Tiểu sử trẻ trâu cuồng cộng :
Mình sinh ra tại một làng quê nghèo trong vùng thôn dã sơn cước, lớn lên trong một gia đình cần cù lao động , giàu lòng yêu nước , sớm giác ngộ lý tưởng cách mạng . Theo người lớn trong nhà kể lại thì vừa sinh ra , mình đã kỳ lạ khác thường, không nói không cười, không đi đứng mà chỉ bắt người khác bế ẵm . Ngày mình sinh, trời đất xảy ra nhiều sự lạ , giữa ban trưa mà trời nắng chang chang, đến tối thì trăng lại sáng vằng vặc . Sau một thời gian thì Liên Xô sụp đổ , nhà nước đổi tiền , Mỹ bỏ cấm vận, thực là dấu hiệu của kỳ tài xuất thế . Mẹ mình nói hồi đó , có một đạo sĩ câm đi qua làng , thấy mình chơi trước cửa , ngó thấy nhà mình , phía sau nhà có khói bếp , trước nhà có rãnh nước, bên trái nhà có cây bàng , bên phải nhà có cột điện xi măng , mới phán rằng . - Nhà này tọa ngay long mạch , đầu gối sơn , chân đạp thủy , bên tả có thanh long , bên phải có bạch hổ , con nhà này chỉ mười tám năm sau , chắc chắn sẽ thành người lớn , học hành đỗ đạt . Quả nhiên , sau này mình đi học , từ mẫu giáo đã có phiếu bé ngoan , lớn lên không môn nào không thi lại dưới 2 lần . Nhưng đó là chuyện về sau ở đây không kể đến . Làng xóm thấy vậy , cho là sự lạ , hết sức chăm sóc , quan tâm tới mình , giống như trẻ con nhà khác , hoàn toàn không có gì khác thường . Mình từ lúc 7 tuổi đã tự biết viết tên. 9 tuổi biết đánh nhau, sang tuổi 12 mọi người trong thiên hạ không ai là không biết tiếng , có thể chào hỏi , cám ơn bằng thứ tiếng Anh Cát lợi. Ai gặp mình cũng phải trầm trồ khâm phục . Với học vấn uyên thâm, 18 tuổi đã xong tú tài , 19 tuổi đã đi học Đại Học , trên thông thiên văn , dưới tường địa lý, giữa hiểu nhân luân , ai hỏi chuyện gì cũng đối đáp trôi chảy nhưng tuyệt nhiên không đúng câu nào . Năm ấy trong làng có sự lạ , ở đầu làng xuất hiện một con vật , trông giống con gà con , mà lại to hơn con gà con , cả làng ngạc nhiên không biết con gì , bèn kéo đến nhà mà hỏi . Mình lúc ấy đang ngồi ị trong WC , nghe thấy thế bèn trầm ngâm nghĩ ngợi , rồi truyền vọng ra rằng "Trông giống con gà con , mà lại to hơn con gà con , ấy tất là con gà to'' . Dân làng lấy làm phục lắm , bèn bắt gà làm thịt , rồi tôn mình là bậc thánh nhân , cả làng từ ấy ăn gà không xuể . Lại nói lớn lên thường không thích tĩnh mịch , bèn khăn gói đi mà ngao du bốn bể , thăm thú việc đời, thấy việc gì có lợi là làm , không kiêng nể gì cả . Quả nhiên mấy năm sau, nợ nần không biết bao nhiêu mà kể . Nhắc tới mình, ai cũng giơ một ngón tay giữa lên khâm phục . Khi còn thiếu niên . Mình đã tụ tập bạn bè , chơi bời đàn đúm có lối sống ngây thơ mà đậm chất phá hoại , hồn nhiên nhưng vẫn giữ được nét cáo già , mộc mạc nhưng không kém phần sáo rỗng . Cho đến 1 hôm mọi sự đã biến đổi , mình sắp tròn 20 tuổi , ngắm trăng mà thở dài : " Giá như cái đảng ******** thối nát này không có tồn tại thì hay biết mấy , nhà nhà ấm no , cuộc sống vui vẻ và sung túc " . Hi vọng một ngày sẽ có một trận phong ba bão táp càn quét cái đảng ******** súc vật này .
Trăm lần bái tạ , bội phần hàm ơn !!!