không phải đầy điên loạn và men rượu như hôm ở phòng trọ nhà Thanh.

Tôi vẫn là người chủ động mút lấy môi Thanh trước, tôi nhẹ nhàng hôn, mút bờ môi dưới rồi lại đến bờ môi trên. Tôi bế Thanh ngồi lên đùi, em chủ động vòng tay ôm lấy cổ tôi, đầu hai đứa lại say đắm chụm vào nhau. Tay trái tôi vòng ra ôm chặt vòng eo của Thanh, tay trái đặt lên bắp chân của em mà vuốt, phải công nhận là bắp chân của em mịn mà mướt thật, hình như da con gái đều thế cả.

Đến lúc tôi tách hàm răng Thanh ra mà đẩy lưỡi vào sâu trong khoang miệng em thì nhiệt độ từ người của hai đứa đã nóng dần lên. Một vài phút giây đầu, Thanh vẫn còn ngại, bờ môi em mím chặt khi lưỡi tôi cố lách qua nhưng đến lúc cái tay tôi đặt ở eo của Thanh xoa loạn lên thì em như không chống đỡ nổi nữa. Em hé môi để lưỡi tôi thoải mái lách vào, hàm răng của em cũng chẳng còn muốn phòng thủ nữa, nụ hôn của hai đứa sâu hơn và quấn quýt hơn, dần dần, em bạo hơn, lưỡi của em cũng cử động lại để cuốn lấy lưỡi tôi, chỉ cần có thế, hai môi của tôi mút sâu lấy lưỡi Thanh. Em cũng bắt chước tôi và em cũng không chịu thua kém, em cũng bạo dạn lấy lưỡi liếm quanh hàm răng, bờ môi của tôi. Ban đầu em còn rè rặt, nhưng chỉ một thoáng sau, dường như Thanh muốn mút hết nước bọt của tôi và trong miệng em.

(địt mẹ hôm đấy ăn mỳ ý xong khát vãi lồn, quên chưa hỏi nước nhà em chỗ nào đã bú mồm nhau hết cụ nước bọt, cơ mà lúc hôn thì không thấy khát đâu, xong xuôi nó háo vãi lồn, không biết các quý anh có thế không?)

Tay tôi bắt đầu hoạt động, à không quý anh chị ạ, phải là con cu của tôi hoạt động trước. Chả hiểu do hai đứa ngồi âu yếm nhau, do hôn hay là do bộ não chỉ huy mà cu tôi đã cứng ngắc từ bao giờ, trồi lên thành một cục cạ vào bờ mông mềm mại của Thanh. Lúc này tôi vừa ngồi sang trái rồi sang phải mục đích để dí cặc của mình vào giữa khe đít của Thanh, môi thì vẫn bú chặt lấy nhau còn cái tay để ở eo Thanh cũng không còn vuốt ve phần hông nữa, nó đã dịch sang phần mạng sườn ngang ngực Thanh để vuốt dần vào ngực.

Tay phải tôi vẫn vuốt ve bắp chân em, tay trái của tôi vuốt dần vào bộ ngực mơn mởn của em, nó không to nhưng chắc chắn là hệ cam, tròn và trắng như tôi đã thấy lúc hai đứa lần đầu nhìn thấy nhau. Thanh như nhận ra ngực mình đang gặp nguy hiểm, tay trái đang ôm cổ tôi để xuống chặn tay tôi lại ngay. Nhưng em không ngờ là tôi có đề phòng, tai trái đang sờ ngực kẹp ngay tay em lại, em không phản ứng lại được gì, người chỉ biết run lên và nóng dần đều.

Tay để ở bắp chân chuyển vị trí tiến dần lên ngực, tôi xoa nhẹ lên bầu ngực em, người em run lên vì nhạy cảm, vuốt ve ngực em một lúc rồi em cũng quen, người em ưỡn lên, tôi như bắt lấy khoảnh khắc đó, môi và lưỡi tôi rời khỏi môi Thanh, tôi trực tiếp tấn công vào cái cổ trắng đang ưỡn lên của Thanh, ban đầu là mút vào cái cổ, rồi sau đó tôi liếm quanh cổ em, một tay vẫn giữ tay em, một tay thì bắt đầu chuyển thành bóp vú em chứ không vuốt ve nữa.

Người Thanh như sắp cháy, cặc tôi cũng như muốn nổ tung ra, nó to hơn hẳn vài phút trước, như muốn đâm thủng quần mà đâm vào da thịt của Thanh. Em vòng hai tay ôm lưng tôi trong lúc tôi vẫn vùi mặt vào cổ và bóp vú em ngày càng mạnh. Trong một thoáng, cùng với khuôn mặt đỏ ửng và tiếng thở dốc của em, em rên lên khe khẽ qua hai hàm răng

- hừ… hừ…. ư…. Ư…. Ư…

Tôi như bắt được tín hiệu về độ nứng của em, lưỡi tôi lần qua làn tóc em mà hướng lên tai em mà mút, thậm chí tôi còn lách lưỡi vào lỗ tai em mà liếm, liếm dọc lên vành tai của em, người Thanh run lên nhè nhẹ, em rên to hơn, tôi còn thấy rõ được da gà của em nổi lên ở cánh tay em như thế nào. Có lẽ tai là điểm nhạy cảm của phụ nữ mà nam giới phải thật khéo léo mới biết cách khai thác triệt để được.

Lúc liếm láp tai em, tôi khẽ thì thầm những câu âu yếm tình tứ nhưng cũng đầy khoái cảm:

- Anh yêu em

- Em xinh lắm Thanh ạ, anh yêu em

Cứ sau mỗi câu, thì người em như nhũn ra một chút, tinh trùng đã lên đầy đầu, tôi đánh bạo luồn tay để sờ đùi em, em khẽ giật mình, định đẩy tôi ra thì tôi trấn an luôn:

- Em là của anh, anh yêu Thanh mà

Em lại lặng thinh để tay tôi thoải mái sờ vào đùi, môi hai đứa lại tìm đến nhau, lưỡi lại đắm đuối cuộn vào nhau, vào thời điểm đó, tôi biết tôi đã có thể làm gì.

Tôi luồn tay xuống chân Thanh bế xốc em lên trong lúc hai đứa vẫn hôn nhau, đến gần cái giường, tôi nhẹ nhàng đặt em xuống, tôi đè lên người em, hai tay nắm lấy hai tay em giang ra đè xuống giường.

Nhìn sâu vào mắt Thanh, tôi khẽ hỏi:

- Thanh cho anh ngực Thanh nhé

- H có yêu em không

- anh yêu em

Em mỉm cười, ngồi dậy, em kéo váy qua đầu gối, rồi qua đùi, rồi em cởi váy qua đầu, thân mình em lộ ra trước mắt tôi, tôi như sôi sục lên, người em trắng, quần áo lót cùng tông màu trắng, miệng tôi khô khốc, ngây đơ ra nhìn. Hình như Thanh ngại, em co mình lại, lấy tay che ngực không cho nhìn nữa.

Tôi nhào đến tìm lấy môi Thanh, hai đứa lại say đắm đá lưỡi, không đợi lâu được nữa, tôi lần tìm xuống ngực Thanh mà hít hà, đúng rồi, đúng đây là bộ ngực mà ngày đầu tôi nhìn thấy, tôi khẽ kêu lên:

- đẹp quá Thanh ạ

Khẽ hôn rồi liếm nhẹ lên một bên ngực trắng ngần của em, tôi loay hoay tìm cách để cởi cái áo lót ra, lần mò một lúc cũng chẳng mở được, Thanh tủm tỉm cười rồi vòng tay ra sau. Lúc này, tôi nhẹ nhàng nâng áo lót mà Thanh đã mở như mở nắp kho báu, bộ ngực trắng ngần lộ ra, không to, không nhỏ, nhưng mà vun cao đầy đặn, hai núm vú nhỏ xíu, hồng hào căng lên, vểnh ra như đang thách thức tôi. Tôi nhủ thầm: “đây rồi!”

Tôi vục đầu vào một bên ngực Thanh mà bú, tôi liếm nhẹ nhẹ trước, liếm quanh cái quầng vú, rồi sau đấy dùng lưỡi cuộn cái hạt nhỏ xinh đó lại mà nghịch. Sau khi bị kích thích, núm vú em như bông hoa nở ra, nó cứng dần lên, tôi ngắm nhìn, ướt đẫm bóng loáng vì nước bọt của tôi, đỏ ửng vì người em nóng lên. Tôi quay sang bên vú còn lại bú mút tiếp, một tay thì đã bóp lấy vú bên kia để day rồi bóp. Hai ngón tay kẹp lấy núm vú vân vê nhè nhẹ, trong khi mồm tôi mút vú em như muốn nuốt chửng. Đến lúc này Thanh như không chịu nổi nữa, em rên to dần lên rồi cong người lên, thật may là tôi vẫn đè trên người em không thì em sướng quá ưỡn gãy con mẹ nó lưng rồi.

Bú mút say sưa, tôi khẽ chạm hai hàm răng cạ cạ vào núm vú em và rê đi rê lại như rô vẩu vờn bóng, hình như lưỡi mềm răng cứng, với sự thay đổi ấy, người em lại run nhẹ lên đầy khoái cảm. Rồi em khẽ rên lên khe khẽ:

- nào đừng cắn, đừng cắn mà

Tôi bỏ răng ra khỏi vú em, ngắm nhìn một lúc rồi lại bú tiếp, chả hiểu sao tôi lại cuốn vú em thế, có lẽ nó là thứ tôi nhìn thấy lần đầu ở Thanh chăng.

Vì đè trên người Thanh nên từ nãy đến giờ cu tôi thoải mái cạ vào vùng quần lót của Thanh, bú mút vú em một lúc thì tôi chẳng chịu nổi nữa. Tôi chồm lên tìm lưỡi của Thanh để hôn, hai tay đè xuống vừa bóp vừa day vú em loạn xạ, Thanh lại vòng tay ôm cổ tôi, hai chân em quắp lấy hông tôi, cu tôi đã cứng, được em ghì sát nó lại càng cứng hơn nữa. Tôi bật dậy, cởi quần bò ra, nhấc em nằm lên trên, tôi tự mình nằm phía dưới em, Thanh bỡ ngỡ không biết tôi định làm gì. Trong lúc em còn đang hoang mang, tôi cầm một bên tay em dúi thẳng vào trong quần lót của mình, biết ngay là em nhận ra sẽ rụt tay lại, nhưng tôi đã tính trước nên giữ chặt tay em ở đó. Môi lại tìm môi, một tay tôi giữ đầu Thanh hôn mình, tay còn lại cầm tay em vẫn giữ ở con cu nóng hổi, Thanh không còn cách nào khác phải để im như thế, tôi thở dốc:

- của em mà, em cầm nó đi, anh muốn….

Thanh ngoan ngoãn nghe lời, em cầm lấy cu của tôi, con cu tôi như bị bàn tay lạ chạm vào, nó phản ứng dữ dội, giật giật liên hồi như biểu tình, Thanh nói nhỏ:

- sao cứng thế

- em cầm nó đi

Thanh nhẹ nhàng nắm lấy cặc của tôi, tay em ngượng ngịu, chẳng biết cầm thế nào cho phải, thành ra lại phải đưa tay nắm lấy tay em nắm ngang lấy con cu của mình.

Tôi chỉ đợi có vậy, nắm lấy hai mép quần lót của mình tụt hẳn xuống, Thanh ban đầu trố mắt nhìn con cặc em đang cầm, rồi em nhắm mắt lại ngay, mếu mếu:

- Sao H lại làm thế, Thanh không nhìn đâu.
 
Chà! Tôi không nghĩ mình lại biên một phát dài đến thế, mong là sẽ đủ cho quý anh chị em trên xàm đọc chơi. Phần này mà cũng có thế là phần sau nữa tôi nghĩ rằng chưa hết về Thanh được, rất xin lỗi quý anh chị. Dù sao cũng rất cảm ơn những lời động viên và sự theo dõi của quý anh chị em. Tôi viết thì đéo hay đâu, nhưng cũng mong vài dòng văn rẻ tiền của tôi cũng đủ làm quý anh chị em thao thức, háo hức và nắng cực. Nếu đồng cảm hay có ý kiến gì mong quý anh chị em của xam cứ thẳng thắn chia sẻ với tôi, tôi sẽ tiếp thu và trân trọng tất cả.

Quý anh daomanhhung có chia sẻ về câu truyện của mình, tôi cũng rất đồng cảm vì câu truyện của quý anh phần nào đó giống của tôi, nhưng tôi thì khác. Tôi mong sau lần đó, quý anh hãy trân trọng tất cả các cơ hội đến với mình. Thật ra ý tôi muốn nói là thích thì phải nói ngay, thà buồn lúc đó chứ còn hơn để người ta đi mất mình chỉ còn tiếc nuối đến mãi sau này. Còn nếu tôi hiểu sai truyện của quý anh daomanhhung thì quý anh cứ chia sẻ nhiều hơn nhé.

Quý anh hiếu hoa hồng lại hỏi tôi làm nghề gì mà hay up truyện đêm thế? Phải chăng ý quý anh mỉa mai tôi làm đĩ chăng? Bởi vì chỉ có ngành dịch vụ đó mới sống chủ yếu về đêm, mà đặc biệt trên xam này thì chắc anh hiếu ám chỉ tôi là đĩ thật. Cũng phải công nhận anh tinh tế, chính tôi không làm đĩ nhưng nhiều lúc tôi xem lại bản thân thì cũng thấy mình giống đĩ thật. Thành ra thì quý anh hiếu hoa hồng cứ cho là tôi làm nghề bán dâm nhé.

Xin cảm ơn tất cả quý anh chị em xamvn. Những phần tiếp theo sẽ đến vào ngày mai.
 
Cám ơn chủ thớt, tuy ra đêm khuya. Nhưng em đã đọc hết r ạ.
Giọng văn hay quá Mong thớt ra đều tay
 
Chà! Tôi không nghĩ mình lại biên một phát dài đến thế, mong là sẽ đủ cho quý anh chị em trên xàm đọc chơi. Phần này mà cũng có thế là phần sau nữa tôi nghĩ rằng chưa hết về Thanh được, rất xin lỗi quý anh chị. Dù sao cũng rất cảm ơn những lời động viên và sự theo dõi của quý anh chị em. Tôi viết thì đéo hay đâu, nhưng cũng mong vài dòng văn rẻ tiền của tôi cũng đủ làm quý anh chị em thao thức, háo hức và nắng cực. Nếu đồng cảm hay có ý kiến gì mong quý anh chị em của xam cứ thẳng thắn chia sẻ với tôi, tôi sẽ tiếp thu và trân trọng tất cả.

Quý anh daomanhhung có chia sẻ về câu truyện của mình, tôi cũng rất đồng cảm vì câu truyện của quý anh phần nào đó giống của tôi, nhưng tôi thì khác. Tôi mong sau lần đó, quý anh hãy trân trọng tất cả các cơ hội đến với mình. Thật ra ý tôi muốn nói là thích thì phải nói ngay, thà buồn lúc đó chứ còn hơn để người ta đi mất mình chỉ còn tiếc nuối đến mãi sau này. Còn nếu tôi hiểu sai truyện của quý anh daomanhhung thì quý anh cứ chia sẻ nhiều hơn nhé.

Quý anh hiếu hoa hồng lại hỏi tôi làm nghề gì mà hay up truyện đêm thế? Phải chăng ý quý anh mỉa mai tôi làm đĩ chăng? Bởi vì chỉ có ngành dịch vụ đó mới sống chủ yếu về đêm, mà đặc biệt trên xam này thì chắc anh hiếu ám chỉ tôi là đĩ thật. Cũng phải công nhận anh tinh tế, chính tôi không làm đĩ nhưng nhiều lúc tôi xem lại bản thân thì cũng thấy mình giống đĩ thật. Thành ra thì quý anh hiếu hoa hồng cứ cho là tôi làm nghề bán dâm nhé.

Xin cảm ơn tất cả quý anh chị em xamvn. Những phần tiếp theo sẽ đến vào ngày mai.
Tao cũng thấy hối hận, vì ngày ấy không giám tiến tới với Bà ý. Mặc dù chắc Bà ấy biết tình cảm của tao, bật đèn xanh cho tao. 2 chị em ở cùng dãy trọ, thân thiết lắm, hay tâm sự cùng nhau, tao còn ngủ ở phòng bà ấy mấy lần, toàn hôm say rượu. Tại SV năm đầu, chưa biết trai gái gì, nhát như cáy. Chứ như giờ thì xong mẹ rồi, nghĩ lại tiếc thật.
 
Lời đầu tiên cho tôi xin lỗi quý anh chị vì đã chậm trễ như vậy, tuy nhiên tôi cũng có vài lời biện minh cho bản thân mình:
- Đầu tiên thì mấy ngày gần đây tôi không vào được xam, không hiểu sao web toàn báo là không thể truy cập vào trang web này, bị đóng kết nối …. ( nếu có quý anh chị em nào chỉ tôi cách nào vào nhanh hơn tôi cảm ơn lắm lắm), tôi viết xong truyện rồi mà không đủ thời gian để up ( mỗi lần vào được có tý lại bị mất kết nối ) , nên tôi viết tạm vài dòng này gửi quý anh chị.
- Thứ hai, tôi cũng vào xem bình luận, hay ngồi đếm vodka của quý anh chị em, tôi thấy có ít quý anh chị em quan tâm hay comment quá thành ra là tôi cũng lười, loanh quanh chỉ có quý anh hiếu hoa hồng vào chửi và dọa đến chém nếu không ra chap nhanh lên, quý anh anhcoihn thì thả comment chảy máu mũi lúc sục cặc hay vài quý anh nữa . và , để đánh dấu. Tôi cũng không ham fame ảo hay gì, nhưng nếu có duyên đọc được vài dòng của tôi, mong quý anh chị để lại ý kiến, khen chê cũng được hay hơn nữa là chia sẻ câu chuyện của bản thân quý anh chị em nếu có nét giống với câu truyện của tôi, tôi rất trân trọng điều đó. Nhưng hơn hết sự quan tâm chia sẻ của quý anh chị em là những thứ còn hơn cả tiền bạc giúp tôi có động lực viết tiếp cho quý anh chị em trên xam thân yêu này. Cũng có ý kiến của quý anh hỏi chuyện tôi chế ra, nghĩ ra hay chuyện thật thì tôi xin trả lời là chuyện thật của tôi nhé quý anh chị, chuyện về tình dục thì trên cái cuộc đời này muôn hình vạn trạng mà, nghe thì nó lạ, nhưng trải qua rồi thì thấy nó bình thường. Vì tâm lý và tình dục là những thứ phức tạp và diễn biến khó lường nhất, nên quý anh quý ông chúng ta lúc nào cũng trong trạng thái sẵn sang để ứng phó với bất cứ tình huống địt, hay bị địt nào ập đến.
Yêu quý anh chị em trên xam rất nhiều, mong nhận được hồi âm của quý anh chị. Mạng ổn hơn một chút, trong ngày mai anh chị em sẽ có truyện để mà thẩm. Tôi hứa!
 
Top