Hi mấy tml. Giờ là 2h sáng cmnr. Tự nhiên nằm mãi đéo ngủ được, viết vài dòng tâm hự. Từ 2017 đến giờ rồi , chuyện tao tìm được người con gái dám hi sinh rất nhiều cho t. Dù lúc ấy t đang vỡ nợ gần 1 tỷ. Vậy mà nó vẫn muốn t đi Đức cùng nó , gia đình nó cũng biết chuyện , cũng setup 2 gia đình gặp nói chuyện. Vì sao t cảm thấy đến giờ phút này nó vẫn là đứa t thực sự hoà hợp ( thậm chí bản thân t lúc ấy luôn có suy nghĩ làm bất cứ gì ở ngoài cũng chỉ muốn về nhà vì có nó ) và thực sự muốn gắn bó. Vì hôm đấy ông bà t sang nhà nó , nói chuyện 1 lúc nó khóc bảo t sẽ k được đi cùng nó. T cũng nghiêm túc trước mặt 2 nhà thưa bẩm việc muốn lấy nó , r qua làm kinh tế. Thế mà nhà nó mang 250tr ra bọn m à. Bảo hỗ trợ 50% cho t đi cùng. Mặc dù chưa phải là vợ chồng. Đm , t cảm thấy trong cơn cùng quẫn về món nợ 1 tỷ lúc ấy ( mặc dù tháng t vẫn làm 15 20 củ ở quê ). T sẵn sàng chịu khổ thêm cũng được, chỉ muốn đi cùng nó ngay lập tức miễn là có nó và làm ra tiền , nhưng dhs t vẫn ở VN bọn m à.Nếu và giá như là 2 cái hiện hữu trong t suốt mấy năm qua , tình cờ hôm nay lướt fb thấy nó cùng chồng về Đà Nẵng đi chơi cùng bố mẹ nó. T thấy buồn. Thậm chí có phần tiếc nuối. Mặc dù ai cũng rõ mọi thứ đã qua là sẽ qua. Nhưng cảm thấy nếu lúc ấy t mạnh mẽ hơn vs gia đình 1 chút nữa. Giá như t k vỡ nợ. Thì chắc hiện tại t đã có mọi thứ mà t muốn , quan trọng nhất là có nó trong cuộc đời t. Hiện tại của t thì đúng là như l** thật. Chênh vênh vãi l** lúc 33t ở HN. Văn lủng củng vì nghĩ sao viết vậy bọn m thông cảm. Giá mà xào với lòng gà thì ngon. Dcm đời !
Sửa lần cuối: