Chồng tôi “giúp” chị vợ … sinh con

Hotboidn91

Đệ Anh VaiLonThat
Canada
(Phunutoday)- Tôi không thể ngờ được rằng có một ngày gia đình mình lại rơi vào hoàn cảnh khóc dở, mếu dở như thế này. Chồng tôi ngoại tình, có con riêng, và người sinh con cho anh lại chính là chị gái mình.

Chồng tôi hơn tôi gần 10 tuổi, và chúng tôi đã kết hôn được hơn 12 năm, đã có hai cô con gái, 1 đứa 11 tuổi, và 1 đứa lên 9. Tuy không có con trai, nhưng cuộc sống gia đình tôi khá hạnh phúc, hai vợ chồng lại có công việc ổn định, nên kinh tế cũng thuộc dạng khá giả.

Mọi chuyện có lẽ sẽ rất êm đẹp, nếu như không tôi không có một người chị gái tồi tệ ấy. Chị hơn tôi 6 tuổi và là chỉ cả trong gia đình có 3 đứa con, tôi và chị là gái, và một đứa em trai đi làm xa. Hồi trẻ chị cũng xinh xắn như ai, cũng có nhiều người đàn ông để ý, yêu thương. Nhưng vì hoàn cảnh gia đình, bố tôi mất sớm, mẹ tôi lại không được khỏe mạnh, nên chị đã quên đi hạnh phúc của mình để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống gia đình và lo lắng cho mẹ và các em.
2649.jpg

Khi mọi người trong gia đình đã yên bề gia thất, mẹ cũng đã đi xa. Nhìn chị lủi thủi một mình, không người chia sẻ, nhiều khi tôi thấy mình như mang tội với chị. Vì em tôi lại lập nghiệp ở xa, thương chị, nên tôi cũng đã cố gắng cùng chồng và con về thăm chị nhiều hơn, và động viên chị. Dù tôi biết, mình có cố thế, chứ cố nữa thì cũng không thể bù đắp được nỗi trống trải trong con người chị.

Một hôm, chị bảo với tôi rằng, giá như chị có một đứa con để chăm sóc, chắc chị sẽ rất vui. Tôi bảo chị hay đi làm thụ tinh nhân tạo, nhưng chị bảo chị sợ những đứa trẻ sinh ra như thế sẽ không đảm bảo, sau này sinh ra sợ nó không bệnh nọ thì tật kia. Tôi cũng đem chuyện này ra kể với chồng mình, nhưng chỉ với mục đích tâm sự để anh hiểu nỗi lòng đang chất chứa trong tôi, chứ không ngờ đó lại là cái lý do để anh “ăn nằm” với chị, và bảo đó là đang “giúp” vợ thực hiện ý nguyện.

Không lâu sau khi tôi kể chuyện này với chồng mình, thì tôi đã thấy chị gái mình mang bầu. Tôi mừng cho chị, vì niềm hạnh phúc sắp được làm mẹ. Vì nếu chị có đứa con, lương tâm tôi sẽ đỡ cắt dứt hơn, vì tôi luôn nghĩ, vì chị em tôi mà chị phải “quá lứa, lỡ thì”, không được hưởng niềm hạnh phúc làm mẹ như thế. Tôi cũng chẳng dám hỏi “tác giả” của cái bào thai trong bụng chị là ai, vì tôi sợ chị ngại. Tôi cũng cố gắng đến chăm sóc chị nhiều hơn, với hy vọng, chị và em bé trong bụng sẽ thực sự khỏe mạnh. Rồi một bé trai cũng ra đời, cháu kháu khỉnh và rất khỏe mạnh. Không phải nói, thì tôi cũng hiểu được rằng chị hạnh phúc như thế nào, và tôi cũng vậy, rất hạnh phúc, vì từ nay chị đã có người chia sẻ, và có thể nhờ vả lúc tuổi già. Chị em tôi cũng bớt phải lo lắng cho chị hơn.

Nhưng sự thực lại không chỉ có thế, “tác giả” của đứa con của chị không ai khác lại chính là chồng tôi. Người mà tôi vẫn rất tin tưởng, yêu thương, và không ngần ngại chỉa sẻ hết những suy nghĩ của mình. Tôi biết được điều này, vì sau khi chị tôi sinh con, chồng tôi cứ sốt sắng đi làm giấy khai sinh cho cháu, và chăm sóc cháu với một thái độ rất lạ.

Nghi ngờ, nên sau khi đi làm giấy khai sinh về, đợi lúc sơ hở tôi đã lục túi quần của chồng thì thấy ghi bố của đứa trẻ trùng với tên của chồng tôi. Không dám tin vào sự thật này, nên tôi đã giấu chồng lấy vài sợi tóc của anh và của cháu bé đi xét nghiệm AND, và kết quả cho thấy, cháu bé chính là con của chồng tôi và chị gái mình.

Tôi về nhà hỏi chồng, anh ta vẫn một mực từ chối. Nhưng khi tôi hỏi chị gái mình thì chị ấy đã thừa nhận tất cả sự thật, và bảo rằng, vì chồng tôi bảo tôi đã cho phép, nên chị nghĩ rằng đó là sự thật và chấp nhận, chứ không hề biết rằng anh ta giấu giếm vợ. Chị khóc và xin lỗi tôi.

Đến lúc này, chồng tôi mới thừa nhận rằng đó là sự thật. Anh bảo, anh làm vậy một phần vì anh chưa có con trai, mà anh cũng muốn có một đứa con trai. Một phần vì, muốn giúp chị cho có người chia sẻ, đỡ đần lúc tuổi già. Phần vì, muốn giúp tôi yên tâm hơn về cuộc sống của chị. Lý luận của anh làm tôi cứng họng và không nói được câu gì. Tôi giận anh, giận chị gái mình, và giận đứa trẻ sinh ra kia, vì nó chính là nguyên nhân làm cho vợ chồng, chị em tôi bất hòa.

Giờ đây, tôi không biết phải làm sao trước sự thực đau lòng này, tôi cũng không dám nói sự thật này với các con mình, vì tôi sợ, chúng không chịu nổi cú sốc tinh thần ấy và coi thường bố nó và chị gái tôi. Nhưng mà giấu, thì tôi cũng không biết giấu đến bao giờ, tôi cảm thấy ấm ức và hờn tủi.

Càng hờn tủi hơn, khi trong đầu tôi luôn tồn tại câu hỏi, không biết chồng tôi và chị có còn tiếp tục qua lại với nhau, hay sẽ chấm dứt, và vợ chồng tôi sẽ phải có trách nhiệm như thế nào với đứa con của chồng do chị gái tôi sinh ra đây. Tôi cũng luôn bị ám ảnh bởi những hình ảnh giường chiếu giữa chồng tôi và chị gái mình. Tôi cảm thấy sợ hãi và bế tắc, không biết mình phải làm gì để vượt qua.

Hỡi trời, có ai rơi vào hoàn cảnh như tôi không, để hiểu được nỗi khổ của một người phụ nữ có một người chồng phản bội, mà người phụ nữ ấy lại chính là người chị gái mà tôi đã rất thương yêu, lo lắng.
 
Địt mẹ nó, thật không thể vui hơn được. Tuyệt vời. Chuyện này buồn cho con vợ nhưng còn hơn là thằng kia địt chửa với mấy con ngoài đường. Vẫn là ở trong ao nhà lại chả gọn gàng hơn à. Ôi some cả 2 chị em ruột chắc phê lắm. 2 chị em mỗi con ngậm 1 quả cà rồi quay ra thay nhau lau cột. Đm phọt, phải phọt đủ cho cả 2 cùng lúc.
 
Địt mẹ nó, thật không thể vui hơn được. Tuyệt vời. Chuyện này buồn cho con vợ nhưng còn hơn là thằng kia địt chửa với mấy con ngoài đường. Vẫn là ở trong ao nhà lại chả gọn gàng hơn à. Ôi some cả 2 chị em ruột chắc phê lắm. 2 chị em mỗi con ngậm 1 quả cà rồi quay ra thay nhau lau cột. Đm phọt, phải phọt đủ cho cả 2 cùng lúc.
sara-yurikawa-mai-araki-14.jpg
 
Tính đàn bà ghen lên lúc thế thôi, à mà tao thắc mắc con đứa em gọi mấy đứa con đứa chị là gì nhi?
Vì theo bố nó thì nó đẻ sau là em, theo mẹ nó thì con nhà bác nên phải là anh chị
 
Ít ảnh minh họa quá tml, con chị con em miễn là tốt giống là được cứ phải hờn dỗi nhau làm gì ;))
 
Top