Có Hình (Trích Wattpat) Ngữ Văn Quần Hiệp Truyện - Chương 1 : Vũ Đại Kỳ Nhân

1. Vũ Đại Kỳ Nhân

Làng Vũ Đại ngày ấy có một lò gạch nổi tiếng khắp những vùng xung quanh , không phải vì chất lượng gạch làm ra hay vì chủ lò gạch này là một tay cự phú giàu có nào mà là vì một trận chiến đã làm kinh động toàn cõi Võ Lâm Bắc Việt thời bấy giờ...
Hơn 20 năm về trước , trong một đêm trời nổi gió lớn . Một người đàn ông trung niên tuổi vào khoảng 40 , tóc dài ngang lưng tay cầm một thanh đao khá lớn trên vai có đeo một cái giỏ đựng một đứa trẻ đang khóc bên trong , phía đối diện là một gã trọc đầu mặc chiếc áo choàng đen che quá nửa khuôn mặt . Trước lò gạch cũ này không có lấy một ánh đèn nhưng truyện tôi viết ra nên tôi thích người ta thấy hắn phải trọc . Sau vài cơn gió lùa qua khiến những rặng tre đẩy đưa xào xạc hắn từ từ tiến lại gần người trung niên và nói :
- "Giao ra bí kíp Tàng Long Đoạt Mệnh Đao thì ngươi có thể đi..."
Người trung niên đáp :
- "Vũ Đại Anh ta xưa nay chỉ có lấy của người khác , từ bao giờ có chuyện kẻ khác đến lấy được của ta"
Gã trọc đầu lạnh lùng nói :
- "Rượu mời không uống ?"
Rồi bất ngờ ném ra mấy đồng bạc nhanh như cắt làm Vũ Đại Anh kinh người vội né...
-"Cột gỗ sau lưng cũng bị ném xuyên qua , đây là...Niêm Hoa Chỉ !"
Chưa đợi Đại Anh kịp hoàn hồn , Gã trọc đã lấy hơi từ lúc nào , bụng căng như cái trống rồi hét ra một tiếng vang vọng cả dặm , Vũ Đại Anh vội dùng tay bịt chặt hai tai đứa bé lại còn về phần mình đành vận công chịu lực nhưng khó mà chống chọi lại , Đại Anh cảm giác hai tai đã phế ! Bấy giờ tên trọc đầu nhanh chóng phóng thêm vài đồng tiền , Đại Anh biết không phải là đối thủ của người này bèn ôm đứa bé vận chút nội lực còn sót lại trong kinh mạch mà thi triển khinh công bay qua lò gạch lớn sau lưng , tên trọc đầu vội đuổi theo . Đến cuối lò gạch , Đại Anh nhét cuốn bí kíp vào cái khăn quấn đứa bé rồi quăng nó vô đống củi mục cuối lò gạch...
Sáng hôm sau , một nhân sĩ võ lâm trong làng đến lò gạch để tìm hiểu xem người hôm qua xuất chiêu Sư Tử Hống đó là ai thì bất ngờ tìm thấy một đứa bé , trên vải bọc đứa bé có thêu ba chữ "Vũ Đại Chí" .
Chí ở với vị nhân sĩ kia được 10 năm thì ông này tử trận trong một lần Đại Hội Võ Lâm tại Chùa Một Cột . Từ đó Chí làm thuê làm mướn cho người trong làng cho đến 10 năm sau khi Chí bị bắt đi tù do cơn ghen của Bá Kiến vào năm 20 tuổi...
Ra tù , không ai biết lý do mái tóc un đờ cứt sói ca năm xưa của Chí tại sao lại trở thành một mái tóc chả ra gì hay gần như trọc lóc , chưa kể đến cái hình xăm ông tướng cầm chùy trước ngực cùng một bộ quần áo lôi thôi đã làm các chị em ôm hy vọng nay bỗng khét trứng mà không kịp rụng . Chí bây giờ đã gần 30 , 10 năm trong tù Chí làm gì không ai hay biết , chỉ biết rằng Chí to khoẻ hơn xưa và luôn cầm theo chai rượu trên tay .
Mười năm trong tù , mấy ai ngờ rằng cuốn bí kíp mà vị nhân sĩ dặn dò Chí phải cất giấu kỹ bên người do Chí không đọc được lại gặp một người biết chữ trong tù giải thích cho Chí...Sau 10 năm tu luyện , Tàng Long Đoạt Mệnh Đao đã gần luyện thành thì Chí mãn hạn tù , được trả về với làng xóm . Trước khi về làng , Chí cất công theo lời vị nhân sĩ quá cố đến Thiếu Lâm tự để làm rõ thân thế của mình...
Sau khi được sự hướng dẫn của hướng dẫn viên du lịch , Chí tìm tới biệt viện của Thiếu Lâm nằm ở Thiếu Thất Sơn để gặp Hoàng Sơn đại sư , người từng truyền thụ võ công cho các tăng nhân khoá tu dài hạn hơn 30 năm trước tại Thiếu Lâm . Tới nơi , Chí liền dò hỏi về các tăng nhân Việt Nam xuất tự sau khoá tu hơn 30 năm về trước thì tổng cộng có 3 người . Điều bất ngờ là 2 trong 3 người đã đến Tây Tạng tu thêm khoá nâng cao đến nay vẫn chưa về nước còn người cuối cùng về sau đã hoàn tục , đến miền Bắc Việt mà định cư ở một làng có tên là Vũ Đại , tăng nhân này tên là...Bá Kiến .

https://i.*********/2024/03/16/100000084219736cee91fed9f4.jpeg
 
Top