Kẻ khốn nạn nhất tôi từng biết mang tên bố tôi

Mày lại lên tâm sự rồi. Ông bố tệ đấy, nhưng cớ sự vậy thì mày gắng lo cuộc sống mày, bố mày cũng có gia đình riêng rồi, tiền bạc thì kiếm được nên mày yên tâm chả phải lo.
Về phần anh em và mồ mả bố mày sống tệ với bà và anh em thì giờ đành chịu, mày không can thiệp được vào cuộc sống bố mày. Bây giờ lo cho gia đình mày yên ấm, con cái khôn lớn là được. Dù sao ông ấy không về ăn bám hay xin xỏ mày cái gì là tốt.
Ông bố mày với gia đình mày thì ko phải người tốt nhưng vẫn tự làm tự ăn thế là quá ổn mày nhé. Trách móc giận hờn làm gì nữa, rồi sẽ về cát bụi, hơn thua gì với bố. Nhiều đứa không có bố để mà gọi. Bố thì muôn đời vẫn là bố, đừng cư xử cái gì mà mang tính hơn thua lại lặp vào vòng luẩn quẩn
Thế nhé, chào mày
t thích cmt của m. t thấy mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. trên đời có nhiều người k thể nghĩ họ là như thế đc. thôi mình cứ sống tốt m nhỉ
 
Tao cũng có người mẹ như vậy.Mất bao nhiêu năm cố gắng.Giwof tao bỏ mặc.Cũng ko cần giải thích gì với ai.
Tao cũng học sư phạm và đã từng làm giảng viên.Thế hệ k52 ĐHSP 02 - 06.Mày viết sai chính tả nhiều thế.Giảng viên cái cục gì?
 
Thương mày. Để những chuyện ntn ẩn ức mãi trong đầu thì cũng đéo sung sướng gì đâu. Mày kể ra cho nhẹ lòng chứ tao nghĩ mày cũng coi ông già như chết rồi, đéo liên quan gì đến mày nữa đâu. Mày để ý lỗi chính tả nhé. Ngọng n-l khó chịu vãi
 
Thôi bỏ đi mày giờ Ae mày lo cho bà già mày là ổn vun vén thêm cho gđ nhỏ nữa.
 
Sửa lần cuối:
Giảng viên viết sai chính tả rồi ..."kiếm tiền gia chỉ đi ...". Kiếm tiền ra mới đúng bạn hiền ơi
 
Rồi mài lại đẻ và đẻ rồi con m lại như thế thôi :vozvn (19):
 
Ở đây cần luận rõ một vấn đề, đó là chỉ có cha mẹ nợ con cái, chứ con cái ko bao giờ nợ cha mẹ.
Vì cha me là người nắm quyền sinh ra đứa con, chứ đứa con đéo có quyền chọn dc đẻ ra hoặc ko.

Vì a chọn đẻ ra nó, nên a đã mắc nợ nó, mắc nợ cả một đời với nó. A phải có trách nhiệm mang đến những điều tốt đẹp nhất cho nó ( theo hướng tích cực)

Cho nên bố mày đã phạm phải những tội rất nặng, đẻ ra nhưng ko chăm lo, nợ chồng nợ.

Với câu chuyện của mày, tao cũng sơ lược nhìn thấy kết cục nhân quả tới với ông ấy sau này, đó là cô quạnh lúc về già. Lúc đó sẽ thực sự thấm thía.
 
Tao cũng có người mẹ như vậy.Mất bao nhiêu năm cố gắng.Giwof tao bỏ mặc.Cũng ko cần giải thích gì với ai.
Tao cũng học sư phạm và đã từng làm giảng viên.Thế hệ k52 ĐHSP 02 - 06.Mày viết sai chính tả nhiều thế.Giảng viên cái cục gì?
Làm Mảng Đoàn rồi lên phó phòng, trưởng phòng công tác HS - SV ít giảng dạy. Ko đọc kĩ từ trên xuống thầy trả lời câu này mấy lần rồi.
 
Ở đây cần luận rõ một vấn đề, đó là chỉ có cha mẹ nợ con cái, chứ con cái ko bao giờ nợ cha mẹ.
Vì cha me là người nắm quyền sinh ra đứa con, chứ đứa con đéo có quyền chọn dc đẻ ra hoặc ko.

Vì a chọn đẻ ra nó, nên a đã mắc nợ nó, mắc nợ cả một đời với nó. A phải có trách nhiệm mang đến những điều tốt đẹp nhất cho nó ( theo hướng tích cực)

Cho nên bố mày đã phạm phải những tội rất nặng, đẻ ra nhưng ko chăm lo, nợ chồng nợ.

Với câu chuyện của mày, tao cũng sơ lược nhìn thấy kết cục nhân quả tới với ông ấy sau này, đó là cô quạnh lúc về già. Lúc đó sẽ thực sự thấm thía.
Ông ấy tuyên bố lúc ốm xác định chết ông ấy uống thuốc tự tử luôn ko cần ai chăm.
 
Sửa lần cuối:
Bố ko nhờ vả gì mày còn đòi gì nữa, tính tao cũng giống thế thôi, đời có mấy tí, rảnh đâu mà đi lo cho người khác
Mày chưa có vợ và chưa có con, mày sống 1 mình hưởng thụ sao có thể hiểu tình cảm thiêng liêng ntn. Con thầy chỉ có ông bà ngoại chăm bẵm từ bé, bên nội ko chăm chau dù chỉ 1 ngày họ bận đi kiếm tiền vì lo ung thư ko có tiền chữa họ giàu có nên sợ chết, sự thực ông ấy và di đã chết trong suy nghĩ của quá nhiều người thân. Bên ngoại nhìn bên nội thầy thấy nhục lắm.
 
T nói thật, t cũng gần tương tự, bố mẹ chia t nên tao vào Nam với mẹ từ nhỏ, Tết về nhà 2 ông bà già gặp nhau lại cãi lộn chửi nhau. T ban đầu cũng ghét làm, nhưng mà chỉ có 1 ông bố thôi, nên ghét thế nào đươc. Tuy mày không thích tính cách nhưng đó vẫn là bố mày, mày thử nói chuyện phải trái với ông ấy lần nào chưa?
 
T nói thật, t cũng gần tương tự, bố mẹ chia t nên tao vào Nam với mẹ từ nhỏ, Tết về nhà 2 ông bà già gặp nhau lại cãi lộn chửi nhau. T ban đầu cũng ghét làm, nhưng mà chỉ có 1 ông bố thôi, nên ghét thế nào đươc. Tuy mày không thích tính cách nhưng đó vẫn là bố mày, mày thử nói chuyện phải trái với ông ấy lần nào chưa?
Chưa, bố thầy máu côn đồ đéo đánh đc ai nhưng nói và doạ kinh lắm chửi thì bậy u 70 rồi máu chiến lắm. Mà bao nhiêu người nói ko đc thầy nói làm gì. Buồn thì lên nc với mn thôi
 
Chưa, bố thầy máu côn đồ đéo đánh đc ai nhưng nói và doạ kinh lắm chửi thì bậy u 70 rồi máu chiến lắm. Mà bao nhiêu người nói ko đc thầy nói làm gì. Buồn thì lên nc với mn thôi
Tại vì là bố con, nên nói sức ảnh hưởng sẽ khác, ở tuổi gần đất xa trời rồi, chả lẽ con cái nói chuyện còn máu nống lên nữa? Thảu một cái có mất gì đâu?
 
Chưa, bố thầy máu côn đồ đéo đánh đc ai nhưng nói và doạ kinh lắm chửi thì bậy u 70 rồi máu chiến lắm. Mà bao nhiêu người nói ko đc thầy nói làm gì. Buồn thì lên nc với mn thôi
em cx có một ông bố gần tương tự anh, thêm cái khó chịu hơn là thích nhúng tay vào việc người khác vì nghĩ mình biết hết, quản được hết. Và kết quả là ổng chen vô việc gì, đám gì là tất cả mọi người đang vui thành mất vui, chuyện bé xé ra to. Ngoài ra thì suốt ngày gây sự, chửi bới vợ con gia đình như súc vật, nhưng lại muốn giữ mn ở cạnh mình, tạo thành 1 cái gia đình như cái nhà tù giam lỏng.
Em đã tự chủ mọi việc cho bản thân từ lâu và không nhờ vả gì ổng bao giờ cả. Năm nay 24, sắp tới cưới vợ cũng sẽ ra riêng và xây dựng cho riêng mình 1 gia đình nhỏ ấm cúng.
Cạn ly vs anh!
 
Bố mẹ T cắt đất ( ly hôn) từ năm 1996 khi T đang học lớp 6 nhà có 2 anh em đều theo mẹ sau này lớn lên T làm giảng viên em gái làm công an tỉnh. Bố T là người đểu, ly hôn đòi chia một nửa tài sản trong khi 3 mẹ con T có 1 nửa năm 1996 tài sản chỉ còn ngôi nhà 25 triệu ông ấy đòi 12,5 triệu và tiêu hết trong vài tháng. 3 mẹ con bỏ làng đi lơi khác lập nghiệp sau 8 năm mẹ T mới cho về quê chơi từ năm đó 1 - 2 năm T lại về thăm bà nội ở quê là chính về mà ko tạt qua nhà bố với dì thì cũng ko đc dù khó chịu nhưng vẫn phải qua. Bà nội bảo mỗi năm tết bố T chỉ biếu 500 nghìn bà bảo "500 nghìn 1 năm tao ăn muối ko đủ". Bà nội T rất hiền và chăm chỉ 60 - 65 tuổi vẫn khoẻ đi làm đồng áng giúp gia đình con gái và con trai sau này bà mất vì ung thư bố ko chi tiền kéo dài thời gian cho bà nên từ khi phát bệnh 3 tháng bà mất. Bố T kinh doanh quần áo nên rất giàu mua bộ bàn ghế vài trăm triệu đc mua bể cá kính đúc 50 triệu và đầy đủ đồ đạc vào nhìn như cung vua. Bố lấy dì nhưng ko đẻ đc con tiền kiếm ra chỉ đi đánh đề và sắm đồ. Cho đến bây giờ đã lên chức ông nội của 2 đứa cháu ông cũng ko quan tâm đến cháu, cháu đến chơi ông chỉ lo bẩn nhà Và làm hỏng đồ. Với Bố T chỉ quan tâm 4 vấn đề 1 là ăn vào miệng ngon. 2 là mặc vào người đẹp. 3 là mua gì về nhìn cho đẹp. 4 là lo bị ung thư. Bố có một người em trai vì tranh nhau đất cát nên đã từ mặt nhau. 6 năm nay từ ngày bà nội mất ông ấy ko về quê hôm sang cát cho bà ông chỉ về vỏn vẹn 30 phút ở mộ, kệ cho em trai làm sang cát, cỗ bàn ở quê. Cho đến giờ đã hơn 60 tuổi nhưng vẫn ăn chơi tính thanh niên. Chơi vỏn vẹn với 3 bạn hàng. Ngoài ra ko chơi với bất kì ai là hàng xóm là người thân hai ngày tết mồng 1,2 ông chỉ ở nhà ko đi chúc tết bất kì ai. Tôi tốt nghiệp sư phạm và làm giảng viên nhiều năm, đi nhiều lơi gặp nhiều kiểu người, loại người. Nhưng chưa gặp loại người như ông ấy. Tôi có thể khuyên đc cho mn nhưng ông ấy thì chịu ko góp ý dc. Giờ ko tôi có lối thoát tôi phải làm sao? Đời có quá nhiều loại người nhưng loại người chỉ biết bản thân mà ko mảy may nghĩ cho người khác, sự thực ông ấy là 1 kẻ khốn nạn nhất tôi từng biết.
Giống ông già tao. Rượu chè , cờ bạc , đánh đập mẹ con. Bỏ tao đi từ năm tao 6 tuổi. Bây giờ, hơn 20 năm cũng đéo quan tâm con cái tnao
 
Mày có mà giảng lồn ấy,bốc phét vừa thôi.
Giảng viên đầu buồi gì mà hành văn lủng củng,ý đéo ra ý,câu đéo ra câu,chính tả sai tùm lum.
Thấy mày nói chuyện nó cứ hãm lồn thế nào,đéo có sự phóng khoáng của đàn ông.
 
Tại vì là bố con, nên nói sức ảnh hưởng sẽ khác, ở tuổi gần đất xa trời rồi, chả lẽ con cái nói chuyện còn máu nống lên nữa? Thảu một cái có mất gì đâu?
dm ông ấy ăn ngon, đồ bổ dưỡng như vua thầy sợ 100 tuổi ko chết. Nhìn vài tấm gương đã nc với ông ấy nên thầy ko muốn thử.
 
Mày có mà giảng lồn ấy,bốc phét vừa thôi.
Giảng viên đầu buồi gì mà hành văn lủng củng,ý đéo ra ý,câu đéo ra câu,chính tả sai tùm lum.
Thấy mày nói chuyện nó cứ hãm lồn thế nào,đéo có sự phóng khoáng của đàn ông.
Uh
 
Nay rất buồn nên Tôi tâm sự ở đây còn tôi chưa bao giờ nói với ông ấy dù 1 câu. Cũng chẳng trách và cũng ko thay đổi dc ông ấy. Tôi luôn nghĩ ngôi nhà đấy là của vua và hoàng hậu. Bố và dì cứ làm vua và hoàng hậu ở đấy. Tôi tự lo cuộc sống của tôi.
Mày đi ăn cứt đi,đàn ông con trai gì nói chuyện sướt mướt nghe muốn mửa.
Đm đéo thể ngửi nổi loại nc củ lồn này
 
dm ông ấy ăn ngon, đồ bổ dưỡng như vua thầy sợ 100 tuổi ko chết. Nhìn vài tấm gương đã nc với ông ấy nên thầy ko muốn thử.
Làm căng lên thử coi, chứ dm để ông bố già đầu ăn chơi kiểu vậy, có khi m có anh chị em bên ngoài rồi cũng nên
 
Nghe giống tao vl tao đeos chơi vs ai hết , cơ mà tao còn lo dc cho ôbg vs vk con bố mày như đầu buồi ! Má mày bỏ là đúng đm sống vs loại vô tâm như vậy hỏng hết cả đời người!
 
Top