Đi Tìm Thanh Xuân.

Mỗi ngày trôi qua, mọi việc cũng qua, từ tâm thức mỗi người chỉ tồn tại những điều đã cũ chìm dần trong sâu thẳm. Hôm qua, hiện tại rồi chúng ta sẽ nhắc đến ngày mai bằng cái tên ngày cũ, tương lai có ra sao cũng chỉ còn lại "lúc ấy". Thường thì sau những biến cố lớn có thể làm thay đổi cuộc đời, nhưng không thể nào thay đổi được những gì mà người đó phải trải qua.

[Những ráp nối lộn xộn]...

...mùa thu năm 2011, ngày đẹp trời hôm đó cũng là ngày làm tao cảm thấy hụt hẫng. Kỳ thi đại học năm ấy tao bị trượt trường Hau, thật buồn sau khoảng thời gian chờ đợi hồi hộp, hy vọng và cả suy nghĩ mông lung về những ngày sắp tới, kết quả đó không làm tao mất phương hướng, tao cảm thấy trì trệ, cho cả thời gian đã qua, và những gì phía trước.

Cuộc sống tiếp diễn bình thường trong sự cố gắng chấp nhận, không gì đặc sắc, có đôi khi chỉ là những niềm vui vu vơ nhỏ nhặt chẳng để lại ấn tượng gì; bạn bè cùng trang lứa đi học đại học, người yêu cũng đi học. Gia đình tao cũng khuyến khích thi lại cùng vài thằng bạn đồng hương thì loanh quanh ở nhà, nói vậy cho mẫn cán thôi, chứ bọn tao đi chơi suốt, ngày thì đi bắn CF, chiều đi luyện vẽ, đi bơi, tập gym, tối về tụm toẹ trà đá ngắm gái cho vui cái con mắt. Nghĩ lại, mới nhận ra đây cũng là khoảng thời gian thanh cảnh nhất của tao, từng ngày trôi qua cứ như vậy, tao đã chuẩn bị 1 tâm hồn và thể hình đẹp cho những ngày sau đó. Chàng trai 19 tuổi, 173cm, 72kg, 90-67-93, siết cơ 6 múi, da ngăm đen vì luyện tập, mặt góc cạnh nam tính đã sẵn sàng đi nộp hồ sơ thi đại học lần 2.

Lần thử sức này, việc hy vọng vẫn là tình trạng chung của gia đình và bản thân tao; em người yêu từ năm 17tuổi của tao vẫn quan hệ và động viên tao cố gắng để còn gặp nhau trên thành phố. Hơn một năm lịch vừa qua gần nhau chỉ được mỗi cuối tuần, còn lại là bám đít với mấy thằng bạn cứt, tao thấy thật nhạt nhẽo quá rồi, chưa bao giờ tao hào hứng đến vậy.

Viễn cảnh tươi sáng mà tao hằng tưởng tượng đã đến, đỗ trường NUCE 55 Giải Phóng, HBT, HN, mùa thu 2012 còn đẹp hơn, trời cao xanh lột tả ước mơ và hy vọng của tao, mây trắng lơ lửng vài đám trôi đi nhẹ nhàng êm ả như quá khứ. Và tao cũng không nghĩ rằng sẽ còn có giông bão và mây đen...

Quê tao cách thủ đô 46km về phía tây, đi lại cũng tiện, sự thật thì tao cũng chẳng lạ lẫm gì thành phố, bởi gia đình cũng có căn chung cư riêng ở đường Minh Khai, bố tao làm xây dựng, ở đó. Gia đình là trưởng họ nên mẹ tao ở quê nhà, chăm lo nhà cửa thờ tự, thi thoảng cả nhà lại về thành phố ngày cuối tuần. Còn lần này, thành phố với tao là một cảm nhận khác, tao sẽ sống ở đây dài ngày, có thể sẽ làm việc ở đây, nên những điều mới lạ sẽ đến hàng ngày, tao chờ đợi điều đó mặc dù bố tao đã định hướng sẵn sau này học xong sẽ đưa tao vào binh nghiệp, đi Nha Trang hoặc Vũng Tàu. Bản tính tao ngang bướng và tự lập, chỉ có điều tao là con út nên cả gia đình đều rất thương chiều từ bé, điều này ít nhiều ảnh hưởng và làm thui chột đức tính tốt đó của tao. Sống trong gia đình cơ bản, cũng tạm coi là khá giả, nên cuộc sống của tao được bao bọc và chu cấp mở mức tối đa, chả lo nghĩ gì như nhiều bạn bè cùng trang lứa,. Sau ngày nhập học 1 hôm, thứ 7 hôm đó bố tao đưa cho tao 50 triệu, nói rằng bố đi công tác thủy điện, không có thời gian, bố nhờ chú P mai đưa mày đi, cầm tiền tự đi mà lo liệu 2 việc cho bố, 1 là mua cái xe mà đi lại, 2 là mua lấy cái pc hoặc laptop phục vụ cho việc học hành, ơ đến lạ với ông bố này, tao chưa mở mồm ra xin mà đã đưa tiền rồi còn như xin tao phải đi lo việc của tao. Vâng, bố nói vậy thì con tự lo được việc này, cầm tiền hôm sau đó tao không ngại ngần đi bế ngay con Sony Vaio F121gxb và con Wave S, tổng thiệt hại hết khoảng 47triệu có lẻ, cầm hoá đơn về tính trả lại cho bố tiền dư mà bố tao lại nói đi vài ngày nên cứ cầm thêm tiền đó mà tiêu, đi đây đó cho biết đường biết lối. Okay, bố nói vậy thì con lại chỉ biết làm theo ý bố thôi, sao được. Tính cả cái điện thoại htc Desire được thưởng nữa thì thằng tân sinh viên này full options rồi. Gọi điện cho người yêu và vài đứa bạn cấp 3 hẹn tối hôm đó đi ăn uống 1 trận tái ngộ, thăm nhau sau bao ngày mới gặp lại.

Dưỡn dẹo chán chê cũng đến 7h tối, chắc đứa nào cũng thơm tho cả rồi thì lên đường qua quán ăn ở khu Thái Thịnh, đợi chảy dái mới gộp đủ mâm 7 người, 4 nam 3 nữ, nghó nghiêng hỏi han qua thì thấy 2 đứa nữ kia đứa nào cũng khác, son phấn quần áo vào lại chắc có tí hơi trai nên trông cá tính và bạo hẳn, đứa còn lại là người yêu tao thì khỏi nói, khá xinh và dâm thấy bà luôn bởi ngày xưa người yêu tao đi học ở trọ từ lớp 10 vì nhà cách đó khá xa, một mình 1 phòng nên tao cũng hay ghé thăm tiện thể ủn ỉn luôn, lợn đã qua kiểm dịch nó phải khác là điều đương nhiên. 3 ông thần bạn tao cũng chẳng thay đổi gì nhiều cho lắm, thằng học FBU béo lên trông thấy, bụng vượt mặt, mắt cận lòi, ra dáng quan tham lắm rồi, ngồi với thằng HUST kia lúc lìz nào cũng nói chuyện AOE, may ra được cái thằng đang đi học pha chế còn mồm mép văn vở, bạn tôi đéo hiểu đi đứng kiểu gì mà ngã mẹ vào lọ mực đen, tay trái lằng nhằng vết mực loang hình mạch máu dọc cả tay kéo về phía ngực với nguyên 1 quả tim, xung quanh người cũng vài hình nữa trông như cái bãi rác, old school vãi đái à, cơ mà đm nó nói đến lắm, bia thì đéo uống, đm, nghĩ bụng bọn này đi học hành kiểu thế đéo nào mà sướng, tao xen mồm vào kêu ở HN có chỗ nào hay hay mà lại vui vui thì tí nữa dắt tao đi cho biết, 2 thằng kia ok rồi nháy nhau tí đi làm kèo sting bi.a hoặc Pes, cái địt cụ bọn nhạt buòi này, đồ ăn đã lên mâm, tao dí dái thèm nói chuyện với 2 thằng dẩm đầu kia, nhồi bia cho bọn nó uống say chết mẹ luôn, nhưng không, mấy thằng đầu tôm kia ở HN cũng hay tham gia các đội nhóm bóng bánh đá phủi, bọn nó nói đã đều được luyện tập uống bia sau mỗi trận đá nên bộ môn nhậu nhẹt cũng khá lắm rồi, tao mới là thằng xin đi B trước, nói vậy thôi chứ tao cũng phải giữ sức còn dùng cho buổi đêm nên uống cũng có giới hạn. Ngồi ăn uống đủng đỉnh tận hơn 2 tiếng, chuyện trên trời dưới bể, có những chuyện trên giảng đường khiến tao cảm thấy thú vị làm sao, nhưng thứ gây tò mò nhất với tao lúc này là gương mặt của em học MTCN, em này ngày học phổ thông đi học chung lớp vẽ với tao, tiếp xúc nhiều nên cũng gọi là thân, tuy nhiên chỉ là tình bạn thôi chứ không phải là bạn tình như người yêu tao. Bao nhiêu kỷ niệm với nó tao chợt nhớ lại, mỗi chiều đi học về bọn tao lại dắt nhau đi loanh quanh, ăn vặt đợi giờ đi học vẽ, có những chiều đẹp lắm, tao chở nó lòng vòng như mọi lần, nó ngồi sau ôm hờ hững như 1 cặp vậy, lúc đó cũng chẳng phát sinh tình cảm gì đâu, tính vô tư như nhau nên có hề nghĩ ngợi nhiều, nó và bạn bè trong lớp tao đều biết tao có đôi có cặp rồi, cả tao cũng chung thủy, ít nhất là lúc đó, tình yêu thời cấp 3 cũng nhảm nhí bỏ mẹ ra, giờ mới thấy vậy. Nhà tao cách trường 6km lận nên hôm nào phải đi học vẽ là tao lại mượn con Nouvo 1 của mẹ đi cho nhanh, tiện qua đón con bạn cứt này đi học, học ở trường xong đi học vẽ rồi đưa nó về, lắm hôm còn ăn ké bữa cơm ở nhà nó, thiếu mỗi nước ngủ lại, bên nhà nó cũng quý tao lắm, nhất là bà nội nó, nó kể hầu như tuần nào nội nó cũng nhắc đến tên tao vài lần, tao thường xuất hiện trong câu hỏi của nội nó với cái tên "thằng gì ấy", mỗi cái trí nhớ hay quên nên 1 năm nó bảo bà nó là đi sinh nhật "thằng gì ấy" phải đến 14 lần để đi chơi, đến nỗi anh trai nó hỏi đểu tao sao mày sinh nhật nhiều thế? đm con mắc dại, được cái cá tính thôi. Cá tính đến mức như này: ngày trường cấp 3 công bố danh sách học sinh trúng tuyển, buổi trưa hôm đó tao đến cổng trường xem thì cũng gặp nó ở đấy, có mỗi 2 đứa, soi danh sách thì thấy nó thi cùng khối với tao và cũng đỗ hệ cận chuyên, soi tên được 1 lúc bà ấy xé con mẹ cả cái tờ giấy đấy, gập lại mang về chắc để khoe, ơ địt cái con vô ý thức láo lồn này, trong đó có cả tên tao nữa mà, nghĩ bụng muốn địt cho nó 1 trận, cơ mà cái gì cần biết thì cũng biết rồi, nói nó tao sợ nó lại xé con mẹ cái mồm của tao như tờ giấy đáng thương kia mất, mặc nó đi về, tao cũng đéo rảnh đôi co với đứa dở hơi này nữa, nhìn cái dáng nó ngúng nguẩy quay đi mà tao ngẩn ngơ, ôi vãi đít, đít này mới gọi là đít chứ, nó cũng chẳng cao lắm, mà sao nhìn dáng nó cân đối, thích cái mắt.
Sau này nhập trường, phân chia lớp thì tao đã gặp lại nó với tư cách "bạn cùng lớp" luôn, vẫn tính cách bố láo, vẫn làm tao muốn địt cho nó trận vì càng ngày càng bộc lộ cái sự ngông cuồng của nó, nhưng giờ nó là bí thư, lớp phó học tập của tao, đéo ai đi địt lớp phó. Thôi nó là cái duyên rồi. Đến đầu năm lớp 11 tao bị cô chủ nhiệm chuyển chỗ ngồi đến cạnh nó để nó kèm, cũng tại tao học hành sa sút quá, ai đời thuộc top đội sổ của lớp, tính tình cục mịch nên đánh nhau mấy lần, ngồi gần bí thư cho nó kèm cặp, đéo biết có kèm nổi không nhưng tao toàn kê cái cặp ở giữa cho nó kèm. Tình bạn khăng khít của bọn tao bắt đầu từ đó, tao chỉ làm nó hài lòng ở cái khoản ít nói nên không nói chuyện riêng trong lớp, ngồi học như ngồi họp luôn, nên tên tao chẳng bao giờ bị nó bêu tên lên tab vì tội này cả. Vả lại lúc này tao cũng để ý đến N rồi, tao ngồi bàn cuối thì N ngồi ngay trên, vốn dĩ tao đã mang tiếng nghịch và học dốt hơn nên phải giữ chút hình ảnh tích cực để gỡ gạc lại. Dù sao theo lời cô chủ nhiệm bông đùa về tao thì cũng không tệ lắm "anh chỉ được cái cao to đẹp trai, ý thức học cũng có, mà lười" thấy chưa, đéo nói tao học dốt, chắc vì điều này ai cũng biết cả rồi nên nói làm cái mẹ gì. Chả hiểu sao cứ đến tiết học hoá của cô chủ nhiệm là tao thích lắm, cái đầu tao nó cũng không ưa gì cái môn này cả, cơ bản vì cô hiểu tính học sinh, dạy học rất nhẹ nhàng, và ít khi gọi tao lên để kiểm tra, nên là tao không học thì cũng ngồi im thôi, cho con bí thư răng thưa nó còn học, (tao hay gọi trêu nó là răng thưa chứ thật ra nó khểnh duyên lắm), tao miệt mài ngồi vẽ. Giờ ra chơi tiết đó, ml bí thư rủ tao đi học vẽ cùng. Ồ nó để ý đến tao cơ à, thế đéo nào tao lại bị cuốn vào lời đề nghị của nó, lại được cả N cũng quay xuống để xem tranh tao vẽ xong cũng ậm ừ nói tao thử đi luyện xem sao, đi thì đi, sợ bòy gì. Hôm đó về nhà, tao nhờ mẹ tao đi xin vào lò luyện vẽ cùng ml bí thư luôn, vài ngày sau đó, tao và nó đã ôn luyện cùng 1 lò với nhau, thời gian đầu tao bị ngồi cùng đám newbie tập tô, nhưng tao chỉ mất khoảng hơn 1 tháng để lên level cao hơn và ngồi cùng con bạn bí thư cùng 1 bé kém tuổi tên Th (sau này Th là vợ tao) ngồi cùng nhau từ đó nên bọn tao thân nhau. Những kỷ niệm đó cứ tái hiện lại như từ tế bào gốc, chợt tao thấy chột dạ…
 
Chân thành xin lỗi anh em vì chậm trễ, laptop bị hỏng, đang đi hồi sức cấp cứu nên chưa cào phím tiếp được :beat_plaster:
 
Mỗi ngày trôi qua, mọi việc cũng qua, từ tâm thức mỗi người chỉ tồn tại những điều đã cũ chìm dần trong sâu thẳm. Hôm qua, hiện tại rồi chúng ta sẽ nhắc đến ngày mai bằng cái tên ngày cũ, tương lai có ra sao cũng chỉ còn lại "lúc ấy". Thường thì sau những biến cố lớn có thể làm thay đổi cuộc đời, nhưng không thể nào thay đổi được những gì mà người đó phải trải qua.

[Những ráp nối lộn xộn]...

...mùa thu năm 2011, ngày đẹp trời hôm đó cũng là ngày làm tao cảm thấy hụt hẫng. Kỳ thi đại học năm ấy tao bị trượt trường Hau, thật buồn sau khoảng thời gian chờ đợi hồi hộp, hy vọng và cả suy nghĩ mông lung về những ngày sắp tới, kết quả đó không làm tao mất phương hướng, tao cảm thấy trì trệ, cho cả thời gian đã qua, và những gì phía trước.

Cuộc sống tiếp diễn bình thường trong sự cố gắng chấp nhận, không gì đặc sắc, có đôi khi chỉ là những niềm vui vu vơ nhỏ nhặt chẳng để lại ấn tượng gì; bạn bè cùng trang lứa đi học đại học, người yêu cũng đi học. Gia đình tao cũng khuyến khích thi lại cùng vài thằng bạn đồng hương thì loanh quanh ở nhà, nói vậy cho mẫn cán thôi, chứ bọn tao đi chơi suốt, ngày thì đi bắn CF, chiều đi luyện vẽ, đi bơi, tập gym, tối về tụm toẹ trà đá ngắm gái cho vui cái con mắt. Nghĩ lại, mới nhận ra đây cũng là khoảng thời gian thanh cảnh nhất của tao, từng ngày trôi qua cứ như vậy, tao đã chuẩn bị 1 tâm hồn và thể hình đẹp cho những ngày sau đó. Chàng trai 19 tuổi, 173cm, 72kg, 90-67-93, siết cơ 6 múi, da ngăm đen vì luyện tập, mặt góc cạnh nam tính đã sẵn sàng đi nộp hồ sơ thi đại học lần 2.

Lần thử sức này, việc hy vọng vẫn là tình trạng chung của gia đình và bản thân tao; em người yêu từ năm 17tuổi của tao vẫn quan hệ và động viên tao cố gắng để còn gặp nhau trên thành phố. Hơn một năm lịch vừa qua gần nhau chỉ được mỗi cuối tuần, còn lại là bám đít với mấy thằng bạn cứt, tao thấy thật nhạt nhẽo quá rồi, chưa bao giờ tao hào hứng đến vậy.

Viễn cảnh tươi sáng mà tao hằng tưởng tượng đã đến, đỗ trường NUCE 55 Giải Phóng, HBT, HN, mùa thu 2012 còn đẹp hơn, trời cao xanh lột tả ước mơ và hy vọng của tao, mây trắng lơ lửng vài đám trôi đi nhẹ nhàng êm ả như quá khứ. Và tao cũng không nghĩ rằng sẽ còn có giông bão và mây đen...

Quê tao cách thủ đô 46km về phía tây, đi lại cũng tiện, sự thật thì tao cũng chẳng lạ lẫm gì thành phố, bởi gia đình cũng có căn chung cư riêng ở đường Minh Khai, bố tao làm xây dựng, ở đó. Gia đình là trưởng họ nên mẹ tao ở quê nhà, chăm lo nhà cửa thờ tự, thi thoảng cả nhà lại về thành phố ngày cuối tuần. Còn lần này, thành phố với tao là một cảm nhận khác, tao sẽ sống ở đây dài ngày, có thể sẽ làm việc ở đây, nên những điều mới lạ sẽ đến hàng ngày, tao chờ đợi điều đó mặc dù bố tao đã định hướng sẵn sau này học xong sẽ đưa tao vào binh nghiệp, đi Nha Trang hoặc Vũng Tàu. Bản tính tao ngang bướng và tự lập, chỉ có điều tao là con út nên cả gia đình đều rất thương chiều từ bé, điều này ít nhiều ảnh hưởng và làm thui chột đức tính tốt đó của tao. Sống trong gia đình cơ bản, cũng tạm coi là khá giả, nên cuộc sống của tao được bao bọc và chu cấp mở mức tối đa, chả lo nghĩ gì như nhiều bạn bè cùng trang lứa,. Sau ngày nhập học 1 hôm, thứ 7 hôm đó bố tao đưa cho tao 50 triệu, nói rằng bố đi công tác thủy điện, không có thời gian, bố nhờ chú P mai đưa mày đi, cầm tiền tự đi mà lo liệu 2 việc cho bố, 1 là mua cái xe mà đi lại, 2 là mua lấy cái pc hoặc laptop phục vụ cho việc học hành, ơ đến lạ với ông bố này, tao chưa mở mồm ra xin mà đã đưa tiền rồi còn như xin tao phải đi lo việc của tao. Vâng, bố nói vậy thì con tự lo được việc này, cầm tiền hôm sau đó tao không ngại ngần đi bế ngay con Sony Vaio F121gxb và con Wave S, tổng thiệt hại hết khoảng 47triệu có lẻ, cầm hoá đơn về tính trả lại cho bố tiền dư mà bố tao lại nói đi vài ngày nên cứ cầm thêm tiền đó mà tiêu, đi đây đó cho biết đường biết lối. Okay, bố nói vậy thì con lại chỉ biết làm theo ý bố thôi, sao được. Tính cả cái điện thoại htc Desire được thưởng nữa thì thằng tân sinh viên này full options rồi. Gọi điện cho người yêu và vài đứa bạn cấp 3 hẹn tối hôm đó đi ăn uống 1 trận tái ngộ, thăm nhau sau bao ngày mới gặp lại.

Dưỡn dẹo chán chê cũng đến 7h tối, chắc đứa nào cũng thơm tho cả rồi thì lên đường qua quán ăn ở khu Thái Thịnh, đợi chảy dái mới gộp đủ mâm 7 người, 4 nam 3 nữ, nghó nghiêng hỏi han qua thì thấy 2 đứa nữ kia đứa nào cũng khác, son phấn quần áo vào lại chắc có tí hơi trai nên trông cá tính và bạo hẳn, đứa còn lại là người yêu tao thì khỏi nói, khá xinh và dâm thấy bà luôn bởi ngày xưa người yêu tao đi học ở trọ từ lớp 10 vì nhà cách đó khá xa, một mình 1 phòng nên tao cũng hay ghé thăm tiện thể ủn ỉn luôn, lợn đã qua kiểm dịch nó phải khác là điều đương nhiên. 3 ông thần bạn tao cũng chẳng thay đổi gì nhiều cho lắm, thằng học FBU béo lên trông thấy, bụng vượt mặt, mắt cận lòi, ra dáng quan tham lắm rồi, ngồi với thằng HUST kia lúc lìz nào cũng nói chuyện AOE, may ra được cái thằng đang đi học pha chế còn mồm mép văn vở, bạn tôi đéo hiểu đi đứng kiểu gì mà ngã mẹ vào lọ mực đen, tay trái lằng nhằng vết mực loang hình mạch máu dọc cả tay kéo về phía ngực với nguyên 1 quả tim, xung quanh người cũng vài hình nữa trông như cái bãi rác, old school vãi đái à, cơ mà đm nó nói đến lắm, bia thì đéo uống, đm, nghĩ bụng bọn này đi học hành kiểu thế đéo nào mà sướng, tao xen mồm vào kêu ở HN có chỗ nào hay hay mà lại vui vui thì tí nữa dắt tao đi cho biết, 2 thằng kia ok rồi nháy nhau tí đi làm kèo sting bi.a hoặc Pes, cái địt cụ bọn nhạt buòi này, đồ ăn đã lên mâm, tao dí dái thèm nói chuyện với 2 thằng dẩm đầu kia, nhồi bia cho bọn nó uống say chết mẹ luôn, nhưng không, mấy thằng đầu tôm kia ở HN cũng hay tham gia các đội nhóm bóng bánh đá phủi, bọn nó nói đã đều được luyện tập uống bia sau mỗi trận đá nên bộ môn nhậu nhẹt cũng khá lắm rồi, tao mới là thằng xin đi B trước, nói vậy thôi chứ tao cũng phải giữ sức còn dùng cho buổi đêm nên uống cũng có giới hạn. Ngồi ăn uống đủng đỉnh tận hơn 2 tiếng, chuyện trên trời dưới bể, có những chuyện trên giảng đường khiến tao cảm thấy thú vị làm sao, nhưng thứ gây tò mò nhất với tao lúc này là gương mặt của em học MTCN, em này ngày học phổ thông đi học chung lớp vẽ với tao, tiếp xúc nhiều nên cũng gọi là thân, tuy nhiên chỉ là tình bạn thôi chứ không phải là bạn tình như người yêu tao. Bao nhiêu kỷ niệm với nó tao chợt nhớ lại, mỗi chiều đi học về bọn tao lại dắt nhau đi loanh quanh, ăn vặt đợi giờ đi học vẽ, có những chiều đẹp lắm, tao chở nó lòng vòng như mọi lần, nó ngồi sau ôm hờ hững như 1 cặp vậy, lúc đó cũng chẳng phát sinh tình cảm gì đâu, tính vô tư như nhau nên có hề nghĩ ngợi nhiều, nó và bạn bè trong lớp tao đều biết tao có đôi có cặp rồi, cả tao cũng chung thủy, ít nhất là lúc đó, tình yêu thời cấp 3 cũng nhảm nhí bỏ mẹ ra, giờ mới thấy vậy. Nhà tao cách trường 6km lận nên hôm nào phải đi học vẽ là tao lại mượn con Nouvo 1 của mẹ đi cho nhanh, tiện qua đón con bạn cứt này đi học, học ở trường xong đi học vẽ rồi đưa nó về, lắm hôm còn ăn ké bữa cơm ở nhà nó, thiếu mỗi nước ngủ lại, bên nhà nó cũng quý tao lắm, nhất là bà nội nó, nó kể hầu như tuần nào nội nó cũng nhắc đến tên tao vài lần, tao thường xuất hiện trong câu hỏi của nội nó với cái tên "thằng gì ấy", mỗi cái trí nhớ hay quên nên 1 năm nó bảo bà nó là đi sinh nhật "thằng gì ấy" phải đến 14 lần để đi chơi, đến nỗi anh trai nó hỏi đểu tao sao mày sinh nhật nhiều thế? đm con mắc dại, được cái cá tính thôi. Cá tính đến mức như này: ngày trường cấp 3 công bố danh sách học sinh trúng tuyển, buổi trưa hôm đó tao đến cổng trường xem thì cũng gặp nó ở đấy, có mỗi 2 đứa, soi danh sách thì thấy nó thi cùng khối với tao và cũng đỗ hệ cận chuyên, soi tên được 1 lúc bà ấy xé con mẹ cả cái tờ giấy đấy, gập lại mang về chắc để khoe, ơ địt cái con vô ý thức láo lồn này, trong đó có cả tên tao nữa mà, nghĩ bụng muốn địt cho nó 1 trận, cơ mà cái gì cần biết thì cũng biết rồi, nói nó tao sợ nó lại xé con mẹ cái mồm của tao như tờ giấy đáng thương kia mất, mặc nó đi về, tao cũng đéo rảnh đôi co với đứa dở hơi này nữa, nhìn cái dáng nó ngúng nguẩy quay đi mà tao ngẩn ngơ, ôi vãi đít, đít này mới gọi là đít chứ, nó cũng chẳng cao lắm, mà sao nhìn dáng nó cân đối, thích cái mắt.
Sau này nhập trường, phân chia lớp thì tao đã gặp lại nó với tư cách "bạn cùng lớp" luôn, vẫn tính cách bố láo, vẫn làm tao muốn địt cho nó trận vì càng ngày càng bộc lộ cái sự ngông cuồng của nó, nhưng giờ nó là bí thư, lớp phó học tập của tao, đéo ai đi địt lớp phó. Thôi nó là cái duyên rồi. Đến đầu năm lớp 11 tao bị cô chủ nhiệm chuyển chỗ ngồi đến cạnh nó để nó kèm, cũng tại tao học hành sa sút quá, ai đời thuộc top đội sổ của lớp, tính tình cục mịch nên đánh nhau mấy lần, ngồi gần bí thư cho nó kèm cặp, đéo biết có kèm nổi không nhưng tao toàn kê cái cặp ở giữa cho nó kèm. Tình bạn khăng khít của bọn tao bắt đầu từ đó, tao chỉ làm nó hài lòng ở cái khoản ít nói nên không nói chuyện riêng trong lớp, ngồi học như ngồi họp luôn, nên tên tao chẳng bao giờ bị nó bêu tên lên tab vì tội này cả. Vả lại lúc này tao cũng để ý đến N rồi, tao ngồi bàn cuối thì N ngồi ngay trên, vốn dĩ tao đã mang tiếng nghịch và học dốt hơn nên phải giữ chút hình ảnh tích cực để gỡ gạc lại. Dù sao theo lời cô chủ nhiệm bông đùa về tao thì cũng không tệ lắm "anh chỉ được cái cao to đẹp trai, ý thức học cũng có, mà lười" thấy chưa, đéo nói tao học dốt, chắc vì điều này ai cũng biết cả rồi nên nói làm cái mẹ gì. Chả hiểu sao cứ đến tiết học hoá của cô chủ nhiệm là tao thích lắm, cái đầu tao nó cũng không ưa gì cái môn này cả, cơ bản vì cô hiểu tính học sinh, dạy học rất nhẹ nhàng, và ít khi gọi tao lên để kiểm tra, nên là tao không học thì cũng ngồi im thôi, cho con bí thư răng thưa nó còn học, (tao hay gọi trêu nó là răng thưa chứ thật ra nó khểnh duyên lắm), tao miệt mài ngồi vẽ. Giờ ra chơi tiết đó, ml bí thư rủ tao đi học vẽ cùng. Ồ nó để ý đến tao cơ à, thế đéo nào tao lại bị cuốn vào lời đề nghị của nó, lại được cả N cũng quay xuống để xem tranh tao vẽ xong cũng ậm ừ nói tao thử đi luyện xem sao, đi thì đi, sợ bòy gì. Hôm đó về nhà, tao nhờ mẹ tao đi xin vào lò luyện vẽ cùng ml bí thư luôn, vài ngày sau đó, tao và nó đã ôn luyện cùng 1 lò với nhau, thời gian đầu tao bị ngồi cùng đám newbie tập tô, nhưng tao chỉ mất khoảng hơn 1 tháng để lên level cao hơn và ngồi cùng con bạn bí thư cùng 1 bé kém tuổi tên Th (sau này Th là vợ tao) ngồi cùng nhau từ đó nên bọn tao thân nhau. Những kỷ niệm đó cứ tái hiện lại như từ tế bào gốc, chợt tao thấy chột dạ…
bữa may mới được đọc phong văn của bác thật dài, chuyện của bác sao ạ?
 
bữa may mới được đọc phong văn của bác thật dài, chuyện của bác sao ạ?
Chuyện còn khá dài, nhưng giờ chàng thanh niên có tuổi đang ngụp lặn trong bộn bề tìm kiếm mục tiêu thu nhập 2 tỷ/năm nên tạm dừng viết tiếp thanh niên ơi :vozvn (19):
 
Chuyện còn khá dài, nhưng giờ chàng thanh niên có tuổi đang ngụp lặn trong bộn bề tìm kiếm mục tiêu thu nhập 2 tỷ/năm nên tạm dừng viết tiếp thanh niên ơi :vozvn (19):
không sao, mỗi ngày bác có thể dành 15 phút để viết từng chap nhỏ. Coi như là chép lại nhật ký cuộc đời.
Qua đó rút kinh nghiệm để sống tốt hơn! Và giải toả căng thẳng trong công việc của chính mình nè bác.
Bác thu nhập 2 tỏi/năm quả thật là cao vl nha.
 
không sao, mỗi ngày bác có thể dành 15 phút để viết từng chap nhỏ. Coi như là chép lại nhật ký cuộc đời.
Qua đó rút kinh nghiệm để sống tốt hơn! Và giải toả căng thẳng trong công việc của chính mình nè bác.
Bác thu nhập 2 tỏi/năm quả thật là cao vl nha.
Đâu, hiện tại có 200tr/năm, đang cố gắng x10 chỗ đó :vozvn (19):
 
giờ mới piết pài này của pạn, nhưng dài quá lười đọc :v
 
19 đôi mươi mà suy nghĩ, hành động như ông 30 40, lại sẵn công cụ như thế thì gái nào k dâng lồn đến tận miệng :)))
 
Top