Chơi đồ có thể giác ngộ, thức tỉnh, hay ít nhất là thông minh lên được hay không???
T nghĩ là có, có một khả năng nho nhỏ có thể dẫn đến một chân trời mới.
Nhưng vấn đề là bản thân người chơi phải có một nền tảng, một căn cơ nhất định.
Như một chú chim non tập bay, chưa từng rời khỏi cái tổ ấp cúng của mình. Chim bố mẹ phải chọn đúng thời điểm, khi những chú chim non đã trưởng thành, và chim bố mẹ đẩy nó ra khỏi tổ, bay vào bầu trời xanh bao la.
Trong thực tế, con chim nhỏ phải phát triển đôi cánh khoẻ mạnh. Và phải chờ đến đúng thời điểm. mọi sự hấp tấp có thể là tai hại. Khi những chú chim non chưa sẵn sàng. “Cú đẩy” có thể sẽ tạo ra nguy hiểm, nguy hiểm khôn lường. T gọi đó là “bị đồ chơi”.
Tưởng là đang bay đến tự do nhưng lại rơi vào vòng lặp vô cùng tận.
Tưởng là thông minh hơn nhưng thật ra chỉ là một mớ hỗn độn bị xáo trộn.
Tưởng là phúc lạc nhưng sự thật chỉ là tự huyễn hoặc chính mình, trốn chạy thực tại bằng cách phê pha.
Đồ chỉ là một “cú đẩy”, nếu bạn đã sẵn sàng, nó sẽ giúp bạn lên cao, tạm thời. T nghĩ có thể tạm thời, trong vòng vài tiếng lên được 1-2 bậc trong thang “bản đồ ý thức” của David Hawkins bên dưới.
Nhưng Phải có một sự chuẩn bị cho “cú đẩy” này.
Bạn chơi ma túy và mong đợi một phép màu xảy ra ư?
Có những chất được quảng cáo là “thức thần” và bạn mong đợi sự thức tỉnh ư?
Hay thậm chí tăng dose sau mỗi lần chơi để hi vọng đạt tới "một điều gì đó" ư? Thật là ngây thơ đến mức tội nghiệp. Nếu nó work như vậy thì có lẽ dealer chính là phật tổ. 😆😆
Vậy còn bậc chứng ngộ thật sự như đức phật thì sao? Ông chơi đồ gì? Hay “cú đẩy” của ông là gì?
Đó là một chiếc lá, đúng vậy, không phải là những chất thức thần, những bài trị liệu hay những lễ nghi kỳ bí.
Mà chỉ bằng việc nhìn một chiếc lá bồ đề. Và ông đã tìm ra chân lý. Thấu hiểu thể tính không của vạn pháp, vô thường, vô ngã.
---"Một đêm khi đang ngồi thiền dưới gốc cây bồ đề ,Ông thấy một chiếc lá in trên nền trời xanh. Nhìn chiếc lá ông thấy mặt trời và trăng sao. Nếu không có mặt trời, nếu không có ánh sáng và sức nóng, chiếc lá không thể nào có mặt. Cái này có vì cái kia có.
Ông lại thấy một đám mây bay lửng lơ trong lòng chiếc lá. Nếu không có đám mây thì không có mưa và nếu không có mưa thì không có chiếc lá. Ông thấy đại địa. Ông thấy thời gian. Ông thấy không gian. Ông thấy tâm thức. Tất cả đều đang có mặt trong chiếc lá. Vũ trụ có mặt trong chiếc lá và với chiếc lá. Địa, thủy, hỏa, phong, không, thời, phương, thức, tất cả đều có mặt với chiếc lá trong giờ phút này. Cái này có thì cái kia có, và ông thấy thực tại của chiếc lá cùng thực tại của bản thân ông là một. Chiếc lá dường như chỉ mới có mặt từ đầu mùa Xuân năm nay, nhưng thật ra chiếc lá đã có mặt không biết tự bao giờ. Trong ánh nắng đã có sẵn chiếc lá. Trong đám mây bay đã có sẵn chiếc lá. Trong cây đã có sẵn chiếc lá, và trong ông đã có sẵn chiếc lá. Chiếc lá thực ra chưa bao giờ sinh, chiếc lá chỉ được biểu hiện ra mà thôi. Bản thân ông cũng chưa bao giờ từng sinh, ông cũng chỉ được hiểu hiện. Những ý niệm sinh diệt và còn mất là những ý niệm phát xuất từ nhận thức sai lầm, từ vô minh. Tự thân của chiếc lá bồ đề cũng như tự thân đức phật chưa từng bao giờ sinh diệt. Cái một bao hàm tất cả, và cái tất cả được có mặt trong cái một.”---
Và Đó là ngày đức phật thành đạo dưới cội cây bồ đề
………………………
Bao nhiêu người đã từng thấy một chiếc lá,
Bao nhiêu người đoạn diệt được sinh tử khổ đau?
Bao nhiêu người đã từng chơi đồ,
Bao nhiêu người đạt được giác ngộ??