Sinh viên ở trọ

Chúng mày có công nhận cái thời sinh viên ở nhà trọ là khó quên nhất không? Rất nhiều kỷ niệm mà sau này nếu có cơ hội làm lại thì rất nhiều thằng sẽ làm khác đi. Nói vậy để thấy những ngu ngơ, dại khờ, vụng dại trong lồng ngực những thằng thanh niên mới lớn.

Nói đôi chút về tao để tụi mày dễ hình dung. Tao 7x đời gần cuối (đéo còn trẻ, nhưng cũng chưa hẳn đã già). Hiện tại thì có thể nói là thuộc tầng lớp trung lưu. Nhà cửa, xe cộ, đất đai, vị trí xã hội cũng là mơ ước của nhiều người. Là do tay trắng làm nên, chứ các cụ chẳng để lại cái gì. Trừ việc tao được rèn dũa từ nhỏ về chuyện học hành. Lúc nào cũng nằm trong top đầu. Vào đội tuyển, giật đủ mọi giải này nọ rồi. Tao không hẳn là đầu to mắt cận; nhưng cũng chẳng phải giang hồ hè phố. Cuộc đời tao xác định mỗi thứ biết một tý, nhưng không quá giỏi cái gì cả.

Gái gú thì cũng đủ thể loại rồi. Nhưng tao không thể nào quên về những năm tháng sinh viên ở trọ. Vậy nên tao sẽ viết về thời đó. Tao viết mang tính kể lể, dài dòng để gợi cảm xúc từ từ. Thằng nào muốn xóc lọ thì vui lòng next giúp tao nhé. Tao cũng không rảnh lắm. Nên tốc độ ra bài không nhanh đâu (đéo phải câu view này nọ cho mệt, hết cmn tuổi đó rồi). Chúng mày cứ giục. Nhưng nhiều quá là tao đéo viết nữa đâu (tính tao ngang thế đấy, thằng nào đéo ưa thì next)

Mở bài thế đủ rồi. Thôi bây giờ vào việc chính nhé
 
Ngày xưa t học năm 3, sinh hoạt CLB xong về muộn quá, có bé năm nhất ko về dk ktx. Chả biết đi đâu, đành phải bảo về phòng anh ngủ, cho ngủ tầng dưới, mấy thằng t ngủ gác xép. Đêm đến xem bóng xong mỏi lưng quá báo cho a ngả lưng nhờ, nằm tí xin ôm xong hôn cuối cùng sờ mó và cuối cùng là lần đầu của t :((
H thành vợ t rồi :d
Quá đơn giản một mối tình đẹp. Chúc vui mày
 
Tao đã xem:))
Ông anh cũng thuộc típ gia đình có điều kiện và được định hướng từ sớm, chứ như chú đây Ba Mẹ ở nông thôn nghèo, ko được định hướng, học ít làm nhiều, điều kiện ăn học không có cộng với sự lười biếng của bản thân, sau này cố mãi thì cũng có cái bằng nhưng trường bình thường, ngành cụt cùng với tấm bằng điểm trung bình nên giờ cũng vứt lại đi làm thuê cho người.
 
Tiếp nhé.

Sau chuyến đi chơi đêm và hôn gái đầu đời ấy, cảm giác mấy ngày sau vẫn còn lâng lâng chúng mày ạ. Không giống như bây giờ, lâng lâng chỉ được mấy phút. Đó không phải là yêu, nhưng lúc nào trong đầu cũng vảng vất những hình ảnh, mùi hương và cảm giác ấy. Học hành thì cũng chẳng vào đầu được chữ nào. Cũng may tao học cũng khá, chứ bình thường khéo tạch ĐH, giờ có khi đang làm cửu vạn, chứ không có cửa ngồi sáng tác thế này.

Không có điện thoại, internet nên chẳng biết hẹn hò thế nào cả. Một hôm ăn cơm cô Tốt thì cô ấy nhắn là Quỳnh nó hẹn cháu chiều nay ở cổng trường. Thằng nhỏ mừng húm, tới nơi đúng hẹn mà không thấy nàng đâu. Gần 30ph trôi qua thì mới thấy cái dáng ngực tấn công mông phòng thủ xuất hiện.
- Bạn đi đâu mà mấy ngày không thấy?
- Tớ cũng đợi bạn mà không gặp.
- Tớ đợi dài cả cổ rồi. Đền bù thiệt hại đi.
- Uhm... vào chợ Hà Đông ăn chè nhé
- Ok

Quỳnh nắm tay tao, hai đứa dung dăng dung dẻ đi vào chợ. Quỳnh vô tư lắm; nhưng tao thì sợ bọn bạn hay người quen nhìn thấy thì chết. Bà già tao cấm cửa không yêu đương gì hết, tập trung học hành thi cử. May sao tầm trưa nắng nên chợ cũng vắng. Mỗi đứa xử xong 2 cốc chè. Tính tiền đâu đó khoảng 4-6k gì đó, tao không nhớ.

Loanh quanh thì chẳng biết đi đâu. Giờ mà ra công viên học nữa thì ngại lắm. Quỳnh bảo: “Thôi về nhà tớ học đi”.

Nhà trọ của Quỳnh nằm gần bờ sông, hồi đó đường xấu lắm, chỉ đất đá thôi, không trải nhựa. Nhưng hai đứa đi bôk thì không sao. Đó là một căn nhà cũ, với khoảng sân phía trước khá rộng, còn phòng ở thì lùi thụt vào trong. Khá là mát mẻ. Bạn Quỳnh lại đi vắng, nên chỉ có tao và Quỳnh ở nhà.

Hai đứa giở sách ra, làm bộ được 2ph, rồi nhìn nhau cười. Tâm trí đâu mà học hành tầm này. Đứng dậy, ôm và lại hôn nhau. Đá lưỡi tít mù. Tao đánh liều xoa cặp mông của Quỳnh. Nó thật căng, tròn như muốn bật tung trong cái quần bò chật chội. Quỳnh nhắm mắt, phê lắm. Tao cũng nhắm mắt, vừa hôn vừa xoa mông, gí sát người vào cặp vú ngồn ngộn của nàng. Hai đứa đều phê, cộng với mỏi chân do đứng lâu, nên ngã kềnh xuống cái giường.

Quỳnh nằm dưới, tao nằm trên Tuy quần áo vẫn đầy đủ, nhưng cảm giác da thịt đã gần nhau lắm rồi. Thằng nhỏ không có quần lót dựng đứng, chọc vào đùi non của Quỳnh. Chắc Quỳnh cũng tưởng tượng ra cái chim của tao nó cứng và bự cỡ nào. Nàng thở gấp lắm rồi, mắt nhắm nghiền như mê đi.

Tao ngồi dậy, phen này quyết tâm chơi lớn hơn hôm công viên. Tao vén áo nàng lên, cởi cái thắt lưng của nàng, định bụng khám phá vòng cấm địa của con gái. Người Quỳnh mềm nhũn ra, mặc kệ tao muốn làm gì thì làm. Quần chật, đùi và mông căng, cộng với lần đầu thiếu kinh nghiệm, nên tao loay hoay mãi không được.

Tới khi kéo được cái quần ngang mông, mới thấy vùng tối màu lấp ló sau cái quần lót thì bỗng nghe tiếng kẹt cửa. Quỳnh choàng dậy kéo quần. “Bạn tớ về”. Xong hai đứa vớ tạm quyển sách giả vờ như đang học

Bạn Quỳnh vào nhà, nhìn hai đứa mặt vẫn còn bừng bừng. “Bạn đang đọc nhầm sách của tớ rồi kìa”. Tao ngượng chín mặt, ngồi 5ph sau kiếm cớ ra về.

Sau hôm đó tao và Quỳnh không còn gặp nhau nữa. Kỳ thi tới kéo tất cả cuồng quay. Thi xong bao nhiêu kế hoạch cuồng quay, tao cũng quên béng mất Quỳnh.

Sau này khi vào ĐH rồi, nhà tao có chuyện buồn. Sau khi lo xong công chuyện, một buổi chiều đang nằm thiu thiu ngủ thì người nhà gọi có bạn tìm.

Tao choàng dậy, ko hiểu ai tới. Chưa kịp nghĩ xong thì Quỳnh đã đứng trước mặt: “Sao nhà có chuyện mà không báo tớ”. “Uh, cũng nghĩ là sẽ báo mà không biết bằng cách nào”, tao chữa cháy. “Mà sao Quỳnh biết nhà tớ?”. Quỳnh nhìn sâu vào mắt tao: “Quan tâm thì sẽ biết thôi”. Nói đến đây, thấy mắt Quỳnh rưng rưng: “Bạn tệ lắm”.

Hai đứa cứ ngồi, không nói với nhau câu nào. 15ph sau Quỳnh cáo từ ra về. Đó cũng là lần cuối tao nhìn thấy Quỳnh. Sau này cũng không thể liên lạc được vì khác trường, không có bạn chung.

Nhưng những kỷ niệm và cảm xúc đầu đời mà Quỳnh mang lại cho tao thì tao không thể nào quên. Cái mông ấy, cặp vú ấy và mái tóc đuôi sam thì không lẫn vào đâu được

Thằng lol này viết truyện như làm báo, toàn sắp địt nhau thì xin cáo lui vì hôm nay mệt.

Mày mà còn tiếp tục phong cách này, là ăn chửi nhé
 
Tiếp nhé.

Sau chuyến đi chơi đêm và hôn gái đầu đời ấy, cảm giác mấy ngày sau vẫn còn lâng lâng chúng mày ạ. Không giống như bây giờ, lâng lâng chỉ được mấy phút. Đó không phải là yêu, nhưng lúc nào trong đầu cũng vảng vất những hình ảnh, mùi hương và cảm giác ấy. Học hành thì cũng chẳng vào đầu được chữ nào. Cũng may tao học cũng khá, chứ bình thường khéo tạch ĐH, giờ có khi đang làm cửu vạn, chứ không có cửa ngồi sáng tác thế này.

Không có điện thoại, internet nên chẳng biết hẹn hò thế nào cả. Một hôm ăn cơm cô Tốt thì cô ấy nhắn là Quỳnh nó hẹn cháu chiều nay ở cổng trường. Thằng nhỏ mừng húm, tới nơi đúng hẹn mà không thấy nàng đâu. Gần 30ph trôi qua thì mới thấy cái dáng ngực tấn công mông phòng thủ xuất hiện.
- Bạn đi đâu mà mấy ngày không thấy?
- Tớ cũng đợi bạn mà không gặp.
- Tớ đợi dài cả cổ rồi. Đền bù thiệt hại đi.
- Uhm... vào chợ Hà Đông ăn chè nhé
- Ok

Quỳnh nắm tay tao, hai đứa dung dăng dung dẻ đi vào chợ. Quỳnh vô tư lắm; nhưng tao thì sợ bọn bạn hay người quen nhìn thấy thì chết. Bà già tao cấm cửa không yêu đương gì hết, tập trung học hành thi cử. May sao tầm trưa nắng nên chợ cũng vắng. Mỗi đứa xử xong 2 cốc chè. Tính tiền đâu đó khoảng 4-6k gì đó, tao không nhớ.

Loanh quanh thì chẳng biết đi đâu. Giờ mà ra công viên học nữa thì ngại lắm. Quỳnh bảo: “Thôi về nhà tớ học đi”.

Nhà trọ của Quỳnh nằm gần bờ sông, hồi đó đường xấu lắm, chỉ đất đá thôi, không trải nhựa. Nhưng hai đứa đi bôk thì không sao. Đó là một căn nhà cũ, với khoảng sân phía trước khá rộng, còn phòng ở thì lùi thụt vào trong. Khá là mát mẻ. Bạn Quỳnh lại đi vắng, nên chỉ có tao và Quỳnh ở nhà.

Hai đứa giở sách ra, làm bộ được 2ph, rồi nhìn nhau cười. Tâm trí đâu mà học hành tầm này. Đứng dậy, ôm và lại hôn nhau. Đá lưỡi tít mù. Tao đánh liều xoa cặp mông của Quỳnh. Nó thật căng, tròn như muốn bật tung trong cái quần bò chật chội. Quỳnh nhắm mắt, phê lắm. Tao cũng nhắm mắt, vừa hôn vừa xoa mông, gí sát người vào cặp vú ngồn ngộn của nàng. Hai đứa đều phê, cộng với mỏi chân do đứng lâu, nên ngã kềnh xuống cái giường.

Quỳnh nằm dưới, tao nằm trên Tuy quần áo vẫn đầy đủ, nhưng cảm giác da thịt đã gần nhau lắm rồi. Thằng nhỏ không có quần lót dựng đứng, chọc vào đùi non của Quỳnh. Chắc Quỳnh cũng tưởng tượng ra cái chim của tao nó cứng và bự cỡ nào. Nàng thở gấp lắm rồi, mắt nhắm nghiền như mê đi.

Tao ngồi dậy, phen này quyết tâm chơi lớn hơn hôm công viên. Tao vén áo nàng lên, cởi cái thắt lưng của nàng, định bụng khám phá vòng cấm địa của con gái. Người Quỳnh mềm nhũn ra, mặc kệ tao muốn làm gì thì làm. Quần chật, đùi và mông căng, cộng với lần đầu thiếu kinh nghiệm, nên tao loay hoay mãi không được.

Tới khi kéo được cái quần ngang mông, mới thấy vùng tối màu lấp ló sau cái quần lót thì bỗng nghe tiếng kẹt cửa. Quỳnh choàng dậy kéo quần. “Bạn tớ về”. Xong hai đứa vớ tạm quyển sách giả vờ như đang học

Bạn Quỳnh vào nhà, nhìn hai đứa mặt vẫn còn bừng bừng. “Bạn đang đọc nhầm sách của tớ rồi kìa”. Tao ngượng chín mặt, ngồi 5ph sau kiếm cớ ra về.

Sau hôm đó tao và Quỳnh không còn gặp nhau nữa. Kỳ thi tới kéo tất cả cuồng quay. Thi xong bao nhiêu kế hoạch cuồng quay, tao cũng quên béng mất Quỳnh.

Sau này khi vào ĐH rồi, nhà tao có chuyện buồn. Sau khi lo xong công chuyện, một buổi chiều đang nằm thiu thiu ngủ thì người nhà gọi có bạn tìm.

Tao choàng dậy, ko hiểu ai tới. Chưa kịp nghĩ xong thì Quỳnh đã đứng trước mặt: “Sao nhà có chuyện mà không báo tớ”. “Uh, cũng nghĩ là sẽ báo mà không biết bằng cách nào”, tao chữa cháy. “Mà sao Quỳnh biết nhà tớ?”. Quỳnh nhìn sâu vào mắt tao: “Quan tâm thì sẽ biết thôi”. Nói đến đây, thấy mắt Quỳnh rưng rưng: “Bạn tệ lắm”.

Hai đứa cứ ngồi, không nói với nhau câu nào. 15ph sau Quỳnh cáo từ ra về. Đó cũng là lần cuối tao nhìn thấy Quỳnh. Sau này cũng không thể liên lạc được vì khác trường, không có bạn chung.

Nhưng những kỷ niệm và cảm xúc đầu đời mà Quỳnh mang lại cho tao thì tao không thể nào quên. Cái mông ấy, cặp vú ấy và mái tóc đuôi sam thì không lẫn vào đâu được
Ơ tiếc thật.tao ko nghĩ mày lại để kết thúc như vậy
 
Thằng lol này viết truyện như làm báo, toàn sắp địt nhau thì xin cáo lui vì hôm nay mệt.

Mày mà còn tiếp tục phong cách này, là ăn chửi nhé
Tao viết theo những gì đã xảy ra , chứ không viết theo style phim Mẽico nhé tml.
 
CHAP 2: HUYỀN VÀ NGA

Sau hôm chia tay Quỳnh ở nhà, tao chỉ thấy ngại vì có vẻ Quỳnh dành cho tao tình cảm thật sự, mà tao chỉ quý thôi, chứ yêu đương thì tao cũng chưa biết mùi nó thế nào cả. Cũng hơi quyến luyến, nhưng mà cuộc sống của sinh viên có nhiều cái mới lạ, khiến tao quên Quỳnh cũng rất nhanh.

Tao thuê một căn trọ với giá 200k/ tháng, cả điện nước tầm khoảng 210 – 220k/ tháng. Ở một mình, tuy khá thoải mái, nhưng so với mức thù lao dạy gia sư 25 – 30k/ ca thì giá thuê nhà đó khá mắc. Thường thì sẽ phải ở chung mấy thằng thì mới đỡ lục tốn.

Thế là tao chuyển đến ở chung với mấy thằng khác. Đó là tầng 2 của một căn nhà. Chủ ở dưới tầng 1, có 2 phòng ở trên cho thuê. Bọn tao con trai ở phòng ngoài. 2 đứa con gái thì ở phòng trong. Chung cầu thang, chung sân phơi … nên hai phòng cũng thân nhau, thi thoảng vẫn nấu cơm ăn chung. Chủ nhà thì khá là khó tính nên bọn tao ở sạch sẽ gọn gàng lắm. Thằng nào mà ở bẩn, đi chơi về muộn, nhậu nhẹt, trai gái linh tinh … là bà đuổi thẳng cổ. Tao thì chỉ tập trung vào chuyện học hành, xong về đi cày, nên hiển nhiên được bà ấy quý. Hai đứa con gái trong phòng, tuy là cũng khá xinh và ngoan nhưng tao cũng không để ý gì mấy. Một phần vì cũng chưa biết yêu đương là gì, nên tao và chúng nó cũng tồ tồ, ngố ngố. Hai đứa con gái ấy chênh nhau 1 tuổi. Đứa lớn tên Nga, dáng người không cao lắm, nhưng phốp pháp kiểu bún phở và rất khéo nói chuyện khiến cho con trai mềm lòng. Đứa nhỏ tên Huyền, cao 1m63, mông to và tròn, tao đoán chắc cỡ 95, nhưng ngực thì hơi nhỏ chắc chưa có thằng nào sờ nắn nên ẻm chưa phát triển.

Một tối cuối tuần, Huyền về quê , thằng bạn ở cùng thì đi chơi với bồ nên chỉ còn mỗi tao và Nga ở trên gác. Nga bị ốm khật khừ mấy ngày tao biết nên nó cứ nằm trong phòng suốt không chịu ăn uống gì. Tao cũng kệ nó, ngồi ngoài ôm sách đọc. Cửa phòng mở nên tao có thể nghe rõ khi nào nó cựa mình nữa. Khoảng hơn 8h, Nga khật khừ đi ra nhờ tao mua cho nó 1 tô cháo ăn cho đỡ đói. Ok ngay. Hàng cháo thì cách nhà 3ph đi bộ nên cũng nhanh. Tao mang tô cháo lên đưa cho nó, không quên lấy sẵn cái thìa inox để nó tự múc. Chẳng hiểu sao nó ngước nhìn tao: “Anh đút cho em được không?”.

Thường thì tao vẫn coi nó như đứa em ở nhà, nên cũng không suy nghĩ gì nhiều. “Ok ngồi dựa lưng vào giường anh đút cho mày”. Tao đút cháo cho nó mà trong lòng chẳng hề mảy may suy nghĩ gì cả. Tsb, ốm gì mà tô cháo nó chén sạch sau 5ph. Xong nhiệm vụ, tao đi ra đọc sách tiếp, nó nằm bên trong.

Một lát sau nó lại gọi tao. Đi vào thì thấy em nó nằm ngửa trên giường, mặc bộ đồ ở nhà bằng vải coton in hình mấy con gấu kiddy, mắt nhắm nghiền. Nghe tiếng bước chân tao nó khẽ hé mắt; “Em sốt quá anh ơi, anh lấy giúp em cái khăn ướt”. Sờ trán, thấy nó sốt cao thật, chắc phải tầm 39 – 40 độ. Tao đi ra hành lang, lấy cái khăn mặt của nó, nhúng nước rồi đem vào đắp lên trán. Được mấy phút thì cái trán dịu lại nhưng người nó vẫn nóng phừng phừng. Tao ngồi lên giường, lật cái cánh tay của nó gác lên đùi tao, rồi lấy cái khăn lau cho hạ nhiệt, quên mẹ nó mất là mình đang mặc quần đùi, và không có mặc sịp (thời đó sịp nó không phổ biến như bây giờ, đa phần sinh viên thì cứ tồng ngồng thế thôi). Nga hơi giật mình khi tay em khẽ chạm vào thằng em đang ngơ ngác ngỏng cổ lên, tay rụt lại nhưng vẫn để trên đùi tao.

Im lặng tiếp tục công việc, nhưng đầu óc tao bắt đầu suy nghĩ loạn xạ rồi. Nhìn kỹ cặp núi đôi nó phồng lên dẹp xuống sau lớp áo. Vú em Nga đẹp thật, chắc cũng to, tròn và cân đối như em Quỳnh hồi xưa. Tao chuyển qua bóp đầu cho em nó. Rồi xoa mặt, vuốt má… Có năng khiếu bẩm sinh, nên em Nga xem ra phê lắm, mắt lim dim, môi mở khe khẽ. Áng chừng cũng lâu lắm, mà chẳng biết làm gì hơn ngoài mấy động tác bóp đầu, lau tay, xoa mặt… Mãi sau tao đánh liều lấy cái khăn lau cổ cho em nó. Nga nằm im không phản ứng gì. Tao lau hết mặt trước, rồi nâng đầu em lên để lau đằng sau quanh cổ. Cái khăn mặt quẹt qua quẹt lại, ướt mất cái cổ áo và ve áo trước của em. Thấy Nga vẫn nằm im, lim dim hưởng thụ, tao lấy hết can đảm, tay run run cởi cái khuy áo cổ của nó, rồi lấy khăn lau phần ngực trên của Nga. Nói thế thôi, chứ hồi xưa con gái kín cổng cao tường, cởi 1 cái khuy áo cũng chỉ mới thấy cái áo lót lấp ló bên trong thôi. Tao cũng chỉ dám mon men phạm vi 5 – 10cm là cùng. Một phần sợ em nó đánh giá. Nữa là rủi cái thằng bạn mình nó về, hoặc bà chủ nhà đi lên mà thấy cảnh đó thì xác cmn định.
Chẳng hiểu sao hồi đó tụi tao sợ bà ấy hơn sợ bà già đẻ ra mình nữa.

Cứ mãi thế lâu lắm. Tao ngồi bên vuốt ve Nga, còn nàng thì lim dim mắt, miệng rên khe khẽ, lồng ngực phập phồng hơi ưỡn lên mặc tao muốn làm gì thì làm. Mà thiệt tình là có biết làm gì hơn đâu. Tới gần 10h (giờ giới nghiêm của chủ nhà), nghe tiếng thằng bạn dưới nhà thì tao biết nó đã đi chơi về rồi. Tao vội rút ra ngoài, cầm cuốn sách đọc như chưa có chuyện gì xảy ra.

Cứ tưởng rằng chuyện đó chỉ có hai đứa biết. Nhưng không ngờ rằng về sau đó chính là nguồn cơn khiến cho Nga và Huyền xích mích, cơm không lành canh chẳng ngọt với nhau. Đợi phần sau tao kể chi tiết nhé. Giờ đến giờ làm rồi
 
Sửa lần cuối:
CHAP 2: HUYỀN VÀ NGA

Sau hôm chia tay Quỳnh ở nhà, tao chỉ thấy ngại vì có vẻ Quỳnh dành cho tao tình cảm thật sự, mà tao chỉ quý thôi, chứ yêu đương thì tao cũng chưa biết mùi nó thế nào cả. Cũng hơi quyến luyến, nhưng mà cuộc sống của sinh viên có nhiều cái mới lạ, khiến tao quên Quỳnh cũng rất nhanh.
Tao thuê một căn trọ với giá 200k/ tháng, cả điện nước tầm khoảng 210 – 220k/ tháng. Ở một mình, tuy khá thoải mái, nhưng so với mức thù lao dạy gia sư 25 – 30k/ ca thì giá thuê nhà đó khá mắc. Thường thì sẽ phải ở chung mấy thằng thì mới đỡ lục tốn.
Thế là tao chuyển đến ở chung với mấy thằng khác. Đó là tầng 2 của một căn nhà. Chủ ở dưới tầng 1, có 2 phòng ở trên cho thuê. Bọn tao con trai ở phòng ngoài. 2 đứa con gái thì ở phòng trong. Chung cầu thang, chung sân phơi … nên hai phòng cũng thân nhau, thi thoảng vẫn nấu cơm ăn chung. Chủ nhà thì khá là khó tính nên bọn tao ở sạch sẽ gọn gàng lắm. Thằng nào mà ở bẩn, đi chơi về muộn, nhậu nhẹt, trai gái linh tinh … là bà đuổi thẳng cổ. Tao thì chỉ tập trung vào chuyện học hành, xong về đi cày, nên hiển nhiên được bà ấy quý. Hai đứa con gái trong phòng, tuy là cũng khá xinh và ngoan nhưng tao cũng không để ý gì mấy. Một phần vì cũng chưa biết yêu đương là gì, nên tao và chúng nó cũng tồ tồ, ngố ngố. Hai đứa con gái ấy chênh nhau 1 tuổi. Đứa lớn tên Nga, dáng người không cao lắm, nhưng phốp pháp kiểu bún phở và rất khéo nói chuyện khiến cho con trai mềm lòng. Đứa nhỏ tên Huyền, cao 1m63, mông to và tròn, tao đoán chắc cỡ 95, nhưng ngực thì hơi nhỏ chắc chưa có thằng nào sờ nắn nên ẻm chưa phát triển.
Một tối cuối tuần, Huyền về quê , thằng bạn ở cùng thì đi chơi với bồ nên chỉ còn mỗi tao và Nga ở trên gác. Nga bị ốm khật khừ mấy ngày tao biết nên nó cứ nằm trong phòng suốt không chịu ăn uống gì. Tao cũng kệ nó, ngồi ngoài ôm sách đọc. Cửa phòng mở nên tao có thể nghe rõ khi nào nó cựa mình nữa. Khoảng hơn 8h, Nga khật khừ đi ra nhờ tao mua cho nó 1 tô cháo ăn cho đỡ đói. Ok ngay. Hàng cháo thì cách nhà 3ph đi bộ nên cũng nhanh. Tao mang tô cháo lên đưa cho nó, không quên lấy sẵn cái thìa inox để nó tự múc. Chẳng hiểu sao nó ngước nhìn tao: “Anh đút cho em được không?”.
Thường thì tao vẫn coi nó như đứa em ở nhà, nên cũng không suy nghĩ gì nhiều. “Ok ngồi dựa lưng vào giường anh đút cho mày”. Tao đút cháo cho nó mà trong lòng chẳng hề mảy may suy nghĩ gì cả. Tsb, ốm gì mà tô cháo nó chén sạch sau 5ph. Xong nhiệm vụ, tao đi ra đọc sách tiếp, nó nằm bên trong.
Một lát sau nó lại gọi tao. Đi vào thì thấy em nó nằm ngửa trên giường, mặc bộ đồ ở nhà bằng vải coton in hình mấy con gấu kiddy, mắt nhắm nghiền. Nghe tiếng bước chân tao nó khẽ hé mắt; “Em sốt quá anh ơi, anh lấy giúp em cái khăn ướt”. Sờ trán, thấy nó sốt cao thật, chắc phải tầm 39 – 40 độ. Tao đi ra hành lang, lấy cái khăn mặt của nó, nhúng nước rồi đem vào đắp lên trán. Được mấy phút thì cái trán dịu lại nhưng người nó vẫn nóng phừng phừng. Tao ngồi lên giường, lật cái cánh tay của nó gác lên đùi tao, rồi lấy cái khăn lau cho hạ nhiệt, quên mẹ nó mất là mình đang mặc quần đùi, và không có mặc sịp (thời đó sịp nó không phổ biến như bây giờ, đa phần sinh viên thì cứ tồng ngồng thế thôi). Nga hơi giật mình khi tay em khẽ chạm vào thằng em đang ngơ ngác ngỏng cổ lên, tay rụt lại nhưng vẫn để trên đùi tao.
Im lặng tiếp tục công việc, nhưng đầu óc tao bắt đầu suy nghĩ loạn xạ rồi. Nhìn kỹ cặp núi đôi nó phồng lên dẹp xuống sau lớp áo. Vú em Nga đẹp thật, chắc cũng to, tròn và cân đối như em Quỳnh hồi xưa. Tao chuyển qua bóp đầu cho em nó. Rồi xoa mặt, vuốt má… Có năng khiếu bẩm sinh, nên em Nga xem ra phê lắm, mắt lim dim, môi mở khe khẽ. Áng chừng cũng lâu lắm, mà chẳng biết làm gì hơn ngoài mấy động tác bóp đầu, lau tay, xoa mặt… Mãi sau tao đánh liều lấy cái khăn lau cổ cho em nó. Nga nằm im không phản ứng gì. Tao lau hết mặt trước, rồi nâng đầu em lên để lau đằng sau quanh cổ. Cái khăn mặt quẹt qua quẹt lại, ướt mất cái cổ áo và ve áo trước của em. Thấy Nga vẫn nằm im, lim dim hưởng thụ, tao lấy hết can đảm, tay run run cởi cái khuy áo cổ của nó, rồi lấy khăn lau phần ngực trên của Nga. Nói thế thôi, chứ hồi xưa con gái kín cổng cao tường, cởi 1 cái khuy áo cũng chỉ mới thấy cái áo lót lấp ló bên trong thôi. Tao cũng chỉ dám mon men phạm vi 5 – 10cm là cùng. Một phần sợ em nó đánh giá. Nữa là rủi cái thằng bạn mình nó về, hoặc bà chủ nhà đi lên mà thấy cảnh đó thì xác cmn định. Chẳng hiểu sao hồi đó tụi tao sợ bà ấy hơn sợ bà già đẻ ra mình nữa.
Cứ mãi thế lâu lắm. Tao ngồi bên vuốt ve Nga, còn nàng thì lim dim mắt, miệng rên khe khẽ, lồng ngực phập phồng hơi ưỡn lên mặc tao muốn làm gì thì làm. Mà thiệt tình là có biết làm gì hơn đâu. Tới gần 10h (giờ giới nghiêm của chủ nhà), nghe tiếng thằng bạn dưới nhà thì tao biết nó đã đi chơi về rồi. Tao vội rút ra ngoài, cầm cuốn sách đọc như chưa có chuyện gì xảy ra.
Cứ tưởng rằng chuyện đó chỉ có hai đứa biết. Nhưng không ngờ rằng về sau đó chính là nguồn cơn khiến cho Nga và Huyền xích mích, cơm không lành canh chẳng ngọt với nhau. Đợi phần sau tao kể chi tiết nhé. Giờ đến giờ làm rồi

Hết paragraph thì gõ Enter 2 lần để tạo dòng trắng cách ra cho dễ đọc

Thằng đéo nào cũng bị lỗi này, chứng tỏ ĐH ở Vn dạy như lol, những thứ cơ bản cũng đéo làm nên hồn
 
Hết paragraph thì gõ Enter 2 lần để tạo dòng trắng cách ra cho dễ đọc

Thằng đéo nào cũng bị lỗi này, chứng tỏ ĐH ở Vn dạy như lol, những thứ cơ bản cũng đéo làm nên hồn
Mày khó tính vồn. Hôm nay tao gõ trên máy tính. Copy Paste vào nó mất mẹ cái định dạng. Đợi chút tao phục vụ mày
 
Đm đó sửa lại nhìn ngon hẳn, mặc dù viết vẫn són như lol
Tao trân trọng độc giả. Nhưng tao nghĩ mày nên đọc lại điều tao đã viết ngay trang đầu nhé. Cơ bản là tao đéo rảnh lắm, nên thằng nào thích sóc lọ thì down mẹ nó mấy truyện trên mạng về đọc cho nhanh
 
Top