Tao như này có phải là sống chó không

Nhưng nhiều khi tao nghĩ, sợ sau này ông ý chết đi rồi tao lại thấy hối hận. Nên tao mới đắn đo ko biết phải làm gì cho đúng
Nói thật...thằng bố mày ngoài việc xuất tinh sướng cu nó có nuôi mày ngày nào đâu...có mang nặng đẻ đau ngày nào đâu...nó còn bòn hết tiền nhà vợ rồi tống cổ 3 mẹ con ra đường...mày ko hận nó thì đó là mày quá nhân nghĩa rồi... Giờ nó bị nhận quả báo là do nó gây ra mày còn dây vào làm gì
 
Góc nhìn của tao là góc nhìn của 1 đứa trẻ ko có bố từ nhỏ. Nói chung có rất nhiều vấn đề về mặt tâm lý. Giờ mấy đứa con gái cứ cuồng single mom, đéo hiểu kiểu gì.
 
Uhm, bố dượng tao có công nuôi tao nhưng chửi tao quá nhiều. Tao nghĩ ông ý nuôi dạy tao vì sợ sau này lớn lên tao phá làng phá xóm ăn bám ông ý.
Chắc giống kiểu mấy nhà hảo tâm nuôi mấy đứa trê mồ côi để lấy tiếng.
Ổng tuy chửi mày ...nhưng ko đánh mày vậy là tốt lắm rồi...dù gì cũng là chỗ dựa cho mẹ mày lúc đói khổ... Ngta nói công dưỡng hơn công sinh...nếu bố mày ko tống 3 mẹ con mày ra đường thì làm sao mày bị đối xử như vậy...mẹ mày sao phải chịu khổ vậy...
 
Ổng tuy chửi mày ...nhưng ko đánh mày vậy là tốt lắm rồi...dù gì cũng là chỗ dựa cho mẹ mày lúc đói khổ... Ngta nói công dưỡng hơn công sinh...nếu bố mày ko tống 3 mẹ con mày ra đường thì làm sao mày bị đối xử như vậy...mẹ mày sao phải chịu khổ vậy...
Uhm mày nói đúng. Trong lòng tao tuy ko thoải mái nhưng tao vẫn biết ơn ông ý đã có công nuôi tao. Giờ tao lo cho con em tao, là con chung của mẹ tao, vậy coi như đã trả ơn ông ý rồi. Nhưng đằng họ hàng nhà bố dượng ghét mẹ con tao, tao cũng ghét bên đấy. Sau này nếu bố dượng tao mất, thì coi như tao ko còn liên hệ gì với bên đấy nữa.
 
Chuyện nhà mày tao ko góp ý vì bọn xamer nó nói hết mẹ rồi .
Bao giờ lên HN tao rủ đi địt bọp , bố mày mời .
 
Phải t thì cút, nhận cc, đéo có loại bố đấy. Mày đến mời cưới dc cũng tài. Thế giờ mày vs bố dượng mày ntn
 
Thứ nhất: Loài chó đéo có tội. Nhất Khuyển - nhì Mã. Tao đéo hiểu sao chúng mày lại ví von cách sống đểu giả, lừa lọc, bẩn tính với sống chó. Chúng mày nên nhớ rằng, chó là loài vật trung thành và đáng tin. Vì vậy mới có câu "Con không chê cha mẹ khó, chó không chê chủ nghèo". Vì vậy, chúng mày nên suy nghĩ khi hành văn vì nó chứng tỏ chúng mày có tư duy và tôn trọng người đọc.

Thứ hai: Nếu câu chuyện của mày là thật thì buồn quá, nó chạm đến cảm xúc của những ai đã có cha mẹ, đã có gia đình vì thực sự là đéo ai nghĩ đến kịch bản hay câu chuyện như mày kể, chi tiết đắt nhất là nhặt cọng rau trong thùng rác để làm thức ăn. Sao lại có những chuyện như thế này?

Thứ ba: Cách đối xử và hành động của mày như bây giờ là quá ổn. Mày cứ tiếp tục làm như vậy, đừng lăn tăn gì cả. Chuyện họ hàng hay cúng bái, tao nghĩ cũng không quá quan trọng đâu. Sống thì mưu cầu hạnh phúc cho bản thân và những người thân trong gia đình. Chết là hết.

Chúc mày luôn bình an và hạnh phúc.
 
Nay lướt xàm thấy có thằng post bài chê bố nghèo. Tự nhiên tao lại muốn chia sẻ hoàn cảnh của tao cho bọn mày tham khảo.

Cụ nội và ông nội tao có truyền thống lừa đảo. Nhà đông con, nên hay hỏi vợ cho con trai là những nhà mất bố mà có điều kiện khá giả. Đó là lý do bố tao lấy mẹ tao.
Sau khi kết hôn xong, lấy lý do xin việc cho mẹ tao cần tiền, ông nội tao đã bòn rút hết tiền vàng của bà ngoại tạo. Mẹ tao học trung cấp vào những năm 8x. Sau khi bòn rút hết tiền của bà ngoại tạo, ông nội bảo bố tao bỏ ba mẹ con tao để đi lấy 1 người phụ nữ ế chồng khác.
Mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em tao, cuộc sống rất khổ. Hàng xóm thì dè bỉu o ép vì là phụ nữ không chồng, nhà lại nghèo. Có những hôm mẹ tao phải nhặt lại mấy cọng rau trong thùng rác để làm rau ăn.
Tuổi thơ tao cứ lớn lên như vậy, năm tao 15 tuổi thì mẹ tao lấy người khác. Bố dượng tao hồi đấy ghét tao lắm. Kiểu như làm gì cũng thấy ngứa mắt. Tao bị chửi nhiều lắm, nhưng không bị đánh thôi. Tao đéo cãi lại, nhưng tao im lặng và sống thu mình lại. Tao ghét cả mẹ tao lúc đó nữa.
Giờ tao đã có gia đình, có 2 đứa con rồi. Bố đẻ tao thì tao mới biết mặt hồi tao xuống mời cưới =)).
Giờ gặp lại thì tao thấy như người dưng nước lã thôi, đéo yêu và cũng đéo ghét. Bố đẻ tao thì muốn nhận lại tạo, tao cũng muốn nhận lại bố tao để cho con tao nó có họ hàng. Họ hàng đằng ngoại nhà mẹ tao ngày xưa ông ngoại tao mất, họ bàn nhau đuổi bà tao ra ngoài đường để chiếm cái nhà. Nên giờ coi như cũng đéo có họ hàng gì với bọn đấy hết.
Từ nhỏ tao đã rất thấm nỗi khổ của cuộc sống cô độc, không có họ hàng gì. Nên tao muốn nhận lại bố đẻ tao để con tao nó có họ hàng ruột thịt, có nơi để về những lúc giỗ chạp.
Bố đẻ tao thì cuộc sống giờ cũng rất khổ, bệnh tật không làm ăn gì đc, ăn bám vợ con. 1 thằng con trai thì thất học, đi làm tháng được 5tr, tiền đấy để nuôi 2 đứa em ăn học.
Thỉnh thoảng tao về thăm, thấy khổ quá tải cũng muốn giúp đỡ chút về kinh tế. Hiện tại mỗi tháng tao đang cho mẹ tao 6tr. Nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện giúp bố đẻ tao, tao lại nghĩ nếu ngày xưa chẳng may tao ốm chết, liệu bố tao có đến viếng đám ma tao không? Nghĩ đến đấy tự nhiên chán nản, chẳng muốn giúp đỡ hay dây dưa gì cả.
Tao cũng không rõ nếu sau khi bố tao chết đi thì tao có hối hận vì suy nghĩ của ngày hôm nay không.
Một câu chuyện buồn và u ám, cảm ơn chúng mày đã đọc.

Mày nên giúp đỡ chút ít nếu có thể, ví dụ 1tr/tháng, vì dù sao cũng là máu mủ.
 
đúng là mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cành. Và nhà tao cũng éo le đéo kém gì. Ông nội tao đéo đéo dám nhận bố tao với bà nội khi bà mang bầu, để cho bà bơ vơ khi đẻ bố tao vào ngày trời đông suýt thì chết vì lạnh may mà bà tao mệnh lớn gặp đc ân nhân cứu mạng. Sau đó còn rất nhiều tình huống éo le đến tận bây giờ
 
Phải t thì cút, nhận cc, đéo có loại bố đấy. Mày đến mời cưới dc cũng tài. Thế giờ mày vs bố dượng mày ntn
Mày ko phải trải qua hoàn cảnh của tao nên mày ko hiểu đâu, tao muốn con tao có ông nội, có họ hàng để ko phải khổ như tao hồi bé.
Tao với bố dượng tao giờ vui vẻ, ngày xưa thì ông ý ghét tao lắm, hồi mới ra trường đời tao cũng nát, tết tao ko về nhà vì ko muốn gặp mặt ông ý và họ hàng bên đấy để bị xỉa xói.
Giờ thì tao sự nghiệp ổn rồi nên ông ý cũng quý tao, cũng hay khoe với hàng xóm về tao. Con tao nó cũng chỉ biết ông ý là ông nội nó, vậy thôi.
 
Haizz, đầu tiên là chia buồn với m nếu câu chuyện là thật. Nếu là t thì t sẽ báo hiếu người bố dượng kia, còn bố ruột nếu cần giúp đỡ thì mới giúp, dù gì cũng là máu mủ, chứ việc nhận lại bố thì không. T thấy suy nghĩ nhận lại bố vì muốn tốt cho con m là sai rồi, nên bỏ đi nhé. Yêu thương và quan tâm mẹ nhiều hơn, có những cái mua được cho mẹ thì mua, đồ ăn ngon hay quần áo đẹp chẳng hạn, cho kèm cả tiền, chứ cứ chuyển hay đưa tiền đấy thì mẹ m k dùng đâu, kiểu người phụ nữ xưa hay lo nghĩ cho gia đình, tiết kiệm quen rồi.
Chúc m có cuộc sống an lành, hạnh phúc nhé.
 
Thứ nhất: Loài chó đéo có tội. Nhất Khuyển - nhì Mã. Tao đéo hiểu sao chúng mày lại ví von cách sống đểu giả, lừa lọc, bẩn tính với sống chó. Chúng mày nên nhớ rằng, chó là loài vật trung thành và đáng tin. Vì vậy mới có câu "Con không chê cha mẹ khó, chó không chê chủ nghèo". Vì vậy, chúng mày nên suy nghĩ khi hành văn vì nó chứng tỏ chúng mày có tư duy và tôn trọng người đọc.

Thứ hai: Nếu câu chuyện của mày là thật thì buồn quá, nó chạm đến cảm xúc của những ai đã có cha mẹ, đã có gia đình vì thực sự là đéo ai nghĩ đến kịch bản hay câu chuyện như mày kể, chi tiết đắt nhất là nhặt cọng rau trong thùng rác để làm thức ăn. Sao lại có những chuyện như thế này?

Thứ ba: Cách đối xử và hành động của mày như bây giờ là quá ổn. Mày cứ tiếp tục làm như vậy, đừng lăn tăn gì cả. Chuyện họ hàng hay cúng bái, tao nghĩ cũng không quá quan trọng đâu. Sống thì mưu cầu hạnh phúc cho bản thân và những người thân trong gia đình. Chết là hết.

Chúc mày luôn bình an và hạnh phúc.
Cảm ơn mày đã tư vấn. Chuyện về tuổi thơ bất hạnh hay suy nghĩ của tao về bố dượng bố đẻ tao chỉ kể cho mỗi vk tao và tâm sự lên xàm này thôi. Ở trên này tao dám kể thật vì ko ai biết tao là ai cả.
Còn ở ngoài đời, tao vẫn có vỏ bọc là con người thành đạt, bố mẹ và vk con tự hào. Nhưng có lẽ do tuổi thơ tao phải nhịn nhục nhiều quá, nên có lẽ bên trong của tao có chút vấn đề gì đó không được bình thường.
 
Nay lướt xàm thấy có thằng post bài chê bố nghèo. Tự nhiên tao lại muốn chia sẻ hoàn cảnh của tao cho bọn mày tham khảo.

Cụ nội và ông nội tao có truyền thống lừa đảo. Nhà đông con, nên hay hỏi vợ cho con trai là những nhà mất bố mà có điều kiện khá giả. Đó là lý do bố tao lấy mẹ tao.
Sau khi kết hôn xong, lấy lý do xin việc cho mẹ tao cần tiền, ông nội tao đã bòn rút hết tiền vàng của bà ngoại tạo. Mẹ tao học trung cấp vào những năm 8x. Sau khi bòn rút hết tiền của bà ngoại tạo, ông nội bảo bố tao bỏ ba mẹ con tao để đi lấy 1 người phụ nữ ế chồng khác.
Mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em tao, cuộc sống rất khổ. Hàng xóm thì dè bỉu o ép vì là phụ nữ không chồng, nhà lại nghèo. Có những hôm mẹ tao phải nhặt lại mấy cọng rau trong thùng rác để làm rau ăn.
Tuổi thơ tao cứ lớn lên như vậy, năm tao 15 tuổi thì mẹ tao lấy người khác. Bố dượng tao hồi đấy ghét tao lắm. Kiểu như làm gì cũng thấy ngứa mắt. Tao bị chửi nhiều lắm, nhưng không bị đánh thôi. Tao đéo cãi lại, nhưng tao im lặng và sống thu mình lại. Tao ghét cả mẹ tao lúc đó nữa.
Giờ tao đã có gia đình, có 2 đứa con rồi. Bố đẻ tao thì tao mới biết mặt hồi tao xuống mời cưới =)).
Giờ gặp lại thì tao thấy như người dưng nước lã thôi, đéo yêu và cũng đéo ghét. Bố đẻ tao thì muốn nhận lại tạo, tao cũng muốn nhận lại bố tao để cho con tao nó có họ hàng. Họ hàng đằng ngoại nhà mẹ tao ngày xưa ông ngoại tao mất, họ bàn nhau đuổi bà tao ra ngoài đường để chiếm cái nhà. Nên giờ coi như cũng đéo có họ hàng gì với bọn đấy hết.
Từ nhỏ tao đã rất thấm nỗi khổ của cuộc sống cô độc, không có họ hàng gì. Nên tao muốn nhận lại bố đẻ tao để con tao nó có họ hàng ruột thịt, có nơi để về những lúc giỗ chạp.
Bố đẻ tao thì cuộc sống giờ cũng rất khổ, bệnh tật không làm ăn gì đc, ăn bám vợ con. 1 thằng con trai thì thất học, đi làm tháng được 5tr, tiền đấy để nuôi 2 đứa em ăn học.
Thỉnh thoảng tao về thăm, thấy khổ quá tải cũng muốn giúp đỡ chút về kinh tế. Hiện tại mỗi tháng tao đang cho mẹ tao 6tr. Nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện giúp bố đẻ tao, tao lại nghĩ nếu ngày xưa chẳng may tao ốm chết, liệu bố tao có đến viếng đám ma tao không? Nghĩ đến đấy tự nhiên chán nản, chẳng muốn giúp đỡ hay dây dưa gì cả.
Tao cũng không rõ nếu sau khi bố tao chết đi thì tao có hối hận vì suy nghĩ của ngày hôm nay không.
Một câu chuyện buồn và u ám, cảm ơn chúng mày đã đọc.
Dù có như nào m cũng k nứt từ đất chui ra đc vẫn nên về thăm nom mọi thứ bt cho đúng đạo làm con cũng là để con m thấy m là ng k như ông nó
 
thôi tml có điều kiện thì giúp ko có thì thôi...chuyện đã qua rồi thì hãy quên đi cho nhẹ lòng
 
Bản chất con người sẽ đéo bao h đổi. Cần đếch j ba cái họ hàng vớ vẩn. Đời bi kịch thì m cố mà giàu. Giàu để hưởng thụ chứ ko phải mong họ hàng nhận mình lại. Vì cơ bản khi m giàu thì ai cũng muốn bắt quàng làm họ hết. Cố lên tml
 
Cảm ơn mày đã tư vấn. Chuyện về tuổi thơ bất hạnh hay suy nghĩ của tao về bố dượng bố đẻ tao chỉ kể cho mỗi vk tao và tâm sự lên xàm này thôi. Ở trên này tao dám kể thật vì ko ai biết tao là ai cả.
Còn ở ngoài đời, tao vẫn có vỏ bọc là con người thành đạt, bố mẹ và vk con tự hào. Nhưng có lẽ do tuổi thơ tao phải nhịn nhục nhiều quá, nên có lẽ bên trong của tao có chút vấn đề gì đó không được bình thường.
Mày hiểu bản thân có gì đó không bình thường tức là tâm lý mày bất thường rồi đó. Tuổi thơ mày như vậy thì nó khác gì vết chém sâu và cay vào tâm hồn mày đâu, vết sẹo này nó dai dẳng và nhức nhối bỏ mẹ.

Tao khuyên mày nên tìm liệu pháp tâm lý như buông bỏ trong Phật giáo hay đại loại như vậy để giải phóng tinh thần của mày. Đừng nặng nề với quá khứ mà phá hoại tương lai. Mày còn mẹ, còn vk con và sự nghiệp cũng như sức khỏe của chính mày. Sức khỏe bao gồm mạnh mẽ về thể chất và lành mạnh về tâm hồn.

Hãy tìm cách vứt bỏ tảng đá trong lòng mày thì đời mày mới thanh thản và hạnh phúc được.
 
Dù có như nào m cũng k nứt từ đất chui ra đc vẫn nên về thăm nom mọi thứ bt cho đúng đạo làm con cũng là để con m thấy m là ng k như ông nó
Thế tao đi địt dạo ko mang bao thả cho các em có bầu rồi đéo phải nuôi dưỡng gì...về già nhận lại con trai tụi nó phải mang nghĩa vụ phụng dưỡng tao cho phải đạo làm con à...nếu tụi nó từ mặt tao chúng nó là đồ bất hiếu à... Vì ko có tao thì làm sao có tụi nó đc:vozvn (12):...vừa sướng cu vừa có con chăm sóc lúc về già mà lại chả mất đéo gì mày nhuể:vozvn (18):
 
Nay lướt xàm thấy có thằng post bài chê bố nghèo. Tự nhiên tao lại muốn chia sẻ hoàn cảnh của tao cho bọn mày tham khảo.

Cụ nội và ông nội tao có truyền thống lừa đảo. Nhà đông con, nên hay hỏi vợ cho con trai là những nhà mất bố mà có điều kiện khá giả. Đó là lý do bố tao lấy mẹ tao.
Sau khi kết hôn xong, lấy lý do xin việc cho mẹ tao cần tiền, ông nội tao đã bòn rút hết tiền vàng của bà ngoại tạo. Mẹ tao học trung cấp vào những năm 8x. Sau khi bòn rút hết tiền của bà ngoại tạo, ông nội bảo bố tao bỏ ba mẹ con tao để đi lấy 1 người phụ nữ ế chồng khác.
Mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em tao, cuộc sống rất khổ. Hàng xóm thì dè bỉu o ép vì là phụ nữ không chồng, nhà lại nghèo. Có những hôm mẹ tao phải nhặt lại mấy cọng rau trong thùng rác để làm rau ăn.
Tuổi thơ tao cứ lớn lên như vậy, năm tao 15 tuổi thì mẹ tao lấy người khác. Bố dượng tao hồi đấy ghét tao lắm. Kiểu như làm gì cũng thấy ngứa mắt. Tao bị chửi nhiều lắm, nhưng không bị đánh thôi. Tao đéo cãi lại, nhưng tao im lặng và sống thu mình lại. Tao ghét cả mẹ tao lúc đó nữa.
Giờ tao đã có gia đình, có 2 đứa con rồi. Bố đẻ tao thì tao mới biết mặt hồi tao xuống mời cưới =)).
Giờ gặp lại thì tao thấy như người dưng nước lã thôi, đéo yêu và cũng đéo ghét. Bố đẻ tao thì muốn nhận lại tạo, tao cũng muốn nhận lại bố tao để cho con tao nó có họ hàng. Họ hàng đằng ngoại nhà mẹ tao ngày xưa ông ngoại tao mất, họ bàn nhau đuổi bà tao ra ngoài đường để chiếm cái nhà. Nên giờ coi như cũng đéo có họ hàng gì với bọn đấy hết.
Từ nhỏ tao đã rất thấm nỗi khổ của cuộc sống cô độc, không có họ hàng gì. Nên tao muốn nhận lại bố đẻ tao để con tao nó có họ hàng ruột thịt, có nơi để về những lúc giỗ chạp.
Bố đẻ tao thì cuộc sống giờ cũng rất khổ, bệnh tật không làm ăn gì đc, ăn bám vợ con. 1 thằng con trai thì thất học, đi làm tháng được 5tr, tiền đấy để nuôi 2 đứa em ăn học.
Thỉnh thoảng tao về thăm, thấy khổ quá tải cũng muốn giúp đỡ chút về kinh tế. Hiện tại mỗi tháng tao đang cho mẹ tao 6tr. Nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện giúp bố đẻ tao, tao lại nghĩ nếu ngày xưa chẳng may tao ốm chết, liệu bố tao có đến viếng đám ma tao không? Nghĩ đến đấy tự nhiên chán nản, chẳng muốn giúp đỡ hay dây dưa gì cả.
Tao cũng không rõ nếu sau khi bố tao chết đi thì tao có hối hận vì suy nghĩ của ngày hôm nay không.
Một câu chuyện buồn và u ám, cảm ơn chúng mày đã đọc.
Nước mắt chảy xuôi, nếu mày giúp được thì cứ giúp, vì chắc ông cũng khó khăn mà làm thế thì sau này mày thanh thản hơn
 
Thế tao đi địt dạo ko mang bao thả cho các em có bầu rồi đéo phải nuôi dưỡng gì...về già nhận lại con trai tụi nó phải mang nghĩa vụ phụng dưỡng tao cho phải đạo làm con à...nếu tụi nó từ mặt tao chúng nó là đồ bất hiếu à... Vì ko có tao thì làm sao có tụi nó đc:vozvn (12):...vừa sướng cu vừa có con chăm sóc lúc về già mà lại chả mất đéo gì mày nhuể:vozvn (18):
Nếu m cho rằng việc đó là đúng thì m làm đời m m quyết thôi k ai cản đc khi m lựa chọn làm còn đây là t chỉ nói trên quan điểm của t thôi t cũng ở hoàn cảnh gần như thớt nên t mới nói còn k t sẽ k tham gia
 
Nếu m cho rằng việc đó là đúng thì m làm đời m m quyết thôi k ai cản đc khi m lựa chọn làm còn đây là t chỉ nói trên quan điểm của t thôi t cũng ở hoàn cảnh gần như thớt nên t mới nói còn k t sẽ k tham gia
Tao cũng nêu quan điểm thôi... Tao thấy mày áp đặt phải nhận lại bố mới đúng đạo làm con thế nó ko nhận lại nó tức là bất hiếu là trái đạo làm người rồi... Trong khi lão ko hề nuôi nó 1 ngày... Ko hề dùng dưỡng chất cơ thể để nuôi lớn nó....cũng không bồng bế chăm sóc nó.... Thì khác gì tao đi chơi bời có con rơi con rớt rồi sau này bắt tụi nó phải nhận lại tao mới phải đạo làm con
 
Nay lướt xàm thấy có thằng post bài chê bố nghèo. Tự nhiên tao lại muốn chia sẻ hoàn cảnh của tao cho bọn mày tham khảo.

Cụ nội và ông nội tao có truyền thống lừa đảo. Nhà đông con, nên hay hỏi vợ cho con trai là những nhà mất bố mà có điều kiện khá giả. Đó là lý do bố tao lấy mẹ tao.
Sau khi kết hôn xong, lấy lý do xin việc cho mẹ tao cần tiền, ông nội tao đã bòn rút hết tiền vàng của bà ngoại tạo. Mẹ tao học trung cấp vào những năm 8x. Sau khi bòn rút hết tiền của bà ngoại tạo, ông nội bảo bố tao bỏ ba mẹ con tao để đi lấy 1 người phụ nữ ế chồng khác.
Mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em tao, cuộc sống rất khổ. Hàng xóm thì dè bỉu o ép vì là phụ nữ không chồng, nhà lại nghèo. Có những hôm mẹ tao phải nhặt lại mấy cọng rau trong thùng rác để làm rau ăn.
Tuổi thơ tao cứ lớn lên như vậy, năm tao 15 tuổi thì mẹ tao lấy người khác. Bố dượng tao hồi đấy ghét tao lắm. Kiểu như làm gì cũng thấy ngứa mắt. Tao bị chửi nhiều lắm, nhưng không bị đánh thôi. Tao đéo cãi lại, nhưng tao im lặng và sống thu mình lại. Tao ghét cả mẹ tao lúc đó nữa.
Giờ tao đã có gia đình, có 2 đứa con rồi. Bố đẻ tao thì tao mới biết mặt hồi tao xuống mời cưới =)).
Giờ gặp lại thì tao thấy như người dưng nước lã thôi, đéo yêu và cũng đéo ghét. Bố đẻ tao thì muốn nhận lại tạo, tao cũng muốn nhận lại bố tao để cho con tao nó có họ hàng. Họ hàng đằng ngoại nhà mẹ tao ngày xưa ông ngoại tao mất, họ bàn nhau đuổi bà tao ra ngoài đường để chiếm cái nhà. Nên giờ coi như cũng đéo có họ hàng gì với bọn đấy hết.
Từ nhỏ tao đã rất thấm nỗi khổ của cuộc sống cô độc, không có họ hàng gì. Nên tao muốn nhận lại bố đẻ tao để con tao nó có họ hàng ruột thịt, có nơi để về những lúc giỗ chạp.
Bố đẻ tao thì cuộc sống giờ cũng rất khổ, bệnh tật không làm ăn gì đc, ăn bám vợ con. 1 thằng con trai thì thất học, đi làm tháng được 5tr, tiền đấy để nuôi 2 đứa em ăn học.
Thỉnh thoảng tao về thăm, thấy khổ quá tải cũng muốn giúp đỡ chút về kinh tế. Hiện tại mỗi tháng tao đang cho mẹ tao 6tr. Nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện giúp bố đẻ tao, tao lại nghĩ nếu ngày xưa chẳng may tao ốm chết, liệu bố tao có đến viếng đám ma tao không? Nghĩ đến đấy tự nhiên chán nản, chẳng muốn giúp đỡ hay dây dưa gì cả.
Tao cũng không rõ nếu sau khi bố tao chết đi thì tao có hối hận vì suy nghĩ của ngày hôm nay không.
Một câu chuyện buồn và u ám, cảm ơn chúng mày đã đọc.
Theo t việc duy nhất m nên tập trung là kiếm thật nhiều tiền vào. Mọi cơ sự nó thành như thế cũng bởi vì chữ Nghèo. Muốn đời con cháu mình nó k vậy thì biết vậy mà nỗ lực kiếm tiền.
Còn về ông bố ruột, nếu là t, t sẽ làm những gì phải làm để kp hối hận về sau thôi, chấm hết.
 
Tao cũng nêu quan điểm thôi... Tao thấy mày áp đặt phải nhận lại bố mới đúng đạo làm con thế nó ko nhận lại nó tức là bất hiếu là trái đạo làm người rồi... Trong khi lão ko hề nuôi nó 1 ngày... Ko hề dùng dưỡng chất cơ thể để nuôi lớn nó....cũng không bồng bế chăm sóc nó.... Thì khác gì tao đi chơi bời có con rơi con rớt rồi sau này bắt tụi nó phải nhận lại tao mới phải đạo làm con
Đạo làm con thì từ xưa tới nay luôn vậy rồi cũng như việc ân oán báo qua báo lại tới đời nào mới hết cái gì cho qua đc thì qua dù sao cũng là ng đẻ ra mình mà
 
Đạo làm con thì từ xưa tới nay luôn vậy rồi cũng như việc ân oán báo qua báo lại tới đời nào mới hết cái gì cho qua đc thì qua dù sao cũng là ng đẻ ra mình mà
Thế thì bất công quá...mấy tml đi xuất tinh bừa bãi con rơi con rớt ko có tội lại còn có công lớn à
 
Thế thì bất công quá...mấy tml đi xuất tinh bừa bãi con rơi con rớt ko có tội lại còn có công lớn à
Cuộc đời chả khi nào công bằng cả, với cả m giữ phúc đức đc thì sau con cháu m hưởng thôi đời ng có là mấy đâu :))
 
Top