Cập nhật thông tin thằng em vợ trốn nợ lên ở nhờ nhà gia đình tao.

Uh, thì h t cũng mặc kệ, mà sắp tết về quê vk mấy hôm, lớ ngớ t ngủ t say nó xiên t nữa thì thí mọe 😁😁
T mà đuổi nó ra khỏi nhà chắc cug xác định bên vợ gọi về mới về, chứ cũng k dám bén mãng
 
Dương Văn Ni


Dân gian có câu “Ở đời có bốn cái ngu: làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu”. Làm mai, lãnh nợ thì hiện nay nhiều người còn biết, cầm chầu thì ít người biết hơn và đặc biệt là gác cu thì không còn mấy người biết, thậm chí trong các tài liệu ghi chép lại ý này cũng chưa được diễn giải chính xác.

Hồi trước, ĐBSCL đất rộng người thưa, kinh tế chưa phát triển, nên việc giao lưu gặp gỡ giữa các cộng đồng làng xóm rất hạn chế. Do đó, trai gái khi lớn lên cũng ít có cơ hội làm quen, thế là xuất hiện người làm mai mối. Người làm mai là người biết rõ gia đình cả hai phía đàng trai và đàng gái. Không những thế, người làm mai còn “thấy” được những điểm ưu việt của người con trai và con gái và tin tưởng là họ sẽ rất phù hợp nhau. Nhưng ở đời ai chẳng biết chuyện gia đình cũng có lúc “cơm không lành, canh không ngọt” nhưng người ta vẫn cứ lôi người làm mai ra mà trách móc là “tại sao lại giới thiệu cho tôi người như thế”.

Cũng tương tự như chuyện làm mai, người lãnh nợ là người quen biết cả hai phía người vay và người cho vay. Và nếu người vay chuồn mất biệt thì xem như người lãnh nợ phải nai lưng ra mà trả nợ thay, vậy mới gọi là ngu!

Chuyện cầm chầu thì cần phải phân biệt là chầu lễ hay chầu thường. Chầu lễ là do các vị chức sắc trong làng, dùng tiếng trống để ra lệnh cho các nhóm khác nhau thực hiện nghi thức lễ lộc. Người cầm chầu lễ phải học tập rất công phu và là người có uy tín nhất trong làng xã nên không thể gọi là ngu được! Trái lại dân cầm chầu thường lại là dân tay ngang, chẳng học hành bài bản gì ráo, khi có đoàn hát về làng xóm biểu diễn thì người ta dùng tiếng trống để làm cho không khí xôm tụ. Ví như khi đào kép hát một đoạn hay, diễn một động tác khó, hay có đoạn đối đáp ví von thì người cầm chầu đánh một hồi trống theo kiểu thay cho câu mà các diễn viên thời nay hay nói là “xin quí vị cho tràng pháo tay đi ạ!”. Để rồi sau buổi diễn người cầm chầu thế nào cũng nhận những câu phê phán của khán giả như “hát dở ẹc mà cũng đánh trống liên tục”, hay của phía đào kép quở trách “hát mùi mẫn như vậy mà không biết đánh trống cho ra hồn”, tức là đằng nào thì cũng bị mắng, như vậy sao mà không mang tiếng ngu cho được!

Riêng chuyện gác cu mà bị gọi là ngu thì khá phức tạp. Để hiểu cặn kẽ chuyện này, chúng ta có thể hình dung là ĐBSCL có ba vùng sinh thái nước ngọt rất đặc thù là vùng ngập sâu, vùng ngập trung bình và vùng không ngập. Dĩ nhiên là trên mỗi vùng này, người dân đã biết chọn lựa các giống lúa và kỹ thuật canh tác phù hợp. Vùng ngập sâu thì có giống lúa mùa nổi và kỹ thuật sạ khô, tức là lúa giống được gieo lúc đất còn khô, để khi có mưa thì hạt lúa nảy mầm, rễ ăn sâu vào trong đất, rồi khi nước đổ về thì cứ nước dâng tới đâu thì cây lúa ngoi lên tới đó, đến khi nước rút đi thì cây lúa dài đến ba bốn mét nằm rạp trên mặt đất và mỗi mắt lên một hai chồi mới để rồi sau đó các chồi này ra hoa kết hạt. Vùng không ngập thì sử dụng các giống lúa mùa thông thường, gieo mạ rồi nhổ cấy ra ruộng, hiện nay nhiều vùng còn áp dụng kỹ thuật này cho những giống lúa ngắn ngày. Riêng vùng ngập trung bình thì người dân cũng sử dụng các giống lúa mùa thông thường, nhưng thuộc nhóm cao giàn hơn, đặc biệt là họ sử dụng kỹ thuật cấy hai lần. Đầu tiên mạ được “tỉa” trên cạn, rồi nhổ cấy xuống nước lần thứ nhất gọi là cấy giăm, sau đó mới bứng lên (bứng lúa cây) và đem cấy ra ruộng lần thứ hai. Mục đích chính của việc cấy hai lần là làm cho cây mạ (mạ lúa cây) cao giàn và cứng cáp hơn nhằm thích nghi với lớp nước trên ruộng lúc này đã sâu gần cả mét. Kỹ thuật cấy hai lần đã biến mất từ rất lâu trên toàn bộ vùng ĐBSCL.

Từ chuyện cấy hai lần này nên phải “tỉa” mạ trên đất liếp. Liếp được chọn phải bằng phẳng, cao ráo, đất tơi xốp; hạt lúa được ngâm ủ cho nhú mầm, rồi dùng chày tỉa tạo ra các hố sâu khoảng hai lóng tay, gieo một lớp mỏng hạt lúa vào và ngụy trang bên trên bằng một lớp trấu, lớp trấu này vừa để giữ ẩm cho hạt lúa nảy mầm vừa để đánh lừa lũ chim chuột. Mặc dù vậy, chuyện ngụy trang này chỉ có thể đánh lừa lũ chim se sẻ, chim dòng dọc mà không thể qua mặt được lũ chim cu. Chúng thường đáp từng đàn, đông hàng trăm con và chỉ lựa các hạt lúa giống mà không làm xáo trộn lớp trấu ngụy trang bên trên. Vì vậy, khi nhìn thì không phát hiện nhưng đến khi lúa mọc lên thành mạ chỉ thấy còn lưa thưa thì xem như mọi việc đã an bài!

Cũng vì chuyện lũ chim cu tinh quái ấy mà khi làm đất để tỉa mạ thì hai ba nhà ở cạnh nhau cùng làm một chỗ để dễ bề canh gác. Tất nhiên là nhà nào có thanh niên trai tráng thì phải xung phong trong chuyện gác cu. Để rồi nếu liếp mạ nhà mình mà lên đều hơn liếp mạ nhà hàng xóm thì sẽ lãnh câu “nhận gác cu mà chỉ biết lo cho liếp mạ nhà mình”, còn nếu mạ nhà mình lên kém hơn mạ nhà hàng xóm thì là “thứ khôn nhà dại chợ, liếp mạ nhà mình mà không lo, chỉ biết lo cho nhà hàng xóm”, đằng nào cũng bị chửi, chưa kể nếu liếp mạ nhà hàng xóm lên quá tệ thì phải chia mạ nhà mình cho họ, quả là ngu thật!

Như vậy trong cả bốn cái ngu nêu trên, tất cả đều có cùng một điểm chung là “tự nguyện” và “gánh lấy hậu quả” dù không phải chính mình gây ra lỗi lầm.
Tuyệt vời!
 
T khuyên m thế này. Trăm triệu hạt mưa rơi, k hạt nào rơi nhầm chỗ. Những ng ta gặp, k 1 ng nào là ngẫu nhiên. Nó đề đòi nợ mình theo nhiều kiểu, nhiều cách và m k thể né tránh đc. Đó là nghiệp của m r nên m phải chấp nhận. Điều đó sẽ giải toả đc ức chế trong m. Khi giải toả đc ức chế thì đầu m sẽ nghĩ ra dec nhiều cái khác
 
mỗi thời gian mày lại có 1 nhân cách vậy
chủ xưởng sản xuất, bán bánh mì chả cả, grab,..
 
Tóm tắt: cách đây hơn tuần mẹ vợ có gọi điện xin cho thằng em vợ (bị giang hồ lùng vì ko có tiền trả nợ) lên ở với vc tao trốn một thời gian. Tao quyết ko cho nhưng con vợ đã lén lúc tao đi làm đón nó vào nhà với lý do chị em ruột thịt hoạn nạn ko thể bỏ nhau!.
Ok đã gần 2 tuần trôi qa từ ngày nó vào nhà tao ở. Chưa thấy có thằng giang hồ nào tới đập phá làm phiền, nhà chỉ tốn thêm đôi đũa chén cơm. Và vợ tao bắt đầu xỉ vả, móc xỉa tao là đồ ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân? Giờ chả có chuyện gì xảy ra hỏi tao có thấy nhục khi đã quyết định từ chối ko?
Tao buồn là tuổi nhục qá, tao có nên bỏ nhà ra đi ko?
M bảo với mẹ vợ m là mẹ có con thì mẹ lôi về mà dạy chứ chiều nó cho lắm vào rồi đùn cho vk ck con gánh là sao. Con cũng có con nhỏ cần nuôi dạy, gđinh con đang yên ổn và k muốn xhoi đen đỏ đến làm phiền. Đ hiểu kiểu gì. Nó ngoan ngoãn bị lừa hay làm ăn thua lỗ còn thương còn giúp. Đây vay tiền ăn chơi, hay ăn lười làm đ trả được xong quay sang xin giúp
 
T mà đuổi nó ra khỏi nhà chắc cug xác định bên vợ gọi về mới về, chứ cũng k dám bén mãng
Uh, m thì đằng nào cũng cho nó ở r, thôi ráng chịu tí, còn nhiều tg. Như t đây h mới sợ, 😁, tại quê nơ gần, về như cơm bữa, tết về 1 tuần hơi rén
 
Tóm tắt: cách đây hơn tuần mẹ vợ có gọi điện xin cho thằng em vợ (bị giang hồ lùng vì ko có tiền trả nợ) lên ở với vc tao trốn một thời gian. Tao quyết ko cho nhưng con vợ đã lén lúc tao đi làm đón nó vào nhà với lý do chị em ruột thịt hoạn nạn ko thể bỏ nhau!.
Ok đã gần 2 tuần trôi qa từ ngày nó vào nhà tao ở. Chưa thấy có thằng giang hồ nào tới đập phá làm phiền, nhà chỉ tốn thêm đôi đũa chén cơm. Và vợ tao bắt đầu xỉ vả, móc xỉa tao là đồ ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân? Giờ chả có chuyện gì xảy ra hỏi tao có thấy nhục khi đã quyết định từ chối ko?
Tao buồn là tuổi nhục qá, tao có nên bỏ nhà ra đi ko?
nói thật thì đúng là m cũng hơi ích kỷ thật, ngược lại bây giờ là người nhà m thì m có mặc kệ ko? cứ để nó ở đấy đi khi nào bị bọn chủ nợ tìm đến thì đuổi cũng ko muộn
 
Giờ chả để nó ở đó thì đuổi đi sao đc, con vợ nó thế rồi
Nếu có biến thì đuổi đi cũng chưa muộn, à nếu đấy là nhà mày chứ nhà của cả 2 vợ chồng thì đéo đuổi đc đâu
 
Chuyện nó thì tao quan tâm làm gì, vấn đề tao sợ bọn nó mò đến nhà tao quậy phá, nhục nhã lắm
Thế thì m nên chơi với mấy thằng giang hồ xóm trước, chỗ nào cũng có một nơi gọi là đất cấm. Giang hồ nơi khác tới kiếm chuyện cũng phải né
 
Tóm tắt: cách đây hơn tuần mẹ vợ có gọi điện xin cho thằng em vợ (bị giang hồ lùng vì ko có tiền trả nợ) lên ở với vc tao trốn một thời gian. Tao quyết ko cho nhưng con vợ đã lén lúc tao đi làm đón nó vào nhà với lý do chị em ruột thịt hoạn nạn ko thể bỏ nhau!.
Ok đã gần 2 tuần trôi qa từ ngày nó vào nhà tao ở. Chưa thấy có thằng giang hồ nào tới đập phá làm phiền, nhà chỉ tốn thêm đôi đũa chén cơm. Và vợ tao bắt đầu xỉ vả, móc xỉa tao là đồ ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân? Giờ chả có chuyện gì xảy ra hỏi tao có thấy nhục khi đã quyết định từ chối ko?
Tao buồn là tuổi nhục qá, tao có nên bỏ nhà ra đi ko?
Mày ích ký vãi lồn. Tiệm thuốc tây mua 30 viên thuốc ngủ reset lại tính cách đi :))
 
Mày trộn cứt, mắm tôm, dầu thải & sơn xong tự tay tạt lên cửa là có thể lên mặt giảng giải cách sống cho con vợ mày rồi
 
T bảo vệ con tao
Tao nói thẳng:
1/ Kinh nghiệm tao này, tao cho thuê phòng, thằng thuê nó cũng cá độ gì đó, nợ của tao 1 tháng, rồi xin khất rồi 2 tháng, rồi tháng thứ 3 nó dọn đi đâu mất luôn, còn ẳm thêm cái máy nước nóng tao mới mua. Mày tốt với mấy người vô ơn 1 lần, nó được đằng chân, lân đằng đâu.
2/ Nhà ai mạnh kinh tế, vợ có đóng góp nhiều ko, nếu có thì nhà 1/2 của nó, mày ko thể ý kiến được, nó muốn rước ai vô nhà thì tuỳ, muốn cưu mang ai cũng đuợc,
3/ Kinh tế mày mạnh thì mày nói thẳng, anh ko thích em vợ tới trốn nợ, anh ko thích em làm vậy, anh ko tập trung học tập làm việc được, anh ko kiếm được tiền thì nhà ko có tiền, con không có tiền đi học.

Nếu kinh tế mày mạnh thì mày phải cứng rắn lên, mạnh mẽ lên (tao kinh tế mạnh, từng rất yêu chiều vợ, cái nó được yêu chiều cái đâm lười nên tao mạnh mẽ lên uốn nắn nó, được thì sống, ko thì phắn, nên giờ nó ngoan lắm, đâu dám làm cái việc tự ý đưa nguời ngoài vô nhà như vợ mày)

Mày mà chiều nó vậy thì có ngày, nó với gia đình nó cầm sổ đỏ bán nhà, mày về thì còn cái nịt.
 
Nói bảo t nhỏ nhen. Lúc ở nhà nó chả học hành đàng hoàng, sau thì nhờ t kéo sang Nhật với mác du học. Dm đời du học sinh, sáng lên giảng đường, cuối tuần cày việc kiếm tiền học, tiền sinh hoạt. Mình thì éo có ngày nghỉ, thằng em vợ thì ăn chơi phè phỡn. Tiền cuối tháng đóng éo có, nuôi mấy năm trời. T nhớ nó ở với t 4 năm nó chưa mua được cục xà bông ấy chứ. Mình đi học nuôi thân đã khổ rồi.
Được cái bố mẹ vợ động viên em còn nhỏ, phải nhường em :)). nhỏ mà ăn chơi với chick gái như gà.
Nhớ mấy bữa làm từ sáng tới chiều, về thấy ông cụ đi đá bóng về nằm ngủ, mình lại phải lọ mọ nấu cho người đi chơi ăn. Hơn 4 năm ròng rã oxin.
Lại được cái thằng em vợ cũng mất dạy. Cãi bố mẹ chem chẻm, cãi chị nó như em:)) mấy lần xách valy đi rồi lại về đó .

Chuyện t hơi lủng củng, nhưng giờ t ghét không nhìn mặt nó luôn
Do mày thôi. Kệ cụ nó mày lấy vk chứ lấy cả nhà vk à.mày báo hiếu bố mẹ mày đc bao năm rồi mà mày nuôi cái của nợ mấy năm liền.
 
m nên thông cảm vs vk mình đi
nuôi 2 thằng ăn hại stress lắm
 
Tóm tắt: cách đây hơn tuần mẹ vợ có gọi điện xin cho thằng em vợ (bị giang hồ lùng vì ko có tiền trả nợ) lên ở với vc tao trốn một thời gian. Tao quyết ko cho nhưng con vợ đã lén lúc tao đi làm đón nó vào nhà với lý do chị em ruột thịt hoạn nạn ko thể bỏ nhau!.
Ok đã gần 2 tuần trôi qa từ ngày nó vào nhà tao ở. Chưa thấy có thằng giang hồ nào tới đập phá làm phiền, nhà chỉ tốn thêm đôi đũa chén cơm. Và vợ tao bắt đầu xỉ vả, móc xỉa tao là đồ ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân? Giờ chả có chuyện gì xảy ra hỏi tao có thấy nhục khi đã quyết định từ chối ko?
Tao buồn là tuổi nhục qá, tao có nên bỏ nhà ra đi ko?
tao bảo rồi mày sẽ chết nhục như 1 con chó với con vợ và thằng em này :d biết tại sao các nước phát triển đéo bao giờ cho ng di cư bầu cử không
 
Tóm lại là may đang thấy tốn kém khi có thêm 1 thằng em lên ăn ở đợ cùng hay là mày đang sợ bọn đòi nợ tìm đến nhà phá phách? Nói rõ cái trong đầu mày đang nghĩ ra thì mới còm men được
 
Top