Tao đã lỡ ngoại tình như thế

chap 1
18.06.2021

Tao kể truyện chứ ko sáng tác. Ok.

Mở đầu câu chuyện thì cũng nên bắt đầu từ hoàn cảnh, xuất thân chứ nhỉ. Tao 32 xuân trăng, tao tự mở một văn phòng luật nho nhỏ, ngoại hình tốt, trắng, cao, cân nặng vừa đủ. Tao đã 1 vợ và 1 con nhỏ. Vợ tao là diễn viên múa, ngoại hình xinh xắn, cao ráo. Cơ bản như vậy nhé.

Có điều, đéo hiểu sao vợ chồng tao vẫn không thể hòa hợp chuyện chăn gối. Kiểu từ ngày lấy nhau tới giờ được cỡ 2 năm, tao như thể bị hỏng chim í. Chim cò vốn khỏe mạnh, chén khỏe, đéo bao giờ dưới 20p luôn. Nhưng cảm giác không hứng thú lắm, có cũng được, éo có cũng được. Đa phần là kiểu trả bài có tâm í. Mấy lần tao tính đi khám bác sĩ tâm lý coi sao nhưng nghĩ chắc mình đang bị stress và vừa tự cho là mình đã qúa tuổi ăn tuổi địt nên nó vậy. Có thằng nào giống tao ko?

Nhớ mấy năm trước thôi, tao kiểu khác hẳn cmn luôn. Thời đó có vài ba mối quan hệ trên tình bạn dưới tình yêu. Lúc lồn nào cũng hừng hực trong người. Đéo phải Hoàng Kiều đâu nhưng đêm 7 ngày 3 là có thật. Kiểu lúc lồn nào cũng địt được, địt mệt thì nghỉ. Địt xong bế nhau vào nhà vệ sinh rửa chim cò bướm bủng là lại địt được luôn.

Nói vậy chứ tao luôn cho rằng mình thương vợ thương con. Tao nghĩ chuyện tình dục là chuyện nhỏ, vợ chồng bên nhau cái nghĩa mới là cao cả. Tao chưa khi nào nghĩ tới việc ngoại tình. Công việc của tao thì hay phải đi tiếp khách và đi công tác xa nên việc va chạm với những đối tượng nhạy cảm thì nhiều lắm. Hơn nữa tao có ngoại hình, ăn nói tốt, tiền nong ko phải phóng túng nhưng thoáng đạt. Nhưng tao luôn không cho phép mình được đùa dỡn, bỡn cợt hay thân mật với người khác giới. Tao ghét đàn ông bỏ bê vợ con lắm. Tao luôn ngưỡng mộ những người đàn ông thương yêu vợ con, chung thủy, chăm sóc gia đình tốt. Tao tôn trọng phụ nữ và tôn trọng vợ tao, tôn trọng cả tao nữa.

Cỡ 4 tháng trước tao có 1 hợp đồng quá sức mình nên tao hú thêm công ty ông anh khóa trên cùng hợp sức làm. Bên chỗ ông anh tao thì chuyên nghiệp, cả công ty phục vụ ông ấy. Còn tao thì có mỗi mình, thi thoảng có đứa em họ nó được nghỉ học thì qua làm partime, việc lồn cũng đến tay. Lái xe, bảo vệ, kinh doanh, tư vấn, làm hồ sơ cho đến đánh bồn cầu, … cũng là tao làm hết. Mấy lần giấy tờ qua giấy tờ lại, tao vẫn liên lạc với con Ngọc đen bên chỗ ông anh. Nhưng hôm đó nó kêu nó bận lắm, để nó nhờ con Dương làm cho. Tao cũng ờ ờ, gái là được. Vì tao thích làm việc với con gái trẻ để tao thấy mình được trẻ lại. Từ time đó hễ có gì là tao lại đổi từ con Ngọc đen qua Dương cho nó nhanh vì thấy nó dễ bảo, hơi tồ tồ. Bữa đó tao kêu em xong tài liệu thì grap cho anh nhé. Em nó kêu em ngại xuống tầng lắm, đằng nào cũng chiều rồi, 5h anh còn vp không em cầm về cho vì nhà em gần đó. Tính tao thì hay ngắm gái vặt không nên cũng ok ngay.

5h hơn éo thấy gì, cũng sốt ruột vì ngóng mãi. Thứ tao ngóng éo phải tài liệu đâu mà là ngóng em Dương kìa. Tao soi zalo nó có cái avatar đang nhấc bổng đứa con cỡ tuổi con tao, tuy đéo rõ mặt lắm nhưng cái dáng là đủ biết xinh. Đang tính mở zalo nó ra nghía lại coi thì nó alo. Tao đợi vài hồi chuồng như mọi khi rồi từ từ bắt máy giọng trầm tĩnh “Anh nghe Dương ơi”. Tao lịch sự báo “cho anh xin 2 phút có mặt” rồi chỉnh trang lại tóc tai các thứ các thứ phi xuống. Tao khá ấn tượng khi thấy 1 cô gái ngồi trên xe SH mà dừng xe éo cần kiễng đầu ngón chân. Cha của chân dài luôn. Tao đột nhiên cảm thấy lòng phơi phới hơn chào hỏi, nhưng vẫn lạnh lùng lấy tài liệu rồi, cảm ơn rồi. Địt cụ, thực ra trong lòng tao đang kêu trời. Đẹp thế hả giời.

Sau buổi chiều đó, dường như tài liệu qua lại giữa bên tao và chỗ anh nhiều hơn hẳn, dĩ nhiên vẫn là em Dương mang về cho tao. Tao auto mẹ là như vậy khi làm việc việc. Tao bắt đầu trở nên vui tính và bớt lạnh lùng hẳn đi vs Dương mỗi lần gặp ngắn ngủi. Đôi khi tao còn trở nên rất quan tâm khi nhắc nhở em đi xa vậy sao không mặc áo chống nắng. Và cũng từ lần quan tâm đó tao vô tình bắt gặp một thứ khi vô tình nhìn qua cửa số vp xuống đường. Em nó dừng xe gần vp tao để cởi bỏ áo chống nắng và khẩu trang, gặp tao xong đi một đoạn là dừng lại mặc lại áo chống nắng và đeo lại khẩu trang. Điều ấy làm cái bụng tao bắt đầu đoán già đoán non.

Cuộc gặp gỡ của tao và em ngày một dày đặc hơn, đôi khi mấy thứ vớ vẩn không cần tao cũng yêu cầu e nó mang về cho tao. Tao bắt đầu chủ định mặc đẹp hôm mỗi buổi sáng khi biết hôm nay sẽ gặp em.

Buổi chiều nay em mặc chiếc váy bò ngắn ngang đùi, cái áo đen xẻ sâu hình chữ V, một hàng dây màu đen được đan từ dưới đáy chữ V lên cao theo kiểu đan dây giày. Địt mẹ, tao sững xờ luôn. Hai hàng dây chói buộc lại bên trong 1 khe ngực sâu éo thấy đáy và có chút hơi rơi xuống. Tao biết rõ mình hơi thô tục nhưng đéo thể rời mắt nổi, mãi tới khi em ấy bược xuống xe để mở cốp lấy tài liệu đưa tao. Tao đổi mắt qua nhìn cặp đùi đéo thể chấp nhận nổi. Trắng là đương nhiên đéo bàn nhé, nó thuôn và thẳng làm tao thấy ngợp. Người tao bắt đầu có cảm giác nôn nôn, hơi tức ngực và ấm áp sao sao í. Tao vôi liếc thêm lần nữa cái khe ngực khi em ấy quay người trở lại. Tao vừa vô tình vừa cố ý đặt một ngón tay lên một ngón tay của em khi tao nhận lấy tài liệu. Miệng tao cũng bắt đầu bỡn cợt, em đi làm mặc ntn á, là em cố tình cho anh nhìn đó nhá. Cả 2 đứa cùng phá lên cười haaa. Tao bất giác nhận ra đã quá 3 giây rồi tay tao và tay em ấy vấn đang đè lên nhau, tài liệu vẫn đang trên tay cả 2. Tao quyết định ko rút tay lại mà để yên như vậy tiếp tục ca ngợi, em có sống mũi và đôi chân mày đẹp thật. Tao ko phải cố tình khen để nịnh nọt mà chỉ là đang dốc lòng muốn nói lúc này thôi. Em nó đẹp thật chúng mày ahh. Cả 2 đứa tao, đúng vậy, cả 2 đứa tao cùng bối rối khi 2 ảnh mắt chạm vào nhau lúc đó. Tao vẫn cố giữ để tay tao chạm vào tao em ấy, em ấy cũng chưa có ý muốn rút lại. Tao cố nhìn thấy hình phản chiếu lại của tao trong con ngươi em ấy. Chúng mày làm thử việc ấy bao giờ chưa. Kiểu soi gương bất tận ấy, thấy mình cứ sâu hút. Người tao thấy nôn nao, ấm áp lạ thường từ bao giờ. Tao nghĩ mình bị mất hình 1 – 2 giấy gì đó. Tai ù đi, ko còn nghe thấy âm thanh của xe cộ ngoài đường, kiểu còn ko thấy ai xung quanh nữa luôn.

Tao bị đánh thức bởi tiếng đập mạch máu đang chạy trên đầu ngón tay của em nó. Tao bất giác thu tay về bối rối nói “cảm ơn em nhé”. Quay đầu tao rời đi được mấy bước tao quay đầu nhìn lại tao bắt gặp em ấy cũng đang ngước lên nhìn tao, 2 đứa ko nói gì cùng ngoảnh mặt đi tiếp. Tao cảm nhận được ánh mắt của em, ánh mắt của sự ham muốn nhưng không thể cho phép, ánh mắt của sự tiếc nuối đầy đau đớn. Tao cảm nhận được bởi đó cũng là tâm trạng của tao lúc này.

Tao là người đã có vợ con, em cũng là người đã có gia đình.

Sau buổi chiều ấy, tao tìm cách lẩn tránh. Tao lại nhờ Ngọc đen gửi tài liệu thay vì alo em. Cả 2 đứa tao ko ai nói với ai một câu nào, ko 1 tin nhắn nào mặc cho rất nhiều lần soạn tin nhắn rồi lại xóa đi.

Hôm nay tao khi tao mở tin nhắn định soạn gì đó cho em, tao bắt gặp trên màn hình dấu 3 chấm. Em cũng đang viết gì đó định gửi qua tao.

...

to be continued
 
Sửa lần cuối:
Chap 1: Trang 1 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 2: Trang 2 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 3: Trang 5 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 4: Trang 6 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 5: Trang 7 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 6: Trang 7 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Do là chap này dài mà tao lại đéo có time tương xứng để viết 1 mạch hầu chúng mày nên sẽ ra 6 + các kiểu nhé:
Chap 6+1: Trang 8 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế

Chap 6 + 2 : Vì em là người tình

Tao và em di chuyển tới một homestay tao đã đặt sẵn, tao đã phải thuê cả 3 căn nhà ở khu này để đảm bảo chỉ có tụi tao ở đây. Chưa nói tới việc tao cũng phải trả giá gấp đôi vì tao đặt gấp quá nên hết phòng, đó là động lực để chủ nhà hủy đặt phòng của khách cũ. Xe tao đi sâu vào trong rừng thông, Dương há hốc mồm hét lớn, nhoài người sang thơm tao để tỏ lòng cảm kích khi em nhìn thấy cái hồ. 3 cái nhà đều hướng ra hồ, từ đây ra hồ cỡ 50m. Tao kêu Dương chọn lấy 1 cái nhà để làm căn cứ chỉ huy, Dương vốn đang cười tít lúc này mồm rơi hẳn xuống đầu gối khi hay tao bã bao chọn cả cái khu này. “cả cái khu này giờ là của chúng mình”, tao vừa nói vừa cười vừa chạy ra phía hồ. Tao đéo biết phải tả Dương đã vui như thế nào, chỉ biết em cũng chạy ùa theo tao. Cả 1 bầu trời tuổi trẻ ùa về trong tao từ lúc nào đéo hay, tào vô tư vừa chạy vừa cởi phăng đồ, người trần như nhộng lao ùa xuống hồ. Khi tao vừa quay lại thì thấy em cũng đang chạy tới, uốn cong mình cởi phăng chiếc áo phông thật đẹp. Em mất một lúc để dừng lại và cởi bỏ hết quần áo, tao thì không ngừng té nước về phía em. “ướt đồ em bây giờ”, em nhào xuống hồ và có ý ngã nhào về phía tao. Như thể 2 con dái cá, tụi tao trần như nhộng cuốn lấy nhau, vật lộn, nô đùa rồi lại hôn nhau. Cảm xúc tự do là như thế đấy. Thường thì dịp cận 30/4 hàng năm sẽ nóng vcl luôn mà đéo hiểu năm này thì vẫn hơi lành lạnh. Địt, nước hồ lạnh vcl, giờ tụi tao mới thấy môi nhau tím lịm. Tao kéo em lên bờ, tụi tao chọn căn nhà chính giữa để làm cứ điểm. Tao gội đầu cho em, em cọ lưng cho tao và khuyến mại thêm màn thổi kèn. Mà tao đéo biết nói như thế nào nữa, là tao bị thổi kèn mới đúng. Dương nói em nghiện cái này rồi nên cứ hễ có cơ hội là Dương lại ngậm cái này, quan hệ xong mà có time để nghỉ ngơi là em cũng bò xuống ngậm chim tao để ngủ. Lúc tao lái xe cũng vậy, đương nhiên là cả quãng đường từ Giảng Võ tới Sóc Sơn, em liên tục bú liếm. Em nghiện, bú mút nó khiến em thấy thích, thế thôi.

Nhiều thằng nghĩ tụi tao hoang dâm vậy chắc bữa nay địt bọp tối ngày hả. Nầu nấu nâu.

2 đứa đã có một ngày nghỉ đúng nghĩa. Tầng 2 của cái nhà này có một cái võng lớn được kết bằng dây thừng thò hẳn ra trước như thể cái ban công. Tụi tao ném hết chăn và gối ra đó nằm, trên đầu là tán cây, phía trước mặt kia là hồ nước xanh ngắt. Thật thư giãn. Tao nằm gối lên cái khung gỗ của võng đọc sách cho Dương nghe, Dương thì nằm phía dưới háng tao tay cứ quơ đi quơ lại bắt lấy những sợi nắng đang cố đâm xiên qua kẽ lá. Nắng ve vãn thân hình em, em uốn éo thi thoảng quay mặt xuống dụi dụi, thơm thơm lên chim tao. Dương còn đặt tên cho chim tao chúng mày ah “từ giờ nó sẽ tên là Răng sún”, vãi lồn chưa. Tao cười như muốn ngất mẹ luôn, cái tên này nghe quen quen là thế lồn nào nhỉ. Ra là bà thích con rồng trong phim “Bí kíp luyện rồng”, bả kêu nó tinh nghịch, thông minh, hài hước và dũng mãnh. Nghe xong tao cũng tự thấy mình dũng mãnh hẳn lên, tự tin vcl. Tao ngồi dậy lấy chim đập đập vào mặt Dương nghe phạch phạch, Dương thì cười phá mà hét lên “Răng sún đánh chị”. Bọn tao lại cười ầm lên rồi lại cuốn lấy nhau.

Dương nằm trên cánh tay tao, mặt hướng ra hồ, tay đang mân mê cái lá thông “giá như mọi thứ sẽ mãi như lúc này”, tao mới chỉ kịp ngước sang nhìn thì Dương lại tiếp lời “tranh thủ không có ai hay mình bê luôn căn nhà này về Hà Nội đi" cả 2 đứa tao bật cười. Tao buông sách xuống kéo em vào lòng, Dương áp mặt lên ngực tao, tay bả lại như một thói quen mân mê con chim tao. Nghiện vãi.

Anh cũng không thích căn hộ ở Núi Trúc, nó khô khan thế nào ấy. Hay chúng mình cùng làm 1 căn nhà đi. Anh thích nó phải cũ kỹ, kiểu vintage í.

Đúng rồi. Em thích kiểu cổ cổ, có nhiều cây, em sẽ trồng hoa và nấu cơm cho anh.

Anh không thích chúng mình chỉ gặp nhau để ngủ với nhau, còn là chuyện trò, rồi anh sẽ đọc sách cho em.

Mình tìm thuê một căn nhà mặt đất hoặc chung cư cũ ý. Chúng mình sẽ có 1 căn nhà của chúng mình.

Một ngày trôi qua thật nhanh, tụi tao cùng nhau nấu nướng, cùng nhau rửa bát. Không như tụi mày nghĩ, tụi tao cả ngày chỉ quan hệ với nhau đúng 2 lần, đương nhiên đó là 2 lần thăng hoa không nào diễn tả. Tụi tao dành phần chính thời gian để nằm bên nhau tâm sự, chuyện trên trời, chuyện dưới đất. Cả 2 đứa có quá nhiều sở thích chung, đúng hơn tâm hồn tụi tao thật đồng điệu, cả về tính cách lẫn sở thích. Tụi tao cùng thích sách, thích nghe nhạc cổ điển, thích những thứ xưa cũ, yêu thiên nhiên, … . Tao nhìn thấu được sự lành, lương thiện, tâm hồn cô đơn nhiều tổn thương trong em.

Sau ngày nghỉ đó tụi tao cần tới 1 tuần hơn mới được gặp nhau, đó cũng là ngày em báo em tìm được một căn nhà gần giống với chí tưởng tượng của 2 tao, đó là 1 quán café cũ em thi thoảng lui tới. Tao thực sự choáng váng về cái duyên này, tao cũng thi thoảng lê la ở quán này chúng mày ah. Đéo thể nào. Từng ngồi chung quán café thì cũng là bình thường phải không, nhưng với quán này thì phải có duyên lắm đấy. Bởi quán này nó dị vãi lồn, kể từ lúc mở cho tới lúc xập tiệm được cỡ 6 tháng, vì quán đéo khách. Trước tao hay ngồi cũng bởi nó kín, yên tĩnh vì sao á, vì địt mấy khi tao thấy nó có khách. Tao đoán nó sớm xập tiệm từ lâu rồi, café đéo gì mà chỗ để xe cũng đéo có, vỉa về cũng đéo có, trong quán thì kiểu đầu tư nửa vời là ăn lồn rồi.

Tao nhẩy cẫng lên tỏ vẻ rùng mình và kêu sao trước anh không gặp em ở đây bao giờ nhỉ?

Chỉ cần thế là đủ, bọn tao lòng như đã mẹ luôn nhưng vẫn dặn nhau tỏ vẻ thờ ơ để mặc cả giá.

Ah, vì bọn tao thuê luôn căn nhà này nên tao sẽ tả qua cho chúng mày về độ dị của nó nhé.

Nó thuộc dãy tập thể 2 tầng xây từ thời thổ ma thằng pháp nào đó, nằm trong 1 con ngõ, nói là ngõ nhưng 2 chiều ô tô đi thoải mái, phía đối diện là một cái hồ sen, hai bên cây cối um tùm. Để vào được nó thì phải đi qua 1 cái cổng sắt nhỏ, rẽ phải sẽ có một khoảng sân nhỏ, chắn trước mặt căn nhà có 1 dãy ki ốt 1 tầng đang cho thuê làm hàn xì, nhôm kính gì đó. Điểm ấn tượng nhất là toàn bộ bên ngoài từ cổng cho tới sân và lên hết tầng 2 được bao trùm bởi mấy góc hoa giấy và tigon, nhìn ảo vãi cả lồn. Dị nhất là cái tầng 1, ngoài khoảng sân bằng đúng cái lối đi thì trong nhà được cỡ 4m vuông, đủ chỗ đặt đúng 1 cái bàn café vẫn còn đây, 1 cái nhà để ỉa và 1 cái cầu thang sắt đi mà vặn hết cả xương sống. Tao phải duỗi thẳng mình sau khi lên được tầng 2 để cơ thể được trở về trạng thái bình thường. Tầng 2 là cả 1 hành lang dài vcl, phải cỡ 20 chục cái bước chân, bên tay trái là phòng, bên tay phải là hàng rào sắt hoen rỉ kiểu chuồng cọp vẫn thường thấy mọi nơi ở HN, chắn bên ngoài là hàng dây tigon chạy um tùm. Đi một đoạn tới giữa sẽ có một cái cửa 2 cánh bằng gỗ cũ kỹ, qua cửa là 1 căn phòng 3 gian được ngăn làm 2 bên to bên nhỏ, mùi phòng lâu ngày ko mở cửa cộng với dăm ba cái rèm cũlâu ngày bốc mùi nấm mốc khó chịu vãi.

“2 vợ chồng thuê nhà để ở hay kinh doanh, nếu làm café cô để lại bàn ghế cho”, đúng lúc tao nhìn qua Dương, bả sướng ra mặt, ngượng đó ửng. Tao thấy ấm áp là lùng trong người khi được thấy em tủm tỉm cười hạnh phúc như thế.

Dạ nhà cháu thuê làm studio, phòng chụp ảnh đó cô.

Cô chém tụi cháu bao nhiêu, nói trước cô vít cô veo không có tiền đâu.

……..

to be continued
Ok đấy !
 
Thế đéo nào, đọc truyện mày viết mà tao lại bật bài "lối nhỏ" nghe. Lấy sổ ra viết 50/50 lý do nên học luật
 
Chap 1: Trang 1 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 2: Trang 2 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 3: Trang 5 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 4: Trang 6 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 5: Trang 7 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 6: Bởi em là người tình - Trang 7 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Do là chap này dài mà tao lại đéo có time tương xứng để viết 1 mạch hầu chúng mày nên sẽ ra 6 + các kiểu nhé:
Chap 6 + 1: Bởi em là người tình - Trang 8 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 6 + 2: Bởi em là người tình - Trang 8 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 6 + 3: Bởi em là người tình - Trang 8 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 7: Tự sự - Trang 10 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 7 + 1: Tự sự - Trang 11 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 7 + 2: Tự sự - Trang 11 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế

Chap 7 + 3: Tự sự

Ờ. Thế đó, có mấy thằng cứ ghen ghét khi nghe chuyện và cho rằng tao khoe khoang rồi tao tự nhận mình tài ba. Tài ba hạn chế thôi chúng mày ah. Tiện đây tao lại muốn buôn chuyện đời tư gia đình tao cho chúng mày hay. Và vì sao lại là tao trong bài hát của đen vâu. Đợi chút, tao chuyển bài hát Ngày chưa giông bão của Bùi Lan Hương đã. Dương thích bài này lắm, Dương kêu bài hát này ma mị, ám ảnh như mối quan hệ của chúng ta vậy.
Dương hay vợ tao có điểm khá chung, cả 2 đều hiện dịu, đều xuất thân trong gia đình mà ở đó đấng sinh thành đều có địa vị, được giáo dục đạo đức tốt, có học thức. Có khác thì nhà Dương bố mẹ muốn Dương đi theo con đường của họ, con cái sẽ thực hiện tiếp giấc mơ của bố mẹ. Nhà vợ tao thì khác, bố mẹ cung cấp mọi điều kiện để con mơ giấc mơ của riêng con. Tao xuất thân trong gia đình bố mẹ cùng là nông dân cả thôi, tao đã rất cố gắng, nỗ lực hòng vượt ra khỏi lũy tre làng. Nhưng nói thực, tài năng tao cũng có hạn, quan hệ cũng chẳng có, tiền bạc chẳng được bao. Nghĩ gì tới việc thay đổi nhân loại. Tao không phủ nhận, tao có được như hôm nay phần nhiều là được nhờ sự giúp sức bên nhà ngoại. Ngoài vợ tao thì người tao nể trọng nhất bên ngoại là bố vợ tao, người có cả 1 dòng họ học thức, trình độ và địa vị trong quân đội. Trong tên của vợ và bố vợ tao có 1 từ đệm là “Khoa”, chúng mày có thể không hiểu nhưng tao được kể lại nó có từ rất nhiều đời để lại, Khoa trong nghĩa hiểu của từ Khoa Bảng, là tên các cụ thời xưa được vua ban dành cho người đỗ đạt. Cuộc sống hôn nhân của bố mẹ vợ tao cũng ko phải thuận hòa nhưng vì một lý do nào đó mà 2 người vẫn giữ mph giàng buộc. Tao chưa một lần nói ra nhưng tao đoán là vì vợ tao, vì thể diện dòng họ và vì địa vị của bố vợ tao cũng như công việc của mẹ vợ tao. Bên nhà vợ tao vẫn luôn giữ được thói quen cùng nhau ăn uống vào mỗi dịp quan trọng, dù có bận rộn cỡ nào cũng phải đầy đủ. Đó cũng là những dịp hiếm hoi bố mẹ vợ tao ngồi chung mâm cơm với nhau. Điểm chung của 2 ông bà là vô cùng yêu thương con cháu và muốn gì thì gì, thể diện gia đình, dòng họ là điều không thể tổn hại. Bố vợ là người tao trò chuyện vô tư nhất, nhiều nhất cũng là người chỉ dạy cho tao nhiều nhất. Công việc của tao nhờ vào bố rất nhiều, chưa một lần trực tiếp nhưng chỉ cần vài cuộc điện thoại và mang cái mác là con rể dòng họ nhà vợ là đủ để tao luôn được ưu ái. Bận mấy thì bận ông luôn có thời gian cho tao, cho gia đình bé nhỏ của tao. Chuyện của tao với Dương, người khiến tao thấy có lỗi nhất là vợ tao, người tao xấu hổ nhất là bố vợ tao. Chưa nói tới bên nhà vợ tao có người chú ruột là người có vai vế trực tiếp liên quan nghành của tao. Nói đúng hơn, tao có cả một dòng họ bên nhà vợ hùng mạnh giúp sức. Bà vợ ông anh tao thực dụng là vậy sao lại nể trọng tao, có lý do hết. Với những thứ tao đang có dăm ba cái việc tao đang làm là quá lặt vặt. Ông anh tao lúc nào có cơ hội chẳng gạ gẫm tao về chung nhà, cùng nhau làm việc lớn.
Tao thì luôn muốn cố tự trọng, sung sướng gì khi nhờ nhà vợ đâu chứ, người trong cuộc và tự trọng mới hay chúng mày ah. Thời cưới nhau xong bố mẹ vợ tao cho 1 căn duplex khu C trên đường Nguyễn Thị Thập. Tao không có quyền từ chối nhưng tới giờ vợ chồng tao vẫn chưa ở đó một ngày mà ở 1 căn chung cư nhỏ hơn, cũ hơn mà tao mua được, tao lấy lý do nhà rộng ở phí phạm nên cho thuê, tiền thuê được vừa để mua bảo hiểm cho bố mẹ vợ và cả nhà tao. Cũng bởi lý do đó mẹ vợ tao vẫn hay hằn học với tao.
Ờ, nhăc tới mẹ vợ tao. Tao vừa ngưỡng mộ vừa hoảng sợ. Mẹ vợ tao là người không vừa chút nào. Bà là người có đi có lại, mọi thứ rõ ràng bởi vậy tao cần sống cuộc sống của Mai An Tiêm trước mẹ vợ tao. Mẹ vợ tao từ nhiều năm nay cùng em dâu là vợ chú vợ tao dựa hơi vợ bố vợ tao và chú vợ tao tham gia một hồi quý phu nhân để đi làm kinh tế. Ngoài ra còn có xây chùa, làm từ thiện, phát học bổng khắp mọi nơi. Đi tới đâu là người đưa kẻ rước.
Dăm ba cái chuyện này liên quan yêu tố chính trị nữa nên tao sẽ không bàn sâu nhé.
Đại loại mẹ vợ tao cũng không có ưa thích tao cho lắm, đơn giản thôi, con gái đẹp như hoa, tài năng, gia đình quyền quý thì nên xứng đôi với một chàng trai có bệ phóng phía sau tương xứng.Tao thi thoảng vẫn nhìn thấy minh chứng vô chi vô giác nhưng sống động, ảnh cưới của vợ chồng tao mẹ vợ tao đăng lên fb không một tấm nào có hình ảnh bên phía họ nhà trai.
Nói tới đây nhiều thằng nghĩ tao chuột xa chĩnh gạo, đúng, có phần đúng nhưng tao chưa bao giờ chủ động việc đó và trải nghiệm của nó cũng không được tốt. Tao gặp và yêu vợ tao hoàn toàn tự nhiên, khi đó vợ tao có cv làm thêm là đi dạy đàn piano mà tao thì là học viên. Vợ chồng tao tới với nhau hoàn toàn tự nhiên, tao cũng chẳng biết gì về xuất thân của vợ mãi cho tới hôm ra mắt.
Vợ tao bản tính lúc nào cũng thuận thiện lành, cuộc sống thuậnlợi, đẹp đẽ, lúc nào cũng khuôn phép, kể cả việc ngủ với nhau cũng lộ rõ vị nết na, thục nữ. Hôn hít hay trước khi quan hệ là phải tăm rửa sạch sẽ, không bú liếm gì hết vì sợ bẩn … . Tao không chê vợ tao gì đâu, bởi tao biết vợ tao vô cùng yêu thương tao, sẵn sàng đi cùng tao tới 1 cuộc sống kém sang hơn, ở một căn nhà nhỏ và cũ kỹ hơn nhiều. Bạn bè vợ tao thì nhà nọ xe kia nhưng vợ tao thì vẫn cứ giản dị vậy, miễn sạch sẽ là được. Tao thương vợ tao lắm. Đúng là, óc trộn tinh trùng làm tao lú lẫn mẹ rồi.
Quay trở lại với Dương, gia đình Dương thì không nên so sánh với gia đình vợ tao nhưng đó cũng là một gia đình căn bản. Có điều như tao nói đó, Dương gánh trên vai trách nhiệm thực hiện nốt giấc mơ của bố mẹ. Mọi thứ đều được định hướng bằng kỳ vọng. Dương quá ngây thơ về vấn đề xã hội, bản thân thì nhiều tổn thương. Nó khiến chính Dương còn không biết đâu mới là con người thật của mình. Một cô gái nhút nhát có phần nhu nhược hay một cô gái tự do có phần điên dại khi bên tao.
Cái loa vừa phát ra mấy âm thanh
“Và anh nâng niu em như đóa hoa
Còn em xem anh như trăng ngọc ngà
Tự do như mây vàng mình phiêu du non ngàn
Dẫu trần gian bao la đến đâu nơi anh là nhà”
Tao thấy xót thương cho vợ tao, cho Dương, cho cả tao. Xót xa cho mph tồi tệ này.
Tao không thể nào diễn tả được cảm giác khi Dương nói muốn ly hôn. Bàng hoàng.


….

to be continued
Chuyện tình, người tình và cái tình của 2 đứa mày thật đẹp đấy. Hóng truyện mày kể.
 
Cảm xúc vl. Chuyện của m bánh cuốn thật. Nó đủ cả phần con và phần người trong câu chuyện. Hay như chuyện thằng Tít trong box này
 
Đang bạn hiền ra tiếp chap mới. Sắp xếp thời gian cho ae thiện lành ăn món tinh thần sớm nhé.
 
Chuyện hay , đừng quan tâm bọn nó chửi cứ sáng tác tiếp đi
 
đụ mé tao đọc mấy dòng đầu là biết truyện sáng tác rồi. Làm như ra đường là dễ địt gái lắm hay sao, lồn chùa chắc vứt vươn vãi trên đường để nhặt lên là chịch. Tao cứ tưởng thằng thớt là soái ca Holywood chứ mẹ nó
 
Chap 1: Trang 1 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 2: Trang 2 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 3: Trang 5 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 4: Trang 6 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 5: Trang 7 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 6: Bởi em là người tình - Trang 7 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Do là chap này dài mà tao lại đéo có time tương xứng để viết 1 mạch hầu chúng mày nên sẽ ra 6 + các kiểu nhé:
Chap 6 + 1: Bởi em là người tình - Trang 8 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 6 + 2: Bởi em là người tình - Trang 8 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 6 + 3: Bởi em là người tình - Trang 8 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 7: Tự sự - Trang 10 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 7 + 1: Tự sự - Trang 11 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế
Chap 7 + 2: Tự sự - Trang 11 : Tao đã lỡ ngoại tình như thế

Chap 7 + 3: Tự sự

Ờ. Thế đó, có mấy thằng cứ ghen ghét khi nghe chuyện và cho rằng tao khoe khoang rồi tao tự nhận mình tài ba. Tài ba hạn chế thôi chúng mày ah. Tiện đây tao lại muốn buôn chuyện đời tư gia đình tao cho chúng mày hay. Và vì sao lại là tao trong bài hát của đen vâu. Đợi chút, tao chuyển bài hát Ngày chưa giông bão của Bùi Lan Hương đã. Dương thích bài này lắm, Dương kêu bài hát này ma mị, ám ảnh như mối quan hệ của chúng ta vậy.
Dương hay vợ tao có điểm khá chung, cả 2 đều hiện dịu, đều xuất thân trong gia đình mà ở đó đấng sinh thành đều có địa vị, được giáo dục đạo đức tốt, có học thức. Có khác thì nhà Dương bố mẹ muốn Dương đi theo con đường của họ, con cái sẽ thực hiện tiếp giấc mơ của bố mẹ. Nhà vợ tao thì khác, bố mẹ cung cấp mọi điều kiện để con mơ giấc mơ của riêng con. Tao xuất thân trong gia đình bố mẹ cùng là nông dân cả thôi, tao đã rất cố gắng, nỗ lực hòng vượt ra khỏi lũy tre làng. Nhưng nói thực, tài năng tao cũng có hạn, quan hệ cũng chẳng có, tiền bạc chẳng được bao. Nghĩ gì tới việc thay đổi nhân loại. Tao không phủ nhận, tao có được như hôm nay phần nhiều là được nhờ sự giúp sức bên nhà ngoại. Ngoài vợ tao thì người tao nể trọng nhất bên ngoại là bố vợ tao, người có cả 1 dòng họ học thức, trình độ và địa vị trong quân đội. Trong tên của vợ và bố vợ tao có 1 từ đệm là “Khoa”, chúng mày có thể không hiểu nhưng tao được kể lại nó có từ rất nhiều đời để lại, Khoa trong nghĩa hiểu của từ Khoa Bảng, là tên các cụ thời xưa được vua ban dành cho người đỗ đạt. Cuộc sống hôn nhân của bố mẹ vợ tao cũng ko phải thuận hòa nhưng vì một lý do nào đó mà 2 người vẫn giữ mph giàng buộc. Tao chưa một lần nói ra nhưng tao đoán là vì vợ tao, vì thể diện dòng họ và vì địa vị của bố vợ tao cũng như công việc của mẹ vợ tao. Bên nhà vợ tao vẫn luôn giữ được thói quen cùng nhau ăn uống vào mỗi dịp quan trọng, dù có bận rộn cỡ nào cũng phải đầy đủ. Đó cũng là những dịp hiếm hoi bố mẹ vợ tao ngồi chung mâm cơm với nhau. Điểm chung của 2 ông bà là vô cùng yêu thương con cháu và muốn gì thì gì, thể diện gia đình, dòng họ là điều không thể tổn hại. Bố vợ là người tao trò chuyện vô tư nhất, nhiều nhất cũng là người chỉ dạy cho tao nhiều nhất. Công việc của tao nhờ vào bố rất nhiều, chưa một lần trực tiếp nhưng chỉ cần vài cuộc điện thoại và mang cái mác là con rể dòng họ nhà vợ là đủ để tao luôn được ưu ái. Bận mấy thì bận ông luôn có thời gian cho tao, cho gia đình bé nhỏ của tao. Chuyện của tao với Dương, người khiến tao thấy có lỗi nhất là vợ tao, người tao xấu hổ nhất là bố vợ tao. Chưa nói tới bên nhà vợ tao có người chú ruột là người có vai vế trực tiếp liên quan nghành của tao. Nói đúng hơn, tao có cả một dòng họ bên nhà vợ hùng mạnh giúp sức. Bà vợ ông anh tao thực dụng là vậy sao lại nể trọng tao, có lý do hết. Với những thứ tao đang có dăm ba cái việc tao đang làm là quá lặt vặt. Ông anh tao lúc nào có cơ hội chẳng gạ gẫm tao về chung nhà, cùng nhau làm việc lớn.
Tao thì luôn muốn cố tự trọng, sung sướng gì khi nhờ nhà vợ đâu chứ, người trong cuộc và tự trọng mới hay chúng mày ah. Thời cưới nhau xong bố mẹ vợ tao cho 1 căn duplex khu C trên đường Nguyễn Thị Thập. Tao không có quyền từ chối nhưng tới giờ vợ chồng tao vẫn chưa ở đó một ngày mà ở 1 căn chung cư nhỏ hơn, cũ hơn mà tao mua được, tao lấy lý do nhà rộng ở phí phạm nên cho thuê, tiền thuê được vừa để mua bảo hiểm cho bố mẹ vợ và cả nhà tao. Cũng bởi lý do đó mẹ vợ tao vẫn hay hằn học với tao.
Ờ, nhăc tới mẹ vợ tao. Tao vừa ngưỡng mộ vừa hoảng sợ. Mẹ vợ tao là người không vừa chút nào. Bà là người có đi có lại, mọi thứ rõ ràng bởi vậy tao cần sống cuộc sống của Mai An Tiêm trước mẹ vợ tao. Mẹ vợ tao từ nhiều năm nay cùng em dâu là vợ chú vợ tao dựa hơi vợ bố vợ tao và chú vợ tao tham gia một hồi quý phu nhân để đi làm kinh tế. Ngoài ra còn có xây chùa, làm từ thiện, phát học bổng khắp mọi nơi. Đi tới đâu là người đưa kẻ rước.
Dăm ba cái chuyện này liên quan yêu tố chính trị nữa nên tao sẽ không bàn sâu nhé.
Đại loại mẹ vợ tao cũng không có ưa thích tao cho lắm, đơn giản thôi, con gái đẹp như hoa, tài năng, gia đình quyền quý thì nên xứng đôi với một chàng trai có bệ phóng phía sau tương xứng.Tao thi thoảng vẫn nhìn thấy minh chứng vô chi vô giác nhưng sống động, ảnh cưới của vợ chồng tao mẹ vợ tao đăng lên fb không một tấm nào có hình ảnh bên phía họ nhà trai.
Nói tới đây nhiều thằng nghĩ tao chuột xa chĩnh gạo, đúng, có phần đúng nhưng tao chưa bao giờ chủ động việc đó và trải nghiệm của nó cũng không được tốt. Tao gặp và yêu vợ tao hoàn toàn tự nhiên, khi đó vợ tao có cv làm thêm là đi dạy đàn piano mà tao thì là học viên. Vợ chồng tao tới với nhau hoàn toàn tự nhiên, tao cũng chẳng biết gì về xuất thân của vợ mãi cho tới hôm ra mắt.
Vợ tao bản tính lúc nào cũng thuận thiện lành, cuộc sống thuậnlợi, đẹp đẽ, lúc nào cũng khuôn phép, kể cả việc ngủ với nhau cũng lộ rõ vị nết na, thục nữ. Hôn hít hay trước khi quan hệ là phải tăm rửa sạch sẽ, không bú liếm gì hết vì sợ bẩn … . Tao không chê vợ tao gì đâu, bởi tao biết vợ tao vô cùng yêu thương tao, sẵn sàng đi cùng tao tới 1 cuộc sống kém sang hơn, ở một căn nhà nhỏ và cũ kỹ hơn nhiều. Bạn bè vợ tao thì nhà nọ xe kia nhưng vợ tao thì vẫn cứ giản dị vậy, miễn sạch sẽ là được. Tao thương vợ tao lắm. Đúng là, óc trộn tinh trùng làm tao lú lẫn mẹ rồi.
Quay trở lại với Dương, gia đình Dương thì không nên so sánh với gia đình vợ tao nhưng đó cũng là một gia đình căn bản. Có điều như tao nói đó, Dương gánh trên vai trách nhiệm thực hiện nốt giấc mơ của bố mẹ. Mọi thứ đều được định hướng bằng kỳ vọng. Dương quá ngây thơ về vấn đề xã hội, bản thân thì nhiều tổn thương. Nó khiến chính Dương còn không biết đâu mới là con người thật của mình. Một cô gái nhút nhát có phần nhu nhược hay một cô gái tự do có phần điên dại khi bên tao.
Cái loa vừa phát ra mấy âm thanh
“Và anh nâng niu em như đóa hoa
Còn em xem anh như trăng ngọc ngà
Tự do như mây vàng mình phiêu du non ngàn
Dẫu trần gian bao la đến đâu nơi anh là nhà”
Tao thấy xót thương cho vợ tao, cho Dương, cho cả tao. Xót xa cho mph tồi tệ này.
Tao không thể nào diễn tả được cảm giác khi Dương nói muốn ly hôn. Bàng hoàng.


….

to be continued
Ly hôn thì sướng nhất mày. 1 vợ lớn 1 vợ bé. Bảo e dương đẻ cho 2 3 đứa.
Bàng hoàng chẳng qua mày chưa tính đc sau ly hôn làm sao cho thoải mái đôi bên. Đàn ông ai chả muốn 1 mối qh ko ràng buộc nhiều. Ly hôn thì e ấy rảnh hơn thì khả năng phải trông nom nhiều hơn. Mở rộng cty hoặc mở cho e nó 1 cái spa hay cty thầu phụ mà làm. Con cái nhiều, công việc nhiều e nó cũng chả có time đòi chịch mày đâu
 
Top