Tml nào gặp Ma hay những tình huống không giải thích được thì vào

T thì chưa gặp ma nhưng t từng chơi thử trò bói chén,hoặc ngta gọi theo tên khác là cầu cơ,t cũng nghĩ trên phim n vậy thôi nhưng thực sự cái chén đã di chuyển trên tờ giấy sau khi bọn t khấn xong
 
Một lần khác tao đi công tác bên Manila. Bên này đặc biệt chỗ cái KS nào trong phòng nó cũng để sẵn 1 cuốn kinh thánh trên nóc tủ đầu giường. Công việc tao thì lê lết khắp chỗ, ở toàn KS khách nó book cho. Có lần tao mới dọn đến, bước vô phòng thấy con mẹ nó 1 cuốn kinh thánh đang mở sẵn chứ dek đóng lại. Tao cũng kệ nó ko dám đụng vào, lấy cuốn menu phòng che lại. Thế dek nào mà nửa đêm tao đói, cầm menu lên định kêu mì gói hay gì đó ăn lót dạ thì thấy cuốn kinh thánh đó nó đã tự nó gập lại, nằm ngay ngắn luôn mới vl. Trong khi tao nằm kế nó cả tối. Chắc lúc tao vô tắm có con nào đó lẻn vô phòng gập lại sách dùm tao cũng nên.
 
Bên Cam gặp ma Tàu ghê dậy m. M gặp nó kiểu giống cương thi ko m
Có lần tao bên Cam, thuê căn MT trên đường Nga gần sân bay để ở và làm ăn. Cách tao 3 căn là con hẻm chính (chỗ ks YOU ENG) nên cả đám lái xe tuk tuk hay tụ tập chờ khách.
Tối đó tao ngủ không đc nên 10h mấy khuya mò ra tạp hóa mua beer về uống. Lúc đi thì thấy cả đám tài tuk tuk ngồi quây vòng bàn tán gì đó. Đặc biệt có 2 thằng mặc đồ như bọn Tàu hồi xưa, dạng áo dài màu xám đội nón như cao bồi đứng phía sau đám đó, thằng nào coi phim bến Thượng Hải sẽ biết. Khi tao đi ngang liếc nhìn thì thấy bọn nó ngồi bu quanh tờ giấy vẽ toàn chữ Cam với mấy con số. Tao nghĩ chắc bọn này rảnh L dek có khách nên bày ra chơi cầu cơ dạng vậy.

Tao vô siêu thị mini trong con hẻm mua ít bia qingdao với chút đồ nhắm tầm 15p thì về. Lúc này thấy còn có 4 ~ 5 thằng thôi, không đông như khi nãy nữa. Tao cũng dek để ý lắm. Khi đi ngang qua tụi nó, tao vô tình nhìn kỹ 2 thằng mặc đồ Tàu đội nón kia, chửi thầm d m 2 thằng khùng, tối mà đội nón làm cc gì,. Đến khi nhìn xuống chân tụi nó thì ôi thôi, tao phải dụi mắt để nhìn kỹ lại, tụi nó đứng hỏng chân trên mặt đất cả gang tay. Mà lại còn đek hắt bóng đèn đường xuống vỉa hè trong khi mấy thằng đang ngồi thì có.
Tao lạnh xương sống đek dám nhìn đi thẳng 1 mạch về nhà. Sợ vl ra.
Nằm hoàn hồn nghĩ lại thì thấy chắc là Ma thiệt, vì làm cl gì mà 2 thằng đó đứng hoài ko ngồi chung với bọn kia, dù khúc sau đã vắng bớt chỉ còn mấy mạng.
 
Ước mơ một lần được thấy ma mà chưa được thỏa :vozvn (19):
 
bị ma nhập là nó bám trên người mày , thường thì nó hay bám trên lưng , trên cổ mày ấy . nói dễ hiểu thì mấy thằng sắp chết ấn đường xám xịt vào tao nhìn cái biết ngay sắp chết nên kệ mẹ .
Nhờ mày chỉ tao cách phân biệt thầy dỏm với thầy xịn với mày. Và cách phân biệt thầy nào có căn thật hay chỉ dùng mánh nuôi ngải.
Tao có quen 1 ông thầy. Đéo biết phải xịn không, nhưng có người thì ổng nói trúng chóc. Có người thì nói trật lất. Tao tận mắt thấy ổng giúp người ta tìm lại đồ bị mất nữa nên chắc không phải loại nói bậy.
 
m
Tiếp đi mấy tml, nghe cũng hấp dẫn đấy, t hóng thêm nhiều câu chuyện nữa.
Tao cũng từng bị 1 lần khi bé, quê tao ở trong miền Tây Nam Bộ, nơi đây khi xưa hay đi ỉa cầu cá tra, hôm đấy tao nhớ là trời cũng âm u sắp mưa, đang ngồi ỉa thì tự dưng 1 cái đùng, như kiểu có 1 cái gì đó rất nặng rơi xuống đầu tao, tao chảy cả máu môi mà, nhìn xung quanh tao hoàn toàn ko thấy gì cả. Sát bên có cây dừa, t nghỉ nếu bị trái dừa khô rơi trúng thì phải thấy trái dừa rơi đâu đó xung quanh, nhưng tao nhìn vẫn ko thấy. Về tao mới nghỉ chắc cây dừa đó có vong nên bị sét đánh trúng, làm vong đó rơi trúng ngay tao.
nghe như chuyện hài vậy mày
 
tìm đi mày ơi

Tao tin đấy.
Ông bạn tao làm xây dựng, Khoảng năm 2015-16 có làm công trình ở Saigon.
Ông bảo luôn có cảm giác có ai đó đang nhìn, và nhiều lần như vâth thì ông cầm đth chụp ảnh xung quanh.
Nếu ban đêm, chụp ảnh mà có flash sẽ phản hiện hồng ngoại
Tao xem 3 bức ảnh mà run vcl, hình ảnh bóng mờ đều là đứa trẻ ~10tuoi đang vui chơi nghịch đồ này nọ, có cái ảnh nó còn nhìn thẳng vào đth luôn. Từ đó cũng ko bgio cầm đth chụp đêm nữa
Nếu cố tìm lại mấy bức ảnh đó, khả năng tìm được
 
Đây là bài st về Gs Ngô Đức Thịnh, một nhà nghiên cứu có tiếng tại VN, ai chưa biết về Gs có thể gg

Vậy, cuộc sống của “người âm” và linh hồn liệu có thật?GS Ngô Đức Thịnh trả lời: “Tôi sẽ không khẳng định là có hay không. Nhưng tôi sẽ kể câu chuyện mà tôi vừa trải nghiệm đúng trước rằm tháng 7 khoảng 1 tuần. Từ đó mỗi người có thể tự rút ra cho mình kết luận có hay không “cõi âm” và có hay không chuyện cuộc sống của con người sau khi đã chết”.

Ông Thịnh kể rằng, trước rằm tháng 7 khoảng 1 tuần, ông cùng 1 đoàn gồm 10 nhà khoa học và một số thanh đồng đi công cán tại Phú Quốc. Trước chuyến đi, đoàn của ông có dự định nhân tháng 7 “xá tội vong nhân” thì khi vào Phú Quốc, cụ thể tại nhà tù Phú Quốc, sẽ lập đàn lễ vong linh các chiến sĩ cách mạng của ta đã hy sinh ở đây. Để chuẩn bị cho việc lập đàn, đoàn của ông chuẩn bị sẵn những lễ vật như: gạo, muối... (vì cúng chúng sinh ngày rằm tháng 7 phải có gạo, muối).

Tuy nhiên, khi vào đến nơi, ông xin phép chính quyền địa phương Phú Quốc, họ lại không đồng ý vì lý do: “Ở Phú Quốc chưa có ai lễ thế bao giờ”. Vậy là đoàn của ông đành hủy bỏ kế hoạch lập đàn lễ. Nhưng đúng khi quyết định hủy bỏ buổi lễ, một chuyện bất ngờ xảy ra là một số thanh đồng tham gia trong đoàn bỗng nhiên như bị “vong ” nhập.

Phải nói thêm rằng, những thanh đồng này là thanh đồng chân chính, không làm “vấy bẩn” ngôi nhà Mẫu, cũng như không lợi dụng tín ngưỡng để trục lợi làm giàu cá nhân, ngược lại họ còn đang cùng với GS Ngô Đức Thịnh làm trong sạch văn hóa tín ngưỡng. Và khi bị “vong” nhập họ nói những điều rất xa lạ, không liên quan gì đến những người trong đoàn, cụ thể họ nói họ tên là gì, quê quán ở đâu, đã ở tù Phú Quốc bao lâu, chết vào ngày nào và vì sao chết... Và rõ ràng những thông tin ấy không phải của các thanh đồng.

GS Ngô Đức Thịnh cho biết: “Có một thành viên trong đoàn đã ghi chép đầy đủ tên tuổi, địa chỉ... mà các thanh đồng đã nói khi bị “vong” nhập nên tôi không ghi chép nữa. Nhưng tôi nhớ có một “vong” đã nói chi tiết nhà “anh” ở Cam Ranh”. Không chỉ nói về nhân thân,

GS Ngô Đức Thịnh còn kể, các “vong” còn “trách” với ý: Đoàn đã quyết định làm lễ sau đó lại không làm, làm cho hàng trăm “người” tập trung ở chùa để chờ “dự” lễ. Thế là sau khi chứng kiến cảnh “vong” nhập đến mức khó tin này, nhiều người trong đoàn của GS Thịnh đã quyết định đến chùa Trùng Hưng tự làm lễ thay vì lễ ngay tại nhà tù Phú Quốc.

Tuy nhiên, khi đến Trùng Hưng tự, quyết định trên lại tiếp tục vấp phải sự bất hợp tác của sư trụ trì Trùng Hưng tự với lý do cũng hệt như chính quyền địa phương đã đưa ra.Với cương vị của người đứng đầu cơ quan nghiên cứu, bảo tồn văn hóa tín ngưỡng dân gian, đồng thời với tư cách là nhà nghiên cứu văn hóa tín ngưỡng, GS Ngô Đức Thịnh đã phải cố gắng thuyết phục sư trụ trì ở Trùng Hưng tự và may sao cuối cùng nhà sư đồng ý.

Trong quá trình làm lễ, có một chi tiết mà GS Ngô Đức Thịnh cho rằng, vì nó mà ông không biết nên hay không tin vào chuyện “vong linh”, “âm cung” là có thật. Bởi đó là một trải nghiệm hiếm hoi khiến một người mặc dù đã hơn 30 năm nghiên cứu về tín ngưỡng, tâm linh như ông nhưng vẫn phải bất ngờ và dẫn đến bán tín bán nghi: liệu những gì người ta vẫn khẳng định về “thế giới bên kia”, về “linh hồn” chỉ là tưởng tượng có đúng?

Hay quan niệm: những gì chúng ta chưa biết, không có nghĩa là không tồn tại là sai?Ông kể: “Sau khi thắp hương trước mâm lễ bày gồm gạo, muối, cháo trắng... và hương cháy chưa được một nửa, bỗng nhiên, hàng loạt thanh đồng trong đoàn xông vào mâm lễ, bốc gạo sống nhai ngấu nghiến trước sự kinh ngạc đến hoảng hồn của những người trong đoàn. Còn cơm và cháo, họ ăn như thể người bị bỏ đói bao nhiêu lâu sau đó mới có được cái ăn.

Lúc đó, tôi có cảm giác, họ không phải là họ. Vì lúc sau tôi hỏi họ: Vừa làm gì đấy thì người nào người nấy với nét mắt ngẩn ngơ không ai nhớ đã làm gì”. Ông còn nói thêm: “Phải chăng vong linh các chiến sĩ cách mạng ở nhà tù Phú Quốc đã nhập vào các thanh đồng và chuyện tồn tại các vong linh là có thật”.

Với câu chuyện trên đây, một lần nữa GS Ngô Đức Thịnh nhấn mạnh: “Tôi không muốn khẳng định một điều gì về chuyện này. Bởi theo duy vật, hiện tượng không chạm được vào một cách cụ thể như chạm vào da thịt thì không thể khẳng định là có thật. Còn theo duy tâm, hiện tượng thực thực hư hư đã được công nhận là tồn tại.
 
Lần 2 : là khoảng năm 2013-2014. Tao và hội bạn đi biển. T và ng y ở 1 riêng 1 phòng khách sạn,bọn bạn ở phòng khác. Lúc đi ăn tối về t và ng y cãi nhau thế là t sang p mấy thằng bạn chơi bài,ng y t ở phòng ngủ mà tầm 11h đêm ng y tao cứ gọi điện bảo về phòng đi nó kêu sợ quá,mặc dù t biết nó cũng bạo nên mới đi chơi bài,thế là t về phòng nó bảo nằm ngủ mà cửa nhà vs thỉnh thoảng lại kêu cót két,t nghĩ chắc cũng ko có gì nên cũng nằm ôm nhau ngủ,đến gần 12h đêm đt tự nhiên rơi xuống giường phía dưới chân,cả 2 đều giật mình mặc dù ôm nhau ngủ yên. Thế là t dậy nhặt đt lại để chỗ bàn kệ gần đầu giường rồi ngủ tiếp. Thế đ nào đc tầm gần tiếng đang ngủ đt lại rơi tiếp chỗ lúc nãy ko hiểu tại sao luôn,thế là ng y t sợ quá bảo thôi đổi phòng,thế là t dậy bảo lễ tân đổi phòng giúp,đổi xong ngủ yên đến sáng luôn. Lần 3 lạnh gáy nhất là t bị ma nhập.
Thôi. Tao ghim đây mai tao đọc. Tụi bây làm tao sợ quá :pudency:
Có ai sau lưng mày kìa nó nhòm vào điện thoại này đó
 
Tao lang thang suốt mà toàn gặp cave thôi
cave có ma cà bông có nhưng ma cũng có nha tml.tao ban đầu đéo bh tin nhưng sau cái lần đó tao sợ rồi nhất là nhìn mắt con rau nó cứ long lang sợ bỏ cm ra ấy.
 
tao tin chuyệ của mày, nn ks là nơi ôn tạp đéo biết được. tao từng bị ở cái ks Mai villa khu trung kính, phòng 2 giường hôm đó con rau già nó dỗi éo cho ngủ cùng nên tao nằm 1 giường bên này nó nằm giuowgg bên kia. đm vừa thiu thiu tí nghe tiếng cứ lạch cạch lạch cạch rồi lục cục trong cái tủ. tỉnh giậy thì lại hết xong nhắm mắt lại có tiếng. con mb của tao lúc đầu đéo chịu chung giường sau nhảy sang bên giường tao bảo ở phía rèm như có người nhìn em. vccd đm tao đéo tin thấy nó mò sang tao đè nó ra cháo lưỡi 1 trận xong nchuyen làm lành. lúc đang phịch thì lại nghe tiếng lạch cạch ccc gì như có đứa nghịch cốc chén trên bàn. kệ cm nó tao cứ địt thêm thì cảm giác hơi ớn lạnh lưng nhìn mắt con rau trông hơi long lanh thấy sợ. tao mất mịa nó hứng 2 đứa nằm trùm chăn ôm nhau. nửa đêm con kia dậy đi đái cũng kéo trym tao đi theo. đèn vs tv để cả đêm. sáng tỉnh dạy đau như dần thằng ltan chó nó chỉ thủng thẳng hỏi đêm qua ac ngủ ngon ko. sau tao đéo bh vào cái mai vlila đó nữa.
Để tao vào ngủ 1 đêm coi sao. Tao k tin ngay giữa HN lại có ma
 
5 năm trước, cậu tao bên Mỹ về có dắt theo thằng người Mỹ về Vn chơi, thuê ks Cathay Q3. Lúc đó còn 1 phòng, thật ra là 2. Nhưng phòng kia có vấn đề nên đéo dám cho khách thuê, do thak Mỹ đòi ở phòng riêng cho bằng đc( để tối dắt gái về đụ cho dễ)...lễ tân cũng đành bán phòng đó cho nó...khi nó lên phòng thì, mở cửa vô thì đéo có ai, khi vô tới giường quay ra thì thấy có 1 cô gái mặc áo dài như phụ nữ SG xưa hay mặc, ngồi trên bộ bàn trà, mặc dù nó đéo nghe tiếng mở cửa, nó tưởng phục vụ phòng, nó hỏi thì cô ấy ko trả lời, thế là nó đi lại đầu gường gọi lễ tân bảo là đâu có kêu phục vụ phòng, lễ tân nói là ko có gọi ai lên hết, nói quay ra bàn trà thì ko thấy cô gái đó nữa...nó xách hành lý qua phòng cậu tao ngủ luôn, sáng dậy 2 người kiếm ks khác luôn...
 
5 năm trước, cậu tao bên Mỹ về có dắt theo thằng người Mỹ về Vn chơi, thuê ks Cathay Q3. Lúc đó còn 1 phòng, thật ra là 2. Nhưng phòng kia có vấn đề nên đéo dám cho khách thuê, do thak Mỹ đòi ở phòng riêng cho bằng đc( để tối dắt gái về đụ cho dễ)...lễ tân cũng đành bán phòng đó cho nó...khi nó lên phòng thì, mở cửa vô thì đéo có ai, khi vô tới giường quay ra thì thấy có 1 cô gái mặc áo dài như phụ nữ SG xưa hay mặc, ngồi trên bộ bàn trà, mặc dù nó đéo nghe tiếng mở cửa, nó tưởng phục vụ phòng, nó hỏi thì cô ấy ko trả lời, thế là nó đi lại đầu gường gọi lễ tân bảo là đâu có kêu phục vụ phòng, lễ tân nói là ko có gọi ai lên hết, nói quay ra bàn trà thì ko thấy cô gái đó nữa...nó xách hành lý qua phòng cậu tao ngủ luôn, sáng dậy 2 người kiếm ks
Tây hiền thế. Thấy Gái mà ko hỏi thăm nhiều vào
 
Để tao vào ngủ 1 đêm coi sao. Tao k tin ngay giữa HN lại có ma
thử đi mày. tao trước đây giống hệt mày sau vụ đó thì biết sợ rồi. mày có thể thử ở cái khu phạm tuấn tài có cái mai vilal, ở đó tao nghe cno nói là cũng có phòng ko ổn
 
t lúc trước có về quê ny, ngủ ngoài ghế sofa ngoài phòng khách, tối khuya tắt đèn tối thui cứ có cảm giác là có ai ở hành lang - cái lối để đi ra sau bếp với wc, đang nhìn mình chằm chằm, rồi cảm giác cái chân cứ như bị kéo kéo, tối nóng chết mẹ mà đắp chăn dày cui, đéo dám mở mắt hay hở người ra ngoài. Sợ hãi 1 đêm thì cũng qua, hôm sau đéo dám kể với ai vì sợ quê độ, mà cũng nghĩ chắc mình lạ nhà nên ngủ ko quen chứ trước giờ chưa bị vậy bao giờ.
Rồi một thời gian sau có việc ở quê ny tiếp, lần này về chung thêm 1 ông anh họ to cao lực lưỡng. tối ổng ngủ lại ở sau bếp, xong hôm sau thì kêu qua nhà người họ hàng khác ngủ cho vui ko ngủ ở đây nữa. Qua bên đó ổng mới kể là hôm qua ở nhà bên này gặp ma, buổi tối ngủ có ai vén rèm lên rồi nhìn ổng, ổng hỏi cả nhà thì ko có ai làm vậy cả. Lúc này cả nhà mới nói là chắc do em nó giỡn (nhà có thờ 1 đứa em, mất khi còn nhỏ). Rồi gia đình mới kể thêm mấy chuyện lúc trước : ông cậu cũng không tin chuyện ma quỷ gì..., cũng ngủ lại 1 đêm xong bị giật rung giường, la tùm lum, sợ xanh mặt. Bạn đứa em về ngủ cũng nói có ai kéo chăn bò từ dưới bò lên.
Gia đình kêu t thắp nhan khấn vái kêu em đừng phá là đc ak, từ đó tới bây giờ thì t ko bị cảm giác đó nữa.
Qua 1 số chuyện vậy thì t nghĩ là có ma thật, t chưa thấy rõ ràng nên cũng ko dám khẳng định 100%.
 
Top