Câu chuyện cuộc đời tao - ai cảm thấy hay thì đọc và suy nghĩ. còn thấy ko tin thì thôi đừng chửi tao

Mày sai rồi, mày sẽ không chết với thực dưỡng . Mày cần nghiên cứu thêm thông tin.
Mấy trường hợp chết vì suy kiệt báo mạng việt nam đưa chỉ là trường hợp chết vì mù quáng thôi
Ấn độ những người ăn chay (Vegeterian) rất lớn và phổ biến nhưng họ không chết nhé.
 
Khâm phục. Thực sự đáng khâm phục. Đúng là ai cũng chỉ có 1 đời để sống nhưng chắc t may mắn hơn những người khác. Ngày 31/10/2018 t gặp tại nạn xe máy nghiêm trọng trấn thương sọ não bất tỉnh và biến dạng khuôn mặt. Mà nếu cái hôm đó chỉ thêm 1 chút nữa thôi thì có lẽ đã k thể bình luận bài viết này của ông anh được. Trải qua 3 ca phẫu thuật thì t biết mình may mắn là vẫn còn sống và sau cái khoảnh khắc đó thì t nghĩ ông trời đã ban cho tao cái mạng sống thứ 2 này. T đã tự nhủ phải sống cho đáng để sống, để trân trọng với tất cả mọi thứ, với những ng thân yêu của mình. Hãy cố gắng lên nhé ông anh. Rồi mọi thứ tốt đẹp sẽ đến với ông anh. Chúc sức khoẻ, bình an và vững vàng lên nhé.
Chúc mày sức khoẻ
 
M
ai cảm thấy hay thì đọc và suy nghĩ. còn thấy ko tin thì thôi đừng chửi tao

Tao Sn 07-12-1987 . tại Uông Bí Quảng Ninh. trong gia đình bố mẹ làm kỹ sư . năm tao học lớp 8- nhà chuyển lên HN.
lên HN tao bị bỡ ngỡ mất 2 tuần ( chỉ 2 tuần thôi ) sau đó tao đã bắt kịp cái sự nghiệp học hành ( 8 năm HS giỏi., lớp 5 học sinh giỏi môn Toán toàn tỉnh Quảng ninh - hạng 2 )
Lớp 9 tao đủ dk thi Học sinh giỏi Lý - Toán của quận Đống Đa
lớp 10- thi vào Việt Đức- Ams- NV2 là Đống Đa. thi ams thì trượt do môn Lý ( lớp chuyên tao thi - học cấp 2 mà thi về con lắc đơn -chương trình lớp 12 ) vào Việt Đức thì do nhà tao mới chuyển lên chưa có hộ khẩu nên nó cho tao vào hệ B nên tao xuống Đống Đa học - vì tao ghét cái kiểu phải học hệ B.
hết 12 - tao hoàn thành 12 năm học sinh giỏi . cùng với 1 lần dc giải 3 môn Lý toàn quận Đống Đa
kết thúc học sinh . chuyển sang SV. thi vào Bách khoa Hà Nội
Năm đó trong ngõ nhà tao có 1 nhà cho SV thuê , tao quen 1 em ( sau này tao mới biết nó hơn tuổi tao ) tên Minh học đại học tự nhiên người Thái Bình
tao yêu nó lắm.
Năm tao sắp tốt nghiệp Đại Học. Em Minh đã về quê đi học dc hơn 1 năm . bọn tao dự kiến tao tốt nghiệp sẽ công khai và cưới
Một ngày tháng 5 ( 14-15 tháng 5 ) tao hay tin em tao đột tử , đơn giản là chết thôi. lúc đó tâm trí tao hoàn toàn ko còn bình thường nữa.
Tao vác theo ít đồ. cầm mấy trăm nghìn đông bắt xe vào Đà Nẵng ( nơi mà bọn tao dự định sẽ đi chơi đầu tiên sau khi cưới )
đến bây giờ tao cũng không nhớ sao tao lại xuống xe ở gần TP Huế. rồi tao đi bộ theo quốc lộ
sau khoảng 3-4 ngày lang thang. tao dừng ở 1 làng chài gần hầm đèo Hải Vân. xin đi theo tàu cá ( lúc đó tao như người điên ấy - lúc tỉnh lúc mê) tuy nhiên tao không có hành động lạ thường,. mà tao chỉ không ngủ được nên lúc nào cũng ngao ngáo
Đi theo tàu cá được 3 lần ( mỗi lần ra khơi tầm 20-25 ngày ) ông chủ bảo. chú rất quý cháu. nhưng công việc này quá nặng đối với cháu. làm thêm nữa sẽ nguy hiểm cho những người khác đi làm cùng cháu. thế là tao lại đi tiếp. ông chú cho 1 địa chỉ người quen ở đà nẵng bảo đến đấy xin làm thợ xây . với cả đưa tao 3 -4 triệu gọi là tiền lương. nếu là người tỉnh táo . ra bắt xe cái đên ngay. tao lại đi bộ đến Đà Nẵng , và trên đường. tiền ông chú cho. gặp ai cũng cho 50-100
đến Đà Nẵng là hết tiền rồi ( cũng chả trách được người điên như tao )
Tao đến Đà Nẵng . đi làm thợ hồ. khoảng 1 năm -1 năm rưỡi gì đó
Lúc đó quen 1 thằng làm xây dựng nó nhờ tao làm bóc tách bản vẽ và làm hoàn công ( thằng nào làm xây lắp sẽ biết cái này )
trả tao 150k/1 ngày công. với cái tính có tiền là đem đi cho của tao, nên gần 2 năm ở Đà Nẵng tao chả bao giờ có tiền ,
Sau đó cứ nhìn đám tắc đường hoặc đông đông xe 1 chút là tao bị đau đầu nên tao bỏ Đà Nẵng đi tiếp vào phía Nam
lang thang hết các tỉnh. cuối cùng năm 2015 tao dừng chân ở biên giới Việt - Cam thuộc Tây Ninh. làm việc bốc gạo từ thùng xe bên Việt sang thùng xe bên Cam ( xe bên VIệt nó lùi vào 1 cái hành lang khoảng 30m còn bên Cam có xe đỗ tại đó. ) được trả 500d/1 bao bốc được. tuy nhiên bọn tao yếu nên chỉ tranh thủ buổi sáng lúc bọn thợ ở đấy nó ngủ chưa dậy( bọn nó làm xong thường ăn nhậu đến đêm nên sáng ngủ dậy muộn) ,n ngày nhiều thì dc 200 ,. it dc 100k đủ tiền ăn,
Đầu năm 2016 tao tich dc hơn 1 triệu , đi theo bọn nó vào mỏ đá làm . lúc này tao phát hiện , cái bệnh của tao là càng thấy ít người thì càng tỉnh táo .
công việc là phân loại đá từ xe nó đổ ra 3 loại. đá trắng ( 30k/1 khối ) đá màu ( 20k/1 khối ) và thạch anh (50k/1 khối ). đủ 10 khối thì dc tính tiền 1 lần, Bọn tao thân cô thế cô đêm toàn bị bọn ma cô cướp hết thạch anh.
Cuối năm 2016 có 1 đợt bão to. nên bộ đội đi bắt hết các mỏ đá , dân đi rừng, các bản làng nhỏ về thị trấn tránh bão. sợ lũ .
Cũng là định mệnh đời tao. khi tao gặp 1 ông tên Sơn. người Cao Bằng. lúc đó ông nghe bọn tao nói chuyện thấy tao giọng bắc nên ra hỏi thăm
và ông ấy rủ tao về làm xưởng gỗ cho ông ấy ở Cao Bằng
Lúc đó tao nghĩ cũng chán cảnh bị ăn chặn nên đồng ý về Cao Bằng về làm gỗ cho ông ấy
Cuộc đời tao thay đổi từ đây
ông này là cán bộ kiểm lâm nên mở 1 xưởng gỗ để tiện kiếm thêm bên ngoài
năm 2017. tao về làm quản lý thợ + sổ sách cho ông ấy
lúc đó tao bắt đầu vào xam này. và cũng chơi lô đề
nói chung là số may nên đến giữa năm 2017. tao cũng tích lũy được 200--300 triệu trong tài khoản
cuối 2017 . ông chú sắp về hưu. về hẳn Hà Nội ở . giao lại toàn bộ cho tao xưởng gỗ và khoán 1 tháng gửi cho ông ấy 30 triệu. ít hơn tao chịu. nhiều tao ăn
khoảng tháng 7-8 năm 2018 ,. thì ông ấy bảo nhượng lại toàn bộ xưởng với giá 800 triệu. tao tính toán bảo giảm xuống 600 và rồi xưởng gỗ hoàn toàn thuộc về tao
Đầu năm 2019 tao yêu thêm 1 người nữa. SN 96. học đại học luật HN ra. đang thât nghiệp. con gái cô bán giò chả, mà tao đi chợ hay gặp
bọn tao dự kiến 15-12 âm lịch sẽ cưới, lẽ ra sẽ cưới sớm nhưng vì con gái tao dự sinh vào cuối tháng 11 âm lịch nên tao đợi con tao ra đời mới cưới .


Đọc đến đây bọn mày có tin được không ? tuy nhiên cuộc đời không đẹp như thế
tháng 9 năm 2019. tao bị đau nửa đầu dữ dội
đi khám ở CB không tìm dc nguyên nhân
về Thái Nguyên thì có được chuẩn đoán K rồi
cũng may tao đi một mình nên chả ai biết. đặc biệt là vợ tao
Thế là gần 10 năm sau khi vợ chưa cưới của tao chết. đến lượt tao cũng sẽ chết bỏ lại vợ chưa cưới của tao
khi tao viết những dòng này
tao đang năm ở nhà. Bệnh viện đã bó tay. giờ tao phải dùng morphin để giảm đau tuy nhiên cũng chỉ lúc tao cần ngủ. còn bt tao không muốn bố mẹ tao tốn tiền nữa. giành tiền đó cho con gái và vợ tao là được
Bố mẹ vợ tao cũng mới biết chuyện này hơn 2 tuần nay
tao xin bố mẹ không tổ chức đám cưới nữa . cháu thì bố mẹ tao sẽ nuôi. để vợ tao có thể tự do đi tìm hạnh phúc mới. xưởng gỗ tao đã sang tên cho vợ
hi vọng em ấy sẽ quên tao và tìm được hạnh phúc mới

Theo chúng mày tao làm thế được chưa. Tao cũng chả biếu bố mẹ được gì nhiều.
có gần 4 tỷ trong TK. tao chia làm 4 phân. bố mẹ tao. bô mẹ vợ. vợ và 1 phần cho con gái tao
giờ tao không muốn tốn thêm tiền cho việc chữa bệnh nữa. ko chữa được chỉ tốn tiền thôi
Mong mọi điều tốt đẹp sẽ đến với vợ con mày và cả mày nữa.
 
Địt mẹ vài thằng ác mồm ở đây nữa. Ở xàm này là chỗ địt bọp nhưng cũng là chỗ tâm sự những chuyện không biết kể với ai. Đùa gì thì đùa chứ liên quan đến sống chết của người ta thì đừng có đùa cợt. Thế lồn nào cũng có ngày nghiệp quất chết chúng mày đấy
 
Thằng e K50 số lang thang quá nhỉ nhưng cũng kiên cường đấy, chúc m sớm hoàn thành trách nhiệm với gia đình nhé :)
 
Chia buồn và mày đã làm hết tráh nhiệm rồi. Cố gắng tận hưởng nốt mấy ngay bên gia đình
 
Đọc chuyện mày tao nhớ ra bài nhạc này,

Bình thường nghe giao hưởng tao k nhận ra được gì, mà nghe bản này t như thấy cuộc đời ổng thăng trầm, buồn vời vợi vậy. Nghe đồn là giáo sư âm nhạc trường gì đó, từ khi vợ con mất vì tai nạn thì trở thành người vô gia cư, đời chẳng còn gì quan trọng nữa. Méo biết an ủi m sao. :(
 
ai cảm thấy hay thì đọc và suy nghĩ. còn thấy ko tin thì thôi đừng chửi tao

Tao Sn 07-12-1987 . tại Uông Bí Quảng Ninh. trong gia đình bố mẹ làm kỹ sư . năm tao học lớp 8- nhà chuyển lên HN.
lên HN tao bị bỡ ngỡ mất 2 tuần ( chỉ 2 tuần thôi ) sau đó tao đã bắt kịp cái sự nghiệp học hành ( 8 năm HS giỏi., lớp 5 học sinh giỏi môn Toán toàn tỉnh Quảng ninh - hạng 2 )
Lớp 9 tao đủ dk thi Học sinh giỏi Lý - Toán của quận Đống Đa
lớp 10- thi vào Việt Đức- Ams- NV2 là Đống Đa. thi ams thì trượt do môn Lý ( lớp chuyên tao thi - học cấp 2 mà thi về con lắc đơn -chương trình lớp 12 ) vào Việt Đức thì do nhà tao mới chuyển lên chưa có hộ khẩu nên nó cho tao vào hệ B nên tao xuống Đống Đa học - vì tao ghét cái kiểu phải học hệ B.
hết 12 - tao hoàn thành 12 năm học sinh giỏi . cùng với 1 lần dc giải 3 môn Lý toàn quận Đống Đa
kết thúc học sinh . chuyển sang SV. thi vào Bách khoa Hà Nội
Năm đó trong ngõ nhà tao có 1 nhà cho SV thuê , tao quen 1 em ( sau này tao mới biết nó hơn tuổi tao ) tên Minh học đại học tự nhiên người Thái Bình
tao yêu nó lắm.
Năm tao sắp tốt nghiệp Đại Học. Em Minh đã về quê đi học dc hơn 1 năm . bọn tao dự kiến tao tốt nghiệp sẽ công khai và cưới
Một ngày tháng 5 ( 14-15 tháng 5 ) tao hay tin em tao đột tử , đơn giản là chết thôi. lúc đó tâm trí tao hoàn toàn ko còn bình thường nữa.
Tao vác theo ít đồ. cầm mấy trăm nghìn đông bắt xe vào Đà Nẵng ( nơi mà bọn tao dự định sẽ đi chơi đầu tiên sau khi cưới )
đến bây giờ tao cũng không nhớ sao tao lại xuống xe ở gần TP Huế. rồi tao đi bộ theo quốc lộ
sau khoảng 3-4 ngày lang thang. tao dừng ở 1 làng chài gần hầm đèo Hải Vân. xin đi theo tàu cá ( lúc đó tao như người điên ấy - lúc tỉnh lúc mê) tuy nhiên tao không có hành động lạ thường,. mà tao chỉ không ngủ được nên lúc nào cũng ngao ngáo
Đi theo tàu cá được 3 lần ( mỗi lần ra khơi tầm 20-25 ngày ) ông chủ bảo. chú rất quý cháu. nhưng công việc này quá nặng đối với cháu. làm thêm nữa sẽ nguy hiểm cho những người khác đi làm cùng cháu. thế là tao lại đi tiếp. ông chú cho 1 địa chỉ người quen ở đà nẵng bảo đến đấy xin làm thợ xây . với cả đưa tao 3 -4 triệu gọi là tiền lương. nếu là người tỉnh táo . ra bắt xe cái đên ngay. tao lại đi bộ đến Đà Nẵng , và trên đường. tiền ông chú cho. gặp ai cũng cho 50-100
đến Đà Nẵng là hết tiền rồi ( cũng chả trách được người điên như tao )
Tao đến Đà Nẵng . đi làm thợ hồ. khoảng 1 năm -1 năm rưỡi gì đó
Lúc đó quen 1 thằng làm xây dựng nó nhờ tao làm bóc tách bản vẽ và làm hoàn công ( thằng nào làm xây lắp sẽ biết cái này )
trả tao 150k/1 ngày công. với cái tính có tiền là đem đi cho của tao, nên gần 2 năm ở Đà Nẵng tao chả bao giờ có tiền ,
Sau đó cứ nhìn đám tắc đường hoặc đông đông xe 1 chút là tao bị đau đầu nên tao bỏ Đà Nẵng đi tiếp vào phía Nam
lang thang hết các tỉnh. cuối cùng năm 2015 tao dừng chân ở biên giới Việt - Cam thuộc Tây Ninh. làm việc bốc gạo từ thùng xe bên Việt sang thùng xe bên Cam ( xe bên VIệt nó lùi vào 1 cái hành lang khoảng 30m còn bên Cam có xe đỗ tại đó. ) được trả 500d/1 bao bốc được. tuy nhiên bọn tao yếu nên chỉ tranh thủ buổi sáng lúc bọn thợ ở đấy nó ngủ chưa dậy( bọn nó làm xong thường ăn nhậu đến đêm nên sáng ngủ dậy muộn) ,n ngày nhiều thì dc 200 ,. it dc 100k đủ tiền ăn,
Đầu năm 2016 tao tich dc hơn 1 triệu , đi theo bọn nó vào mỏ đá làm . lúc này tao phát hiện , cái bệnh của tao là càng thấy ít người thì càng tỉnh táo .
công việc là phân loại đá từ xe nó đổ ra 3 loại. đá trắng ( 30k/1 khối ) đá màu ( 20k/1 khối ) và thạch anh (50k/1 khối ). đủ 10 khối thì dc tính tiền 1 lần, Bọn tao thân cô thế cô đêm toàn bị bọn ma cô cướp hết thạch anh.
Cuối năm 2016 có 1 đợt bão to. nên bộ đội đi bắt hết các mỏ đá , dân đi rừng, các bản làng nhỏ về thị trấn tránh bão. sợ lũ .
Cũng là định mệnh đời tao. khi tao gặp 1 ông tên Sơn. người Cao Bằng. lúc đó ông nghe bọn tao nói chuyện thấy tao giọng bắc nên ra hỏi thăm
và ông ấy rủ tao về làm xưởng gỗ cho ông ấy ở Cao Bằng
Lúc đó tao nghĩ cũng chán cảnh bị ăn chặn nên đồng ý về Cao Bằng về làm gỗ cho ông ấy
Cuộc đời tao thay đổi từ đây
ông này là cán bộ kiểm lâm nên mở 1 xưởng gỗ để tiện kiếm thêm bên ngoài
năm 2017. tao về làm quản lý thợ + sổ sách cho ông ấy
lúc đó tao bắt đầu vào xam này. và cũng chơi lô đề
nói chung là số may nên đến giữa năm 2017. tao cũng tích lũy được 200--300 triệu trong tài khoản
cuối 2017 . ông chú sắp về hưu. về hẳn Hà Nội ở . giao lại toàn bộ cho tao xưởng gỗ và khoán 1 tháng gửi cho ông ấy 30 triệu. ít hơn tao chịu. nhiều tao ăn
khoảng tháng 7-8 năm 2018 ,. thì ông ấy bảo nhượng lại toàn bộ xưởng với giá 800 triệu. tao tính toán bảo giảm xuống 600 và rồi xưởng gỗ hoàn toàn thuộc về tao
Đầu năm 2019 tao yêu thêm 1 người nữa. SN 96. học đại học luật HN ra. đang thât nghiệp. con gái cô bán giò chả, mà tao đi chợ hay gặp
bọn tao dự kiến 15-12 âm lịch sẽ cưới, lẽ ra sẽ cưới sớm nhưng vì con gái tao dự sinh vào cuối tháng 11 âm lịch nên tao đợi con tao ra đời mới cưới .


Đọc đến đây bọn mày có tin được không ? tuy nhiên cuộc đời không đẹp như thế
tháng 9 năm 2019. tao bị đau nửa đầu dữ dội
đi khám ở CB không tìm dc nguyên nhân
về Thái Nguyên thì có được chuẩn đoán K rồi
cũng may tao đi một mình nên chả ai biết. đặc biệt là vợ tao
Thế là gần 10 năm sau khi vợ chưa cưới của tao chết. đến lượt tao cũng sẽ chết bỏ lại vợ chưa cưới của tao
khi tao viết những dòng này
tao đang năm ở nhà. Bệnh viện đã bó tay. giờ tao phải dùng morphin để giảm đau tuy nhiên cũng chỉ lúc tao cần ngủ. còn bt tao không muốn bố mẹ tao tốn tiền nữa. giành tiền đó cho con gái và vợ tao là được
Bố mẹ vợ tao cũng mới biết chuyện này hơn 2 tuần nay
tao xin bố mẹ không tổ chức đám cưới nữa . cháu thì bố mẹ tao sẽ nuôi. để vợ tao có thể tự do đi tìm hạnh phúc mới. xưởng gỗ tao đã sang tên cho vợ
hi vọng em ấy sẽ quên tao và tìm được hạnh phúc mới

Theo chúng mày tao làm thế được chưa. Tao cũng chả biếu bố mẹ được gì nhiều.
có gần 4 tỷ trong TK. tao chia làm 4 phân. bố mẹ tao. bô mẹ vợ. vợ và 1 phần cho con gái tao
giờ tao không muốn tốn thêm tiền cho việc chữa bệnh nữa. ko chữa được chỉ tốn tiền thôi
Đọc bài viết mà xót cho mày quá, đời sao nhẫn tâm với mày vậy nhỉ? Phải đc hưởng tí hp sau từng ấy năm gian truân đã chứ...
Tao cug 87, K50 BkHn đây.
Đéo biết nói thêm điều j cả....
 
Hy vọng anh sẽ vượt qua được dù là cánh của đã khép lại quá hẹp, anh đã giữ được nghị lực sau cú sock đầu tiên mong rằng a sẽ vực được bản thân sau cú vấp ngã lần này :)
 
Đọc truyện của mày tao thấy tự nhiên bồi hồi quá, số phận cho mỗi con người một mảnh ghép khác nhau.
Tao thấy đời tao cũng khổ, nhưng may mắn là tao được ông trời cho thân thể khỏe mạnh (ít nhất là hiện tại)
Tao cũng xin kể câu chuyện đời tao, chia sẻ với mày chút.

Bố bỏ nhà đi từ hồi t còn bé ấy, bỏ lại mẹ t và 2 anh em, gia đình nghèo chẳng có gì,
có mỗi căn nhà dột, ngủ thì nằm chiếu nilong trải ra đất. Mẹ thì đi làm đủ thứ việc phụ hồ bán hàng sáo, sáng đi đến tối về, đem về đồ ăn cho ngày hôm sau cho 2 anh em, khi là bịch xôi, khi là vài củ khoai, sắn. 5 năm sau đó mẹ tao ngã bệnh và mất, họ hàng tao chả ai dám nhận vì cũng nghèo và ngại.
Thế rồi bọn tao về ở với bà nội, bà già cả, tiền ăn cũng do mấy cậu đi làm thuê trong nam tháng gửi mỗi người một ít ít, gọi là đủ ăn, giờ lại thêm 2 miệng nữa, tao với đứa em phải tạm nghỉ học đi kiếm cái ăn. 12-13 tuổi tao được 3 chục ký, trời nắng mùa hè xin đi đóng bùn vào bao bố đắp đất cho người ta, bé oằn lưng không vác nổi cái bao. Đến giờ tao hơi lệch đĩa đệm cũng là vì tuổi thơ vất vả vác nặng nhọc quá. Đói lắm, lúc nào cũng đói, chúng mày tưởng tượng lúc nào đầu óc nó cũng căng ra nghĩ đến cái ăn để tồn tại ấy. Làm sức yếu cũng chẳng đủ ăn trưa về hái quả trứng gà xanh gặm cho đỡ xót ruột hoặc rình hái quả vườn nhà người ta. Có hôm đói quá vào cái đình làng lấy trộm đồ cúng. Tại đói quá, có biết báng bổ là gì đâu thấy đồ ăn là cứ lấy bỏ bụng , được mấy lần ông quản Đình bắt được đánh tý gãy chân, hôm sau vẫn phải đi gánh đất. Con em thì ngày ra sông mò cua bắt cá bữa có bữa ko. Ko lâu nó cũng đi theo mẹ, đang làm nghe người ta báo nó chết đuối ở ngòi.
Mãi sau tao mới gặp được thầy tao, nhận tao làm công quả cho t đi học lại. Rồi t đi Nhật lao động, cũng có tý tiếng, kiến thức, chăm chỉ chịu khổ giờ làm cũng có tý vị trí. Kinh tế không đến nỗi khổ nhưng cũng chưa khá (mới bị lừa BTC năm 2018 mất hết vốn liếng bên Nhật) giờ còn nợ hơn 150 củ.
Nhưng tao hứa sẽ không bao giờ để vợ con tao phải khổ nữa, đời tao thế là đủ rồi.

Cố lên thằng Thớt, còn nước còn tát. Cố mà được bế đứa con chưa ra đời.

Hà nội 19/12/23
Đọc câu chuyện của ông a mà thằng e thấy mình quá may mắn. Cái nghèo nó khiến cuộc đời chúng ta quá chông gai, quá cực khổ.
 
đọc mà cay mũi quá. chúc ông gặp may mắn, gặp thầy gặp thuốc biết đâu số phận lại mỉm cười
 
M Đừng nghĩ tiêu cực quá hãy sống vui vẻ lên.phải chiến đấu tới hơi thở cuối cùng chứ.
 
Mày giống tao vl, cũng Đống Đa vàng, cũng BK. Cố lên thằng đồng môn
 
ai cảm thấy hay thì đọc và suy nghĩ. còn thấy ko tin thì thôi đừng chửi tao

Tao Sn 07-12-1987 . tại Uông Bí Quảng Ninh. trong gia đình bố mẹ làm kỹ sư . năm tao học lớp 8- nhà chuyển lên HN.
lên HN tao bị bỡ ngỡ mất 2 tuần ( chỉ 2 tuần thôi ) sau đó tao đã bắt kịp cái sự nghiệp học hành ( 8 năm HS giỏi., lớp 5 học sinh giỏi môn Toán toàn tỉnh Quảng ninh - hạng 2 )
Lớp 9 tao đủ dk thi Học sinh giỏi Lý - Toán của quận Đống Đa
lớp 10- thi vào Việt Đức- Ams- NV2 là Đống Đa. thi ams thì trượt do môn Lý ( lớp chuyên tao thi - học cấp 2 mà thi về con lắc đơn -chương trình lớp 12 ) vào Việt Đức thì do nhà tao mới chuyển lên chưa có hộ khẩu nên nó cho tao vào hệ B nên tao xuống Đống Đa học - vì tao ghét cái kiểu phải học hệ B.
hết 12 - tao hoàn thành 12 năm học sinh giỏi . cùng với 1 lần dc giải 3 môn Lý toàn quận Đống Đa
kết thúc học sinh . chuyển sang SV. thi vào Bách khoa Hà Nội
Năm đó trong ngõ nhà tao có 1 nhà cho SV thuê , tao quen 1 em ( sau này tao mới biết nó hơn tuổi tao ) tên Minh học đại học tự nhiên người Thái Bình
tao yêu nó lắm.
Năm tao sắp tốt nghiệp Đại Học. Em Minh đã về quê đi học dc hơn 1 năm . bọn tao dự kiến tao tốt nghiệp sẽ công khai và cưới
Một ngày tháng 5 ( 14-15 tháng 5 ) tao hay tin em tao đột tử , đơn giản là chết thôi. lúc đó tâm trí tao hoàn toàn ko còn bình thường nữa.
Tao vác theo ít đồ. cầm mấy trăm nghìn đông bắt xe vào Đà Nẵng ( nơi mà bọn tao dự định sẽ đi chơi đầu tiên sau khi cưới )
đến bây giờ tao cũng không nhớ sao tao lại xuống xe ở gần TP Huế. rồi tao đi bộ theo quốc lộ
sau khoảng 3-4 ngày lang thang. tao dừng ở 1 làng chài gần hầm đèo Hải Vân. xin đi theo tàu cá ( lúc đó tao như người điên ấy - lúc tỉnh lúc mê) tuy nhiên tao không có hành động lạ thường,. mà tao chỉ không ngủ được nên lúc nào cũng ngao ngáo
Đi theo tàu cá được 3 lần ( mỗi lần ra khơi tầm 20-25 ngày ) ông chủ bảo. chú rất quý cháu. nhưng công việc này quá nặng đối với cháu. làm thêm nữa sẽ nguy hiểm cho những người khác đi làm cùng cháu. thế là tao lại đi tiếp. ông chú cho 1 địa chỉ người quen ở đà nẵng bảo đến đấy xin làm thợ xây . với cả đưa tao 3 -4 triệu gọi là tiền lương. nếu là người tỉnh táo . ra bắt xe cái đên ngay. tao lại đi bộ đến Đà Nẵng , và trên đường. tiền ông chú cho. gặp ai cũng cho 50-100
đến Đà Nẵng là hết tiền rồi ( cũng chả trách được người điên như tao )
Tao đến Đà Nẵng . đi làm thợ hồ. khoảng 1 năm -1 năm rưỡi gì đó
Lúc đó quen 1 thằng làm xây dựng nó nhờ tao làm bóc tách bản vẽ và làm hoàn công ( thằng nào làm xây lắp sẽ biết cái này )
trả tao 150k/1 ngày công. với cái tính có tiền là đem đi cho của tao, nên gần 2 năm ở Đà Nẵng tao chả bao giờ có tiền ,
Sau đó cứ nhìn đám tắc đường hoặc đông đông xe 1 chút là tao bị đau đầu nên tao bỏ Đà Nẵng đi tiếp vào phía Nam
lang thang hết các tỉnh. cuối cùng năm 2015 tao dừng chân ở biên giới Việt - Cam thuộc Tây Ninh. làm việc bốc gạo từ thùng xe bên Việt sang thùng xe bên Cam ( xe bên VIệt nó lùi vào 1 cái hành lang khoảng 30m còn bên Cam có xe đỗ tại đó. ) được trả 500d/1 bao bốc được. tuy nhiên bọn tao yếu nên chỉ tranh thủ buổi sáng lúc bọn thợ ở đấy nó ngủ chưa dậy( bọn nó làm xong thường ăn nhậu đến đêm nên sáng ngủ dậy muộn) ,n ngày nhiều thì dc 200 ,. it dc 100k đủ tiền ăn,
Đầu năm 2016 tao tich dc hơn 1 triệu , đi theo bọn nó vào mỏ đá làm . lúc này tao phát hiện , cái bệnh của tao là càng thấy ít người thì càng tỉnh táo .
công việc là phân loại đá từ xe nó đổ ra 3 loại. đá trắng ( 30k/1 khối ) đá màu ( 20k/1 khối ) và thạch anh (50k/1 khối ). đủ 10 khối thì dc tính tiền 1 lần, Bọn tao thân cô thế cô đêm toàn bị bọn ma cô cướp hết thạch anh.
Cuối năm 2016 có 1 đợt bão to. nên bộ đội đi bắt hết các mỏ đá , dân đi rừng, các bản làng nhỏ về thị trấn tránh bão. sợ lũ .
Cũng là định mệnh đời tao. khi tao gặp 1 ông tên Sơn. người Cao Bằng. lúc đó ông nghe bọn tao nói chuyện thấy tao giọng bắc nên ra hỏi thăm
và ông ấy rủ tao về làm xưởng gỗ cho ông ấy ở Cao Bằng
Lúc đó tao nghĩ cũng chán cảnh bị ăn chặn nên đồng ý về Cao Bằng về làm gỗ cho ông ấy
Cuộc đời tao thay đổi từ đây
ông này là cán bộ kiểm lâm nên mở 1 xưởng gỗ để tiện kiếm thêm bên ngoài
năm 2017. tao về làm quản lý thợ + sổ sách cho ông ấy
lúc đó tao bắt đầu vào xam này. và cũng chơi lô đề
nói chung là số may nên đến giữa năm 2017. tao cũng tích lũy được 200--300 triệu trong tài khoản
cuối 2017 . ông chú sắp về hưu. về hẳn Hà Nội ở . giao lại toàn bộ cho tao xưởng gỗ và khoán 1 tháng gửi cho ông ấy 30 triệu. ít hơn tao chịu. nhiều tao ăn
khoảng tháng 7-8 năm 2018 ,. thì ông ấy bảo nhượng lại toàn bộ xưởng với giá 800 triệu. tao tính toán bảo giảm xuống 600 và rồi xưởng gỗ hoàn toàn thuộc về tao
Đầu năm 2019 tao yêu thêm 1 người nữa. SN 96. học đại học luật HN ra. đang thât nghiệp. con gái cô bán giò chả, mà tao đi chợ hay gặp
bọn tao dự kiến 15-12 âm lịch sẽ cưới, lẽ ra sẽ cưới sớm nhưng vì con gái tao dự sinh vào cuối tháng 11 âm lịch nên tao đợi con tao ra đời mới cưới .


Đọc đến đây bọn mày có tin được không ? tuy nhiên cuộc đời không đẹp như thế
tháng 9 năm 2019. tao bị đau nửa đầu dữ dội
đi khám ở CB không tìm dc nguyên nhân
về Thái Nguyên thì có được chuẩn đoán K rồi
cũng may tao đi một mình nên chả ai biết. đặc biệt là vợ tao
Thế là gần 10 năm sau khi vợ chưa cưới của tao chết. đến lượt tao cũng sẽ chết bỏ lại vợ chưa cưới của tao
khi tao viết những dòng này
tao đang năm ở nhà. Bệnh viện đã bó tay. giờ tao phải dùng morphin để giảm đau tuy nhiên cũng chỉ lúc tao cần ngủ. còn bt tao không muốn bố mẹ tao tốn tiền nữa. giành tiền đó cho con gái và vợ tao là được
Bố mẹ vợ tao cũng mới biết chuyện này hơn 2 tuần nay
tao xin bố mẹ không tổ chức đám cưới nữa . cháu thì bố mẹ tao sẽ nuôi. để vợ tao có thể tự do đi tìm hạnh phúc mới. xưởng gỗ tao đã sang tên cho vợ
hi vọng em ấy sẽ quên tao và tìm được hạnh phúc mới

Theo chúng mày tao làm thế được chưa. Tao cũng chả biếu bố mẹ được gì nhiều.
có gần 4 tỷ trong TK. tao chia làm 4 phân. bố mẹ tao. bô mẹ vợ. vợ và 1 phần cho con gái tao
giờ tao không muốn tốn thêm tiền cho việc chữa bệnh nữa. ko chữa được chỉ tốn tiền thôi
Chuyện đời m như film ấy nhỉ, hai chữ thôi " khâm phục "
 
Phải tiêm mooc phin rồi thì chắc mày cũng mệt lắm rồi. Gắng lên mày, phải ôm con gái đã nhé. Cuộc đời tao cũng mất đi ng thân vì ung thư phổi, cũng lên voi xuống chó, cũng chán chường có lúc muốn buông, cũng mua chục vỉ thuốc ngủ để dùng rồi. Nhưng tao nể phục mày. Phải luôn cố gắng thôi. Lạc quan lên mày nhé.
 
Top