85066
Như 1 đóa hồng vàng đầy hương sắc
Chị tự tin ghi dấu ấn của mình
Chị Đường Dương - người phụ nữ Thái Bình
Gọi tên chị mà lòng em xúc động ...

Người ta có 1 lần được sống
Sống sao cho không hoài phí 1 đời
Sống sao cho ra dáng chữ “con người”
Sống sao cho... như chị, từng, đang sống ...

Chị đem cho phận nghèo hơi ấm
Là thùng mì tôm, là yến gạo qua ngày
Là áo quần chống chọi với heo may
Là đồng 500k lem mồ hôi của chị ...

Chị đã từng nhiều lần rơi lệ
Khi thấy cụ già rách rưới, thiếu ăn
Những người nghèo khiến chị băn khoăn
Đêm đang ngủ, cũng giật mình, bật dậy ...

Chị luôn đau, nỗi đau đời như vậy
Chẳng quan tâm ai nói ngược, nói xuôi
Chị như cái cây mọc giữa cuộc đời
Vươn thân thẳng cho đời bóng mát ...

Đời mến yêu gọi chị là bồ tát
Vì chị luôn giúp họ lúc khó khăn
Chị là đốm lửa cháy những nhân văn
Đốm lửa ấy âm thầm lan toả ...

Ấy vậy mà hôm nay em té ngửa
Khi nghe tin bồ tát bị bắt giam
Tai của em như bị sét đánh ngang
Em ôm ngực, mắt trợn lên, thở dốc

Bồ tát sống, trời ơi, sao nỡ bắt ??!
Ối dồi ôi, thời mạt pháp tới rồi
Nghĩ tới chị em lã chã lệ rơi
Nếu tay có quả cam, em tin mình bóp nát ...

Nhưng nhớ lại chị là bồ tát
Thì ở đâu cũng lan tỏa được thôi
Nay trại giam, mai về với cuộc đời
Ở hoàn cảnh nào, cũng sáng bừng, chị nhỉ ???

Nay em làm bài vè nho nhỏ
Tặng chị Dương - người phụ nữ Thái Bình
Mai mốt về mong chị thương tình
Đọc bài vè, nhớ thưởng em lạng dọi ...
Tặng chị.

85067
 
Kẻ nào lên mây cao ............rồi sẽ có lúc ngã nhào xuống đất
 
View attachment 85066
Như 1 đóa hồng vàng đầy hương sắc
Chị tự tin ghi dấu ấn của mình
Chị Đường Dương - người phụ nữ Thái Bình
Gọi tên chị mà lòng em xúc động ...

Người ta có 1 lần được sống
Sống sao cho không hoài phí 1 đời
Sống sao cho ra dáng chữ “con người”
Sống sao cho... như chị, từng, đang sống ...

Chị đem cho phận nghèo hơi ấm
Là thùng mì tôm, là yến gạo qua ngày
Là áo quần chống chọi với heo may
Là đồng 500k lem mồ hôi của chị ...

Chị đã từng nhiều lần rơi lệ
Khi thấy cụ già rách rưới, thiếu ăn
Những người nghèo khiến chị băn khoăn
Đêm đang ngủ, cũng giật mình, bật dậy ...

Chị luôn đau, nỗi đau đời như vậy
Chẳng quan tâm ai nói ngược, nói xuôi
Chị như cái cây mọc giữa cuộc đời
Vươn thân thẳng cho đời bóng mát ...

Đời mến yêu gọi chị là bồ tát
Vì chị luôn giúp họ lúc khó khăn
Chị là đốm lửa cháy những nhân văn
Đốm lửa ấy âm thầm lan toả ...

Ấy vậy mà hôm nay em té ngửa
Khi nghe tin bồ tát bị bắt giam
Tai của em như bị sét đánh ngang
Em ôm ngực, mắt trợn lên, thở dốc

Bồ tát sống, trời ơi, sao nỡ bắt ??!
Ối dồi ôi, thời mạt pháp tới rồi
Nghĩ tới chị em lã chã lệ rơi
Nếu tay có quả cam, em tin mình bóp nát ...

Nhưng nhớ lại chị là bồ tát
Thì ở đâu cũng lan tỏa được thôi
Nay trại giam, mai về với cuộc đời
Ở hoàn cảnh nào, cũng sáng bừng, chị nhỉ ???

Nay em làm bài vè nho nhỏ
Tặng chị Dương - người phụ nữ Thái Bình
Mai mốt về mong chị thương tình
Đọc bài vè, nhớ thưởng em lạng dọi ...
Tặng chị.

View attachment 85067
Bồ tát, tát rơi răng con nợ.
 
View attachment 85066
Như 1 đóa hồng vàng đầy hương sắc
Chị tự tin ghi dấu ấn của mình
Chị Đường Dương - người phụ nữ Thái Bình
Gọi tên chị mà lòng em xúc động ...

Người ta có 1 lần được sống
Sống sao cho không hoài phí 1 đời
Sống sao cho ra dáng chữ “con người”
Sống sao cho... như chị, từng, đang sống ...

Chị đem cho phận nghèo hơi ấm
Là thùng mì tôm, là yến gạo qua ngày
Là áo quần chống chọi với heo may
Là đồng 500k lem mồ hôi của chị ...

Chị đã từng nhiều lần rơi lệ
Khi thấy cụ già rách rưới, thiếu ăn
Những người nghèo khiến chị băn khoăn
Đêm đang ngủ, cũng giật mình, bật dậy ...

Chị luôn đau, nỗi đau đời như vậy
Chẳng quan tâm ai nói ngược, nói xuôi
Chị như cái cây mọc giữa cuộc đời
Vươn thân thẳng cho đời bóng mát ...

Đời mến yêu gọi chị là bồ tát
Vì chị luôn giúp họ lúc khó khăn
Chị là đốm lửa cháy những nhân văn
Đốm lửa ấy âm thầm lan toả ...

Ấy vậy mà hôm nay em té ngửa
Khi nghe tin bồ tát bị bắt giam
Tai của em như bị sét đánh ngang
Em ôm ngực, mắt trợn lên, thở dốc

Bồ tát sống, trời ơi, sao nỡ bắt ??!
Ối dồi ôi, thời mạt pháp tới rồi
Nghĩ tới chị em lã chã lệ rơi
Nếu tay có quả cam, em tin mình bóp nát ...

Nhưng nhớ lại chị là bồ tát
Thì ở đâu cũng lan tỏa được thôi
Nay trại giam, mai về với cuộc đời
Ở hoàn cảnh nào, cũng sáng bừng, chị nhỉ ???

Nay em làm bài vè nho nhỏ
Tặng chị Dương - người phụ nữ Thái Bình
Mai mốt về mong chị thương tình
Đọc bài vè, nhớ thưởng em lạng dọi ...
Tặng chị.

View attachment 85067
Trẻ đéo được học,lớn làm nhà báo.
 
Mình mà viết thế này bổ đầu nó bế ngay lên phường.
Đĩ bút viết không sao.
Đến buồn cho báo chí cách mệnh.
 
Thế mà chị tôi đã đi được hơn 2 năm rồi đó. Thương chị quá
 
Chị là bồ tát dưới trướng của Địa Tạng Vương bồ tát . Nên nhà chị kinh doanh về đất đai và xác chết . Nếu ko được phép của chị thì có chết cũng không được .
Dạo này , bồ tát như chị đi tù hơi nhiều .
Hóng tới vụ bồ tát chang mono .
 
Con này hồi đó học chung trường cấp 3 với tao, cao lắm, nổi tiếng nhất trường
 
nhìn giống con chó Phú Lê chắp tay đi chùa trong mấy phim rác của nó thế
 
Top