Live Kể chuyện tâm linh trong nghề của tao!

3. Bồn chứa xác BV ĐH Phạm Ngọc Thạch.
Câu chuyện này tính ra nó là câu chuyện đầu tiên t gặp năm 2014, cũng là tiền đề để t biết cách xử lý các vấn đề tương tự sau này ( như chuyện 1 và 2). Vì ngay từ đầu ,tao chưa hề biết và tin.
Năm đó cty trúng thầu cung cấp bồn chứa xác cho BV ĐH Phạm Ngọc Thạch, Bv đối diện BV 115 Q10. Công việc của tao cũng chỉ là đi lắp đặt. BVĐH PNT là nơi mà sinh viên sẽ làm quen với xác người để thực tập khâu chỉ khi rách da, hay phân tích cơ, hoặc các vấ đề về giải phẫu. Vv.v . Nếu bây đã từng đi ngang nhà xác, hay thậm chí bước vào bên trong nhà xác, bây cảm thấy sự rùng rợn hay ớn lạnh cấp độ N thì kho bâu vô phòng chứa xác cấp độ đó xN lần tùy thèn :))).
Ở đây khác biệt là xác chết không còn mùi hôi thối hay mùi tử thi vì đã được ướp ngâm trong hóa chất. Bước vào căn phòng đó lần đầu tiên, dưới sự dẫn dắt của "quản gia" căn phòng đó. người trực tiếp hương khói và làm các thủ tục. Nếu không có ông ta, bây sẽ k được phép bước vào đó. Điều này nó đúng cả 2 nghĩa Dương-Âm. Tao sẽ nói rõ sau . xung quanh khắp phòng , được sắp xếp ngăn nắp và đầy rẩy hủ sánh chứa hài cốt. phân lô bán nền theo hình thức " Nam Hữu Nữ Tả". Đối diện mắt tao từ cửa nhìn vào là 1 dãy bồn gạch được đậy nắp sơ xài. Chính vì thế mà được nâng cấp lên bồn inox.
Ông B, người "quản gia" dắt tao bước đến và mở nắp bồn đó ra để tao đo đạc khảo sát. Lần đầu tiên tao thấy hàng trăm cái hình hài con người dù k còn tươi tắn, căng mịn, đang nằm chung với nhau cứng đờ. Tao thực sự run, không giám nhìn thẳng vào họ. Thế nhưng lúc đó tâm tánh thế đéo nào khiến tao lại nhìn vào hạ bộ của họ. T nhớ thoáng qua thì nó vẫn còn y nguyên, chỉ khác là k còn lông. Mô phật ,chi tiết này tao thật bỉ ổi. Bây có thể hình dung hàng trăm xác chết ngâm trong "phọt môn" nó giống như bây đang ngâm hàng trăm con tắc kè trong bồn rượu lớn. Tao cũng còn nhớ trên xác đó, chi chít những vết cắt, vết khâu kim chỉ. Có lẻ họ đã được mấy em múi mít sinh viên thực hành......
Tao gõ sau...đưa con đi học đã bây ơi.
Hồi đi học đọc kì án ánh trăng thì phải, cũng nhắc đến bể ngâm xác ở bv. Cơ mà tao tò mò cái bể đó kích thước như thế nào? Ngâm lẫn lộn cả trăm cái xác thì lúc làm việc vớt ra hay lựa chọn như nào nhỉ.hehe
 
Tao từng ở bệnh viện, từng chứng kiến cảnh bác sĩ rút ống thở của bệnh nhân, tao từng làm ở kho xưởng, ngủ qua đêm
Nên tao nghĩ ma quỷ vốn dĩ không có thật, đôi lúc con người mệt mỏi thấy ảo giác thôi
Ở trên đời sợ nhất con người sống dơ với nhau thôi, hồn ma bóng quế làm đéo gì được mình mà sợ
Ờ, đầy thằng còn kinh tởm hơn ma quỷ nhiều. Ma quỷ kể cả có thật thì cũng có cđ gì mà phải sợ.
 
Vợ tao trực ở bv có kể, bữa đó trực chung với bà chị thì tầm khuya rồi, 2 chị em ở phòng trực thì nghe tiếng gõ cửa, mở cửa ra thì không thấy ai một dãy hành lang dài hung hút, nó với bà chị đóng cửa lại cũng hơi sợ rồi
Một lát sau thì gõ cửa nữa, lần này 2 chị em khom sát dưới sàn nhìn qua khe dưới cửa thì k thấy chân của ai, lúc này sợ cm rồi mới gọi xuống an ninh nhờ đi kiểm tra cho đỡ sợ ma
Vợ tao nó làm bv tư nên bệnh k có đông như mấy bv công đâu
Sau lần đó đi trực lần nào cũng đem theo vòng tay thỉnh ở chùa :feel_good:tao hay chọc thỏ đế haha
Tao nghi thằng bảo vệ hay bs nam đòi vào some chứ ma đéo j biết gõ cửa , ma cương cứng ah 🥲
 
Đụ con đỉ mẹ hồi tháng 7/2021 lúc dịch dã nhất, block các kiểu t đi nuôi ông già mổ sỏi mật, cái lồn má 12h đêm bs hú tau lên tầng 2, mẹ nó bv vắng tanh giờ này mà đang covid nữa, t vào thang máy 1 mình, cửa đóng lại cái tự mở ra tiếp, lồn má nó xón dái, đóng mở mấy lần cái tau rợn ng nổi da gà bỏ ra ngoài đi đường than bộ luôn. ( cách nhà xác chắc 100m)
Tao chỉ đi tầm 9h tối thôi chứ 12h đêm thì chưa. Nhưng mà đi từ tầng 8 xuống tầng 1 và đi 1 mình buổi tối mà thỉnh thoảng thang máy cứ mở ra thì thấy cũng hơi chột dạ. Nhưng cái thang máy chỗ bệnh viện tao kể thì nếu mình đang tầng 8, đi xuống, mà ở tầng 5 lại có người cũng bấm đi xuống, nhưng rồi họ lại chọn thang máy khác ( do ko muốn chờ lâu ), thì khi thang xuống đến tầng 5 nó tự mở. Nên tao cũng ko để ý lắm.
 
Hồi đi học đọc kì án ánh trăng thì phải, cũng nhắc đến bể ngâm xác ở bv. Cơ mà tao tò mò cái bể đó kích thước như thế nào? Ngâm lẫn lộn cả trăm cái xác thì lúc làm việc vớt ra hay lựa chọn như nào nhỉ.hehe
Như nỗi lẩu thôi, m muốn gắp j mày gắp. Khi cái xác nào hết khả năng tận dụng, hết chổ để sinh viên thực hành trên cơ thể đó thì sẽ mang đi đốt và cho tro vào cái hủ sứ. Alo ng thân đến lấy về hoặc thờ trong phòng đó luôn.
 
Thôi tao ngủ, mai lại đi lắp máy hấp tiệt trùng cho khoa kiểm soát nhiễm khuẩn BV long An. Mai rảnh t gõ thêm đọc chơi nhé. Tin hay không tùy bây, nhưng những gì mắt bay chưa thấy không phải là không có
Nhưng nơi trong Bv mà bay cảm nhận được âm khí nhiều nhất là Nhà xác, lò đốt rác, phòng mổ, khoa ICU hồi sức cấp cứu (ng nhà bay mà vô ICU thì như đánh bạc 50/50, 1 là bs ra mĩm cười, 2 là bs ra kêu tên rồi không nói j thêm)
Cần gì phải đến mấy khu đặc biệt đó. Tao lúc vào BV 175 chăm bệnh là biết rồi.
Tính tao hay đi lòng vòng ngắm cảnh chứ ngồi 1 chỗ suốt ngày thì chán bỏ mẹ.
Có những khu vực lạnh bất ngờ và yên tĩnh đéo hiểu luôn. Tưởng tượng là tụi mày đang đi giữa khu náo nhiệt, vừa đi vừa nghĩ vẩn vơ, tự nhiên giật mình thấy có gì đó kỳ kỳ. Sao lại đéo thấy ai đi ngang, ko ai nói chuyện, đèn thì lúc xa lúc gần.
Tao giật mình thấy có chuyện thì vội hát to lên, mở dt bật đèn pin rồi chạy nhanh ra khỏi khu đó. Cỡ được 20m tự nhiên thấy người bình thường lại, tai mắt lại nghe thấy âm thanh ánh sáng văn minh như chưa có gì xảy ra.
Đéo hiểu bị choáng hay có gì đó tác động bịt tai bịt mắt gì. Sau vụ đó tao vẫn chưa chừa, lại đi lung tung nhưng vào ban ngày thôi. Đúng cảm giác tò mò, hồi hộp. Sợ nhưng lại hay hay. Cũng đôi lúc lại bị y chang nhưng có cái lol mà tao để yên nó muốn làm gì thì làm. Cứ bài cũ mà chơi, hát to lên, đập cái gì đó thành tiếng. Thậm chí tao còn mua cái còi trọng tài để trong túi. Đéo tin có cái gì mà cản được tiếng còi chói ta thế.
À tao cũng có hỏi và được chỉ cách đái ra rửa mắt nếu bị dẫn đường. May mà chưa bao giờ phải làm thế ko thì người ta lại tưởng biến thái bỏ mẹ.
 
Cần gì phải đến mấy khu đặc biệt đó. Tao lúc vào BV 175 chăm bệnh là biết rồi.
Tính tao hay đi lòng vòng ngắm cảnh chứ ngồi 1 chỗ suốt ngày thì chán bỏ mẹ.
Có những khu vực lạnh bất ngờ và yên tĩnh đéo hiểu luôn. Tưởng tượng là tụi mày đang đi giữa khu náo nhiệt, vừa đi vừa nghĩ vẩn vơ, tự nhiên giật mình thấy có gì đó kỳ kỳ. Sao lại đéo thấy ai đi ngang, ko ai nói chuyện, đèn thì lúc xa lúc gần.
Tao giật mình thấy có chuyện thì vội hát to lên, mở dt bật đèn pin rồi chạy nhanh ra khỏi khu đó. Cỡ được 20m tự nhiên thấy người bình thường lại, tai mắt lại nghe thấy âm thanh ánh sáng văn minh như chưa có gì xảy ra.
Đéo hiểu bị choáng hay có gì đó tác động bịt tai bịt mắt gì. Sau vụ đó tao vẫn chưa chừa, lại đi lung tung nhưng vào ban ngày thôi. Đúng cảm giác tò mò, hồi hộp. Sợ nhưng lại hay hay. Cũng đôi lúc lại bị y chang nhưng có cái lol mà tao để yên nó muốn làm gì thì làm. Cứ bài cũ mà chơi, hát to lên, đập cái gì đó thành tiếng. Thậm chí tao còn mua cái còi trọng tài để trong túi. Đéo tin có cái gì mà cản được tiếng còi chói ta thế.
À tao cũng có hỏi và được chỉ cách đái ra rửa mắt nếu bị dẫn đường. May mà chưa bao giờ phải làm thế ko thì người ta lại tưởng biến thái bỏ mẹ.
Việc đái ra để rửa mặt là khi mày thấy ng thân m hay ai đó có biểu hiện bị dẫn , mày đái ra rửa mặt họ là họ tỉnh ra ngay. Còn mày đang bị dẫn tao đảm bảo m chỉ có con đường đi đến nguy hiểm.
 
Việc đái ra để rửa mặt là khi mày thấy ng thân m hay ai đó có biểu hiện bị dẫn , mày đái ra rửa mặt họ là họ tỉnh ra ngay. Còn mày đang bị dẫn tao đảm bảo m chỉ có con đường đi đến nguy hiểm.
Ủa sao đái rửa mặt người khác thì đc mà tự đái lại nguy hiểm hả mày?
Tao chỉ biết vụ đái chứ chưa tự trải nghiệm bao giờ.
 
Ủa sao đái rửa mặt người khác thì đc mà tự đái lại nguy hiểm hả mày?
Tao chỉ biết vụ đái chứ chưa tự trải nghiệm bao giờ.
M đọc k hiểu t nói à. Ng bị dẫn lúc đó họ k tỉnh táo , họ đi theo như vô thức, kiểu như mộng du ấy. M thấy họ như v m đái rửa mặt họ thì họ bt trở lại. Trường hợp ma dẫn thường xảy ra ban trưa , nếu nó dẫn thì nó thường dẫn ra sông để chết đuối. Hoặc băng qua đường ray xe lửa, hoặc dẫn giấu vô bụi tre.
 
M đọc k hiểu t nói à. Ng bị dẫn lúc đó họ k tỉnh táo , họ đi theo như vô thức, kiểu như mộng du ấy. M thấy họ như v m đái rửa mặt họ thì họ bt trở lại. Trường hợp ma dẫn thường xảy ra ban trưa , nếu nó dẫn thì nó thường dẫn ra sông để chết đuối. Hoặc băng qua đường ray xe lửa, hoặc dẫn giấu vô bụi tre.
nghe hấp dẫn nhỉ, t phải lựa chỗ nào có múi mít thơm thơm 1 xíu, xong giả vờ bị dẫn, hi vọng múi mít đó biết cách giải này, t sẽ nằm ra cho múi mít đái lên mặt :vozvn (10):
 
Thích nghe chuyện ma, xem phim ma, nhưng tao không tin trên đời này có ma
Đó chỉ là sản phẩm từ trí tưởng tượng của con người
Có nhe m, do m dương đủ hoặc ko phạmnhieeif giới nó ko phá
 
Lúc nào rảnh t gõ tiếp chuyện Bồn chứa xác. Tao kể thêm 1 chuyện nhỏ mà chị gái tao, chị con ông bác ruột đã bị ma dẫn giấu bụi tre.
Một đêm năm đó. Năm lâu năm lắc éo nhớ, thời đó chưa có đèn điện, chỉ đèn dầu hỏa mà thôi. Ở đây, chúng tao phải ăn cơm trước khi trời sập tối, nếu ăn muộn thì éo thấy đường gắp mồi :))).
Cái thời đó đúng nghĩa tuổi thơ, tuy khổ nhưng tuổi thơ đầy hồi ức mà lũ Gen zét bây giờ chỉ biết bú buồi hút vép. Còn nhờ ngày hôm đó cả lũ chơi " năm mười" trốn tìm. Chơi cũng đến lúc phải về nhà , nếu thèn nào về trễ khả năng ăn roi vô đít bởi mấy ông già gia trưởng .
- mày có thấy con T đâu không? Bác tao chạy sang hỏi gđ tao.
- Cháu k biết, chơi xong đứa nào tự về nhà nấy mà !
Bả xách đít đi về vội bước. 30 phút sau, khi trời đã thực sự tối thì không khí nhốn nhào lên vì nhà bác t đi tìm con T. Gia đình t cũng chạy ra, ng cầm đèn, kẻ cầm đuốc, hồi đó nhà nào có đèn pin con ó 🔦 là cũng hơi víp. Soi khắp xóm , khắp mọi bụi chuối, ụ rơm, vvv mà éo thấy con T đâu. Ai cũng thấy bất an và nghĩ đến điều j đó. Cả đêm , cả xóm đi tìm nhưng mọi thứ là " đéo có".
Sáng, 5h sáng, có ng nghe tiếng khóc của con T trong bụi tre trước nhà nó. Mọi ng ùa ra để xem có thực sự nó o đó hay không. Đúng , là con Lờ T rồi.
- mày làm gì trong đó? Bác t hỏi nó.
Nó chỉ khóc. Miệng đầy cứt trâu.
Mọi ng lấy dao rửa phát rong, chặt tre để cố lôi nó ra ngoài. Bây thừa biết bụi tre chứ k phải bụi trúc câu cá mà k có gai , gai vkl luôn. Nhưng bây sẽ k thể hiểu bằng cách nào đó mà nó lại đứng giữa bụi tre đầy gai. Ngay cả chính nó cũng k hiểu. Lôi được nó ra, hỏi nó nó bảo tối qua nó thấy mọi ng đi ngang qua chổ nó bị giấu, nó kêu nhưng éo ai nghe dù đứng cách chứng 2m, 2 mét nhé. Lạ chưa. Cho đến giờ chắc cũng k ai hiểu lý do và như thế nào nó lại bị như vậy,
 
T chỉ kể những chuyện tao trãi thấy, chuyện mà ng thân t gặp, còn thèn nào tin hay k thì tùy. Tao chỉ mong nếu k tin thì k nên mở mồm xạo lol rằng " k có ma quỷ , tao đéo sợ " khi mở miệng lớn tiếng dõng dạc như v thì tương lai bây sẽ đx trãi nghiệm. Nhưng nên nhớ trãi nghiệm đó là thiệt thân chứ k phải trãi nghiệm để thấy như bao người . vấn đề này chú tao và ông cậu 2 tao đã trả giá vì mở mồm thách thức
 
Sẽ có thèn không tin bởi vì bây chưa hề gặp, cá sẽ đéo bao giờ tin Rùa khi Rùa bảo " trên mặt đất có loài người ác độc"
- Tao là kỹ sư lắp đặt thiết bị y tế, cung cấp máy móc cho Bệnh viện, tao đã gặp nhiều rồi nhưng tao kể 1 vài chuyện về tâm linh đã trãi qua.

1) Máy X-quang
Năm đó, tao và ông anh tên Q, 1 người có 20 năm kinh nghiệm lắp máy Chuẩn đoán hình ảnh X-ray, MRI, CT. anh em có kèo lắp máy X-ray cho BV Từ Dũ Q1. Với kinh nghiệm lâu năm, anh Q nói rằng "hôm nay chúng ta kết thúc công việc, nghỉ sớm đi nhâu, ngày mai vào chỉnh đầu đèn 60 phút là xong. Thế là xách cẹt đi nhậu.
Hôm sau, tao và Q với suy nghĩ chỉ cần 60 phút để kết thúc cv và về sớm. Thủng thẳn caphe xạo chó , 9h sáng mới vô lại BV để tiếp tục. Nhưng , dkm công việc chỉ là cố định giá chụp phổi (cái bây cởi áo tựa cằm lúc đi chụp xquang đấy), và chỉnh cho tia X dấu + trùng tâm trên tấm bảng đó cứ tưởng 60', nhưng thực tế đến 11h khuya 2 thèn vẫn hỳ hục đưa ra hàng trăm phương án, câu hỏi, phương thức để điều chỉnh. Nhưng đéo xong, nó vẫn lệch 1 cách không thể hiểu nổi.
- Tao đã thấm mệt và chán nản. Tao nói " ê ông anh, tôi thấy ớn lạnh rồi đó, để tôi đi xuống cantin mua ít bánh kẹo, bim bim lên xem"
- Uk mày muốn làm j làm, tao hết cách rồi!
Tao mua ít đồ như đã nói , lên đặt 1 góc phòng rồi nói lớn " hôm nay chúng tối đến đây lắp máy cho BV chứ không có ý định phá hoại hay làm gì sai phạm, nếu có gì xin mọi người thứ lỗi cho tôi"
- Và dkm, bây biết không, cũng cái con ốc đó, con ốc mà 2 anh em chỉnh tới chỉnh lui 10 tiếng đồng hồ k xong, và giờ tao chỉ xoay 1 vòng là ngay tâm giá chụp phổi.
- Tao thấy nổi da gà và ớn lạnh rồi mày ạ! ông Q nói nhỏ.
2) Lò đốt rác - nơi đốt nhiều thai nhi mà bọn ml đụ địt vô trách nhiệm
.
...kể sau, về nhà đã, 17h00 rồi bây

Lò đốt rác, là nơi mà bây đốt tất cả mọi thứ nó có thể cháy được , với 1000 độ thì kim tiêm, thủy tinh, rác thải đều thành tro bụi. Điều đáng nói là bây cũng đốt cả những thân xác vô tội bởi những cuộc some nhầy nhụa không bao, hay là 1 cuộc tình chóng vánh, hay là sự chối bỏ trách nhiệm của tml xamer vozzer bẩn tính nào đó.
Theo tao được biết, vong hồn của trẻ con và ng chết oan là 2 loại quáy phá nhất. Còn nhớ, năm đó 2015, công ty có bán 1 lò đốt rác cho BV ở trên Kontum. Thiết bị nhập khẩu đã qua kiểm test. Hoạt động hoàn hảo, Mọi thứ được chuẩn bị chu đáo. Khởi động công tắc nguồn , có điện. Bật công tắc quạt đẩy gió, ok ổn! Bật công tắt đầu đốt lên.Vâng! tao nhìn thấy “ khởi động từ” hút, điều đó có nghĩa điện đã cấp cho đầu đốt để phát tia đánh lửa.Thế nhưng éo có 1 tia lửa nào phát ra.
Ồ quái lạ vkl! Team tao 3 kỹ sư, 3 thèn tháo ra nghiên cứu, tìm nguyên nhân, nhưng đã 2 ngày chôn chân ở cái nơi hôi hám đầy ám những vi khuẩn và mùi nhau thai bốc mùi lên sộc vào mũi đến muốn ói.
Thế là chúng tao đành vác cái đầu đốt đánh lửa về Sg để nghiên cứu. Về SG bằng con thuyền siêu lượn “ phương trang” 8 tiếng . Lòng tao rất khó chịu vì bị sếp chửi ngu, 3 thèn lắp 3 ngày chưa xong việc. Vừa buồn vừa tức, tao cắm điện 220v vào để xem nó có đánh lửa hay không. Ôi dkm , nó hoạt động bình thường và suýt đốt cháy mặt tao vì tao dí mắt vào nó. Hàng ngàn câu hỏi tao đặt ra và không có câu giải thích.
Tao lặng lẽ bắt xe PT 1 mình vác đầu đốt lên lại ngay cái BV đó để thử xem điều gì đã xảy ra. Tới nói tao thử 1 lần nữa trước khi đưa vào lò đốt, nó vẫn đánh lửa như 1 chiếc bugi bạch kim 300k )). Lòng mừng thầm ok lần này sếp chửi cái đầu cẹt tao nhé!
Thế mà gắn vô lò, bật lên lại éo thấy khói lửa cẹt j nữa,tao bắt đầu tức và sợ vì lúc đó cũng sắp về chiều chạng vạng tối. Nơi đây cạnh cái nhà Đại thể, nhà chứa xác chết đấy.
Đéo ổn rồi, Ở lại tiếp tục hay là về? Về thì nhục lần 2 mà ở thì bế tắc, Tao thẫn thờ 1 lúc thì trực giác khiến tao nghĩ đến việc “ Hay là mua gì cúng nó đi”
Tao chạy lẹ ra mấy bà bán trái cây ngoài cổng Bv, mua mỗi thứ 1 ít, xếp vội cạnh lò đốt rác đó. Tao lại nói như 1 người khùng nơi lạnh lẻo nhất Bv “ Tôi đi làm thuê, vì công việc nên đến đây lắp đặt máy móc cho BV, nếu vô tình quấy nơi của cô chú hay những em nhỏ, xin mọi người đừng phá phạt tôi làm gì mà tội nghiệp”
Nói xong, tao cũng chưa giám bật máy, ngồi lặng nhìn nhang cháy quá nữa cây, tao hít 1 hới, bật CB đầu đốt, lửa phực lên khiến tao giật cả mình. Tạo lại lạnh từ đỉnh đầu đến gót chân, 1 luồng không khí éo biết có thực hay không nhưng tao cảm nhận nó như vậy )))).
Tao gọi đt về cho sếp nói hống hách như 1 chiến công, đợt đó tao được tăng lương haha.
3. Bồn chứa xác BV ĐH Phạm Ngọc Thạch Quận 10……mai gõ
Câu chuyện này tính ra nó là câu chuyện đầu tiên t gặp năm 2014, cũng là tiền đề để t biết cách xử lý các vấn đề tương tự sau này ( như chuyện 1 và 2). Vì ngay từ đầu ,tao chưa hề biết và tin.
Năm đó cty trúng thầu cung cấp bồn chứa xác cho BV ĐH Phạm Ngọc Thạch, Bv đối diện BV 115 Q10. Công việc của tao cũng chỉ là đi lắp đặt. BVĐH PNT là nơi mà sinh viên sẽ làm quen với xác người để thực tập khâu chỉ khi rách da, hay phân tích cơ, hoặc các vấ đề về giải phẫu. Vv.v . Nếu bây đã từng đi ngang nhà xác, hay thậm chí bước vào bên trong nhà xác, bây cảm thấy sự rùng rợn hay ớn lạnh cấp độ N thì kho bâu vô phòng chứa xác cấp độ đó xN lần tùy thèn :))).
Ở đây khác biệt là xác chết không còn mùi hôi thối hay mùi tử thi vì đã được ướp ngâm trong hóa chất. Bước vào căn phòng đó lần đầu tiên, dưới sự dẫn dắt của "quản gia" căn phòng đó. người trực tiếp hương khói và làm các thủ tục. Nếu không có ông ta, bây sẽ k được phép bước vào đó. Điều này nó đúng cả 2 nghĩa Dương-Âm. Tao sẽ nói rõ sau . xung quanh khắp phòng , được sắp xếp ngăn nắp và đầy rẩy hủ sánh chứa hài cốt. phân lô bán nền theo hình thức " Nam Hữu Nữ Tả". Đối diện mắt tao từ cửa nhìn vào là 1 dãy bồn gạch được đậy nắp sơ xài. Chính vì thế mà được nâng cấp lên bồn inox.
Ông B, người "quản gia" dắt tao bước đến và mở nắp bồn đó ra để tao đo đạc khảo sát. Lần đầu tiên tao thấy hàng trăm cái hình hài con người dù k còn tươi tắn, căng mịn, đang nằm chung với nhau cứng đờ. Tao thực sự run, không giám nhìn thẳng vào họ. Thế nhưng lúc đó tâm tánh thế đéo nào khiến tao lại nhìn vào hạ bộ của họ. T nhớ thoáng qua thì nó vẫn còn y nguyên, chỉ khác là k còn lông. Mô phật ,chi tiết này tao thật bỉ ổi. Bây có thể hình dung hàng trăm xác chết ngâm trong "phọt môn" nó giống như bây đang ngâm hàng trăm con tắc kè trong bồn rượu lớn. Tao cũng còn nhớ trên xác đó, chi chít những vết cắt, vết khâu kim chỉ. Có lẻ họ đã được mấy em múi mít sinh viên thực hành......
Hehe chuyện 2 của m giống hồi sv bọn t đi tình nguyện ở Sóc Sơn, có dọn dẹp cái nghĩa trang gì quên tên rồi - gọi là nghĩa trang thai nhi thì phải
Vào đấy có cái tủ cấp đông đựng các túi nilon màu đen - là các cháu nhỏ không được may mắn, và có 1 quyên album chụp lại. T còn nhớ mang máng mỗi 1 cái tiểu là tầm 400 thai nhi thì phải. Hồi ấy t chỉ dám nhìn qua loa đéo dám nhìn kĩ
Có tao và 2 thằng nữa dọn dẹp 1 cái bể bê tông cỏ mọc um tùm - hôm sau mới được nghe kể cái bể đó là để đốt xác chứ biết từ đầu thì đéo dám lại gần mất.
Dọn xong 1 ngày khi về, bà của 1 thằng trong số 3 thằng bọn tao làm nghề thầy bói tự dưng gọi đt bảo sao đi đâu mà nhiều trẻ con đi theo thế này, đêm ấy sợ vl đéo ngủ được
Hôm sau mua hoa quả ra thắp hương. Đúng mấy hôm sau ở đấy có kiểu sư thầy đến làm lễ các thứ, khi lễ xong nhìn lên trời còn kiều có vầng hào quang mấy màu - cái này thì k rõ là tâm linh hay do thời tiết
 
Sửa lần cuối:
Đang rảnh tao kể luôn vụ nữa, lần này là con tao. Này kể rồi bên phiên bản đàng hoàng của xam.
Vụ này tao gặp cùng lúc với vụ trên. Khoảng 2013 tao hay dẫn con 2 tuổi đi chơi nhà thiếu nhi Tân Bình ở Âu cơ Tân Phú ấy. Toàn trò chơi như câu cá xe điện phao hơi đủ kiểu. Chơi chán thì tao ẵm con đi ngắm cảnh. Ngứa chân sao đi lên cửa trên của rạp phim, quẹo qua hành lang có cửa nhỏ đi vào cánh gà. Đang đi tự nhiên lại thấy kỳ kỳ, vẫn cảm giác im lặng trong khi mới 5s trước còn nghe cả đống con nít chơi bên dưới.
Lúc đó tao đơ người chút thì tự nhiên con bé quay mặt vào người tao kêu bố ơi con sợ. 😱 nó ko dám nhìn phía trước kiểu như có gì đáng sợ lắm.
Tao cũng hoảng nhưng ráng bình tĩnh kêu nó nhắm mắt lại, ko sợ gì hết. Cũng ko dám chạy, nhỡ cái gì đó biết mình sợ, nó làm tới thì khổ. Tao cứ đi bình thường vừa đi vừa lẩm bẩm án mê ni bát mê hồng cho đỡ sợ. Ra khỏi hành lang đó thì lại có tiếng người như cũ. Ko thể nào cả 2 bố con cùng cảm nhận thế.
Lần này có con nít nên chừa đéo dám thử lại như ở BV 175.
 
T chỉ kể những chuyện tao trãi thấy, chuyện mà ng thân t gặp, còn thèn nào tin hay k thì tùy. Tao chỉ mong nếu k tin thì k nên mở mồm xạo lol rằng " k có ma quỷ , tao đéo sợ " khi mở miệng lớn tiếng dõng dạc như v thì tương lai bây sẽ đx trãi nghiệm. Nhưng nên nhớ trãi nghiệm đó là thiệt thân chứ k phải trãi nghiệm để thấy như bao người . vấn đề này chú tao và ông cậu 2 tao đã trả giá vì mở mồm thách thức
Cái trò thách thức là ngu nhất.
Giờ mà mặc áo chống đạn tay cầm thượng phương bảo kiếm ra giữa bến xe miền Đông bảo "giang hồ cc nào ra đây chém chết" thì kiểu gì cũng ăn đập. Cõi nào cũng có trẻ trâu và những thằng ngoài vòng pháp luật.
Tự nhiên đến chỗ nghi có ma rồi bảo đéo tin, thách nó làm gì mình thì tất nhiên nó sẽ làm ngay và luôn.
 
Top