Nhân vật hay nhất trong vũ trụ Kim Dung

-Tất nhiên hay nhất ở đây chỉ là quan điểm cá nhân của riêng tao thôi. Mời anh em cùng phân tích và bình loạn
-Theo tao hình tượng nhân vật đc Kim Dung xây dựng hay nhất là Quân tử kiếm Nhạc Bất Quần, vì sao vậy?
-Vì mỗi tác phẩm của Kim Dung cốt truyện đều đc dẫn dắt liền mạch, có đầu có cuối, có chính diện, phản diện, có nút thắt và cao trào. Phàm là độc già, khán giả đều tìm thấy và muốn hiện thân vào vai các anh hùng võ nghệ cao cường, trừ gian diệt bạo. Tuy nhiên, đóng vai chính diện bao giờ cũng dễ, cũng đc ưu ái nhiều thứ và đc đa số ủng hộ. Còn vào vai phản diện mới khó, hơn nữa cái chất phản diện mới lột tả đúng bản chất của con người và thực tế xã hội. Chúng ta ko khó để gặp những kẻ mưu mô, quỷ kế , dùng thủ đoạn để lừa gạt, trục lợi trong cuộc sống thường ngày. Vì thế những vai chính diện trên thực tế quá ít ỏi, đó chỉ là mong ước mà chúng ta muốn đạt tới mà thôi...

nh.png

nh2.png


-Nhạc Bất Quần thì sao? hắn có 1 vỏ bọc hoàn hảo.
+Về ngoại hình, Quân tử kiếm Nhạc Bất Quần là một "thư sinh có năm chòm râu dài, mặt đẹp như mặt ngọc, chính khí hiên ngang khiến người phải đem lòng ngưỡng mộ". Con người ấy đã trên sáu mươi tuổi nhưng nhờ tu luyện nội công nên nhìn qua, chỉ mới như cỡ bốn mươi. Ngoại hiệu của y là Quân tử kiếm cho nên không bao giờ đánh lén, đánh sau lưng người khác, ăn nói mực thước, không bao giờ lên tiếng tranh biện với ai, y kết giao với rất nhiều nhân sĩ giang hồ chính phái.
+Về tài năng, con người ấy là sư tôn một danh môn, có môn Tử hà công thâm hậu, có Hoa Sơn kiếm pháp lấy nội công làm căn cơ, học và thấm nhuần những tư tưởng của người quân tử trong triết học Nho giáo, trở thành biểu tượng đẹp đẽ của chính phái, ghét tà phái và bọn tàn ác như kẻ cừu thù. Mỗi khi Nhạc Bất Quần xuất hiện trong phần đầu của Tiếu ngạo giang hồ, Kim Dung thường dùng hai chữ "tiên sinh" để ca ngợi Nhạc Bất Quần. Trong nhiều phiên bản điện ảnh, Nhạc Bất Quần luôn được tạo hình rất đạo mạo, phong thái quân tử.
-> Thế nhưng ít ai biết được đằng sau tài năng hơn người đó, hắn thực chất là một kẻ nham hiểm, xảo trá, dùng võ công và danh tiếng của mình cho mưu đồ nhỏ mọn. Chính vì thế không thể coi Nhạc Bất Quần là người quân tử.

-Trong xã hội ko khó để chúng ta gặp đc những NBQ, xã hội biến chất, tha hóa, gặp 100 thằng phải đến 90 ngụy quân tử, còn lại 9 thằng tiểu nhân, may mắn lắm mới có đc 1 quân tử thực sự... Ngoài kia ko thiếu những kẻ ném đá dấu tay, ăn ko nói có, sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để đạt đc mục đích bất chấp đạo lý...

Trường đoạn dưới đây có thể coi là kinh điển nhất và lột tả chính xác nhất cái tính đạo đức giả của NBQ.
Lừa cho Tả Lãnh Thiền học Tịch tà kiếm pháp giả. Trước trận đấu thì rào trước đón sau, khua môi múa mép rằng đao kiếm vô tình , bảo đám đệ tử, nếu Tả sư bá có đả thương hoặc giết chết ta thì các con cũng ko đc lên Tung Sơn báo thù. Sau khi đánh thắng và làm mù mắt Tả Lãnh Thiền lại đứng trc quần hùng xin lỗi vì đã đánh TLT trọng thương, lại hứa đi tìm danh y về chữa trị đôi mắt cho TLT. Sau đó vẫn giao chức trưởng môn của 4 phái còn lại cho những trưởng môn cũ. Nói đạo lý để ra cái vẻ quân tử, nhân nghĩa lấy lòng thiên hạ, nhất là trước mặt Phương Chứng (Thiếu Lâm) và Xung Hư (Võ Đang). Nhưng có câu: "những thằng nói đạo lý thường sống như lol", ko phải thời nay người ta mới biết câu đó mà cụ Kim đã mô tả 1 nhân vật kiểu vậy cách đây mấy chục năm.



-Ngoài NBQ thì chúng ta cũng bắt gặp khá nhiều ngụy quân tử khác như Mộ Dung Phục hay Dương Khang. Tất nhiên ở mức độ thấp hơn, nhưng bản chất cũng giống nhau. Mộ Dung Phục vì sự nghiệp quang phục Đại Yên đã bất chấp thủ đoạn lấy lòng nhân sĩ giang hồ. Dương Khang cũng dùng thủ đoạn tương tự giết bạn, hại anh em, bán nước cầu vinh... Tuy nhiên, cá nhân t vẫn thích và thấy NBQ là nhân vật hay nhất, hay hơn bất cứ nhân vật nào khác trong toàn bộ các tác phẩm của Kim Dung.

nh3.png

nh4.png


-Nói về phản diện nhiều rồi, bây h điểm qua chính diện. Hầu hết các nhân vật chính diện tao ko thấy nhiều điều để bàn.
-Đa phần khá nhạt nhẽo và đi theo mô tuýp chung...
-Trương Vô Kỵ mặc dù khôi ngô, tuấn tú, cao ráo, đẹp trai, thông minh tuyệt đỉnh, học 1 hiểu 10. Nhưng tính cách ngô nghê, lại mắc cái bệnh nhu nhược, ba phải. Làm thằng đàn ông mà thiếu quyết đoán.
-Lệnh Hồ Xung thì hay hơn nhưng bản chất là ham vui, chỉ thích tự tại chơi bời, lại mắc thêm cái bệnh nát rượu
-Dương Quá thì lém lỉnh, láu cá
-Còn Quách Tĩnh lại quá ngu si, đần độn. Có lẽ Kim Dung tạo ra nhân vật này để động viên mấy thằng đầu óc ngu si, tứ chi phát triển. Cứ cần cù, chăm chỉ ắt sẽ thành công. Nhưng trên thực tế, xã hội này ko có chỗ cho những thằng đầu óc kém cỏi như vậy ở bất cứ lĩnh vực nào.
-Đoàn Dự lại là thằng sinh ra ở vạch đích, từ bé đã ngậm thìa vàng, lớn lên đc quy hoạch làm vua, đéo thiếu thứ gì. Nhưng khuyết điểm là dại gái, suốt ngày chạy theo liếm giày gái, mất hết chất đàn ông. Về khoản này thua xa Mộ Dung Phục.
-Hư Trúc cũng giống kiểu Quách Tĩnh, chỉ có thể nói 1 câu thằng này quá đỏ. Đúng là thánh nhân đãi kẻ khù khờ.

-Cuối cùng chỉ có Kiều Phong là đáng để nói nhất. Có tài (võ công cao cường), có danh và địa vị xã hội (Bang chủ cái bang), đào hoa và có khí chất đàn ông (một đống gái mê cái chất đàn ông này như A, Châu, A Tử, Khang Mẫn) lại cương trực khẳng khái, hào hiệp, trượng nghĩa, ko sợ cường quyền. Kiều Phong là nhân vật chính đc nhiều người yêu thích nhất đơn giản là cái chất đàn ông trong đó. Và tao nghĩ đã là đàn ông ai cũng thích đc như KP. Võ công cao - thằng nào ngứa mắt là đập sml ngay, tửu lượng cao - thằng nào gáy bẩn cho vào solo rượu cũng sml. Cương trực , khẳng khái, ko sợ cường quyền, có thù tất báo, có ơn tất trả. Được người đời nể trọng...
-Nhưng sự đời phũ phàng, những người có tài, có đức lại thẳng thắn như vậy rất khó sống trong xã hội. Kiểu gì cũng bị 1 lũ tiểu nhân tìm cách hãm hại, cuối cùng bị đấu tố đến chết.
-Kim Dung xây dựng nhân vật này có lẽ dụng ý muốn nói chỉ làm người tốt thôi, đừng tốt quá.

ntk.png
 
Sửa lần cuối:
Tao khoái Quách Tĩnh nhất. Cần cù bù thông minh, đi lên bằng rèn luyện, có vợ đẹp, con ngoan, có địa vị, được gần như cả xh tôn trọng.
 
Vi tiểu bảo mới là đẳng cấp, còn đâu thằng nhạc bất quần này tài năng võ nghệ chí khí xuất thân đều thua mộ dung
 
Tao tưởng thằng lồn đạo sĩ mũi trâu Doãn Chí Bình mới là thằng đỏ nhất chứ.

Húp nước đầu em cô cô ngọt hết nước chấm để em ấy vấn vương xách lồn đi tìm khắp thiên hạ.
 
Nhân vật của kim dung nam tao thik nhất xuân tóc đỏ Vi Tiểu Bảo. Nữ tao thik nhất vương phu nhân là do tao xưa tao hay đọc dâm hiệp thiên long bát bộ

MILF này vú to vãi, nhìn đằm thắm, gợi tình, trong phim còn ngon hơn con gái
Vương Lộ Dao sinh năm 70, lúc đóng phim này mới 33 tuổi, vẫn ngọt nước lắm

 
Sau bị cắt chim mà mày.
Thích nhân cách sống vô lo vô nghĩ, chân thật ko giả dối.
Còn nếu xét về đại trượng phu thì tao thấy Lâm bình Chi và Mộ dung Phụt mới đáng nể. Dám dẹp bỏ hết mọi lạc thú kể cả múi mít để trả thù nhà, nợ nước. Nhạc mất Quần chỉ mưu mô, hại người nhưng cái mục đích để đạt được hư danh thì ko đáng.
Còn bọn đầu buồi nạp vip sở hữu trang bị khủng, khỏi train cũng có level vượt cấp, đánh đâu thắng đó, múi mít vây quanh gặp ai cũng quất thì chán bỏ mẹ, chẳng có gì để nhắc đến
 
-Tất nhiên hay nhất ở đây chỉ là quan điểm cá nhân của riêng tao thôi. Mời anh em cùng phân tích và bình loạn
-Theo tao hình tượng nhân vật đc Kim Dung xây dựng hay nhất là Quân tử kiếm Nhạc Bất Quần, vì sao vậy?
-Vì mỗi tác phẩm của Kim Dung cốt truyện đều đc dẫn dắt liền mạch, có đầu có cuối, có chính diện, phản diện, có nút thắt và cao trào. Phàm là độc già, khán giả đều tìm thấy và muốn hiện thân vào vai các anh hùng võ nghệ cao cường, trừ gian diệt bạo. Tuy nhiên, đóng vai chính diện bao giờ cũng dễ, cũng đc ưu ái nhiều thứ và đc đa số ủng hộ. Còn vào vai phản diện mới khó, hơn nữa cái chất phản diện mới lột tả đúng bản chất của con người và thực tế xã hội. Chúng ta ko khó để gặp những kẻ mưu mô, quỷ kế , dùng thủ đoạn để lừa gạt, trục lợi trong cuộc sống thường ngày. Vì thế những vai chính diện trên thực tế quá ít ỏi, đó chỉ là mong ước mà chúng ta muốn đạt tới mà thôi...

nh.png

nh2.png


-Nhạc Bất Quần thì sao? hắn có 1 vỏ bọc hoàn hảo.
+Về ngoại hình, Quân tử kiếm Nhạc Bất Quần là một "thư sinh có năm chòm râu dài, mặt đẹp như mặt ngọc, chính khí hiên ngang khiến người phải đem lòng ngưỡng mộ". Con người ấy đã trên sáu mươi tuổi nhưng nhờ tu luyện nội công nên nhìn qua, chỉ mới như cỡ bốn mươi. Ngoại hiệu của y là Quân tử kiếm cho nên không bao giờ đánh lén, đánh sau lưng người khác, ăn nói mực thước, không bao giờ lên tiếng tranh biện với ai, y kết giao với rất nhiều nhân sĩ giang hồ chính phái.
+Về tài năng, con người ấy là sư tôn một danh môn, có môn Tử hà công thâm hậu, có Hoa Sơn kiếm pháp lấy nội công làm căn cơ, học và thấm nhuần những tư tưởng của người quân tử trong triết học Nho giáo, trở thành biểu tượng đẹp đẽ của chính phái, ghét tà phái và bọn tàn ác như kẻ cừu thù. Mỗi khi Nhạc Bất Quần xuất hiện trong phần đầu của Tiếu ngạo giang hồ, Kim Dung thường dùng hai chữ "tiên sinh" để ca ngợi Nhạc Bất Quần. Trong nhiều phiên bản điện ảnh, Nhạc Bất Quần luôn được tạo hình rất đạo mạo, phong thái quân tử.
-> Thế nhưng ít ai biết được đằng sau tài năng hơn người đó, hắn thực chất là một kẻ nham hiểm, xảo trá, dùng võ công và danh tiếng của mình cho mưu đồ nhỏ mọn. Chính vì thế không thể coi Nhạc Bất Quần là người quân tử.

-Trong xã hội ko khó để chúng ta gặp đc những NBQ, xã hội biến chất, tha hóa, gặp 100 thằng phải đến 90 ngụy quân tử, còn lại 9 thằng tiểu nhân, may mắn lắm mới có đc 1 quân tử thực sự... Ngoài kia ko thiếu những kẻ ném đá dấu tay, ăn ko nói có, sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để đạt đc mục đích bất chấp đạo lý...

Trường đoạn dưới đây có thể coi là kinh điển nhất và lột tả chính xác nhất cái tính đạo đức giả của NBQ.
Lừa cho Tả Lãnh Thiền học Tịch tà kiếm pháp giả. Trước trận đấu thì rào trước đón sau, khua môi múa mép rằng đao kiếm vô tình , bảo đám đệ tử, nếu Tả sư bá có đả thương hoặc giết chết ta thì các con cũng ko đc lên Tung Sơn báo thù. Sau khi đánh thắng và làm mù mắt Tả Lãnh Thiền lại đứng trc quần hùng xin lỗi vì đã đánh TLT trọng thương, lại hứa đi tìm danh y về chữa trị đôi mắt cho TLT. Sau đó vẫn giao chức trưởng môn của 4 phái còn lại cho những trưởng môn cũ. Nói đạo lý để ra cái vẻ quân tử, nhân nghĩa lấy lòng thiên hạ, nhất là trước mặt Phương Chứng (Thiếu Lâm) và Xung Hư (Võ Đang). Nhưng có câu: "những thằng nói đạo lý thường sống như lol", ko phải thời nay người ta mới biết câu đó mà cụ Kim đã mô tả 1 nhân vật kiểu vậy cách đây mấy chục năm.



-Ngoài NBQ thì chúng ta cũng bắt gặp khá nhiều ngụy quân tử khác như Mộ Dung Phục hay Dương Khang. Tất nhiên ở mức độ thấp hơn, nhưng bản chất cũng giống nhau. Mộ Dung Phục vì sự nghiệp quang phục Đại Yên đã bất chấp thủ đoạn lấy lòng nhân sĩ giang hồ. Dương Khang cũng dùng thủ đoạn tương tự giết bạn, hại anh em, bán nước cầu vinh... Tuy nhiên, cá nhân t vẫn thích và thấy NBQ là nhân vật hay nhất, hay hơn bất cứ nhân vật nào khác trong toàn bộ các tác phẩm của Kim Dung.

nh3.png

nh4.png


-Nói về phản diện nhiều rồi, bây h điểm qua chính diện. Hầu hết các nhân vật chính diện tao ko thấy nhiều điều để bàn.
-Đa phần khá nhạt nhẽo và đi theo mô tuýp chung...
-Trương Vô Kỵ mặc dù khôi ngô, tuấn tú, cao ráo, đẹp trai, thông minh tuyệt đỉnh, học 1 hiều 10. Nhưng tính cách ngô nghê, lại mắc cái tính nhu nhược, ba phải. Làm thằng đàn ông mà thiếu quyết đoán.
-Lệnh Hồ Xung thì hay hơn nhưng bản chất là ham vui, chỉ thích tự tại chơi bời, lại mắc thêm cái bệnh nát rượu
-Dương Quá thì lém lỉnh, láu cá
-Còn Quách Tĩnh lại quá ngu si, đần độn. Có lẽ Kim Dung tạo ra nhân vật này để động viên mấy thằng đầu óc ngu si, tứ chi phát triển. Cứ cần cù, chăm chỉ ắt sẽ thành công. Nhưng trên thực tế, xã hội này ko có chỗ cho những thằng đầu óc kém cỏi như vậy ở bất cứ lĩnh vực nào.
-Đoàn Dự lại là thằng sinh ra ở vạch đích, từ bé đã ngậm thìa vàng, lớn lên đc quy hoạch làm vua, đéo thiếu thứ gì. Nhưng khuyết điểm là dại gái, suốt ngày chạy theo liếm giày gái, mất hết chất đàn ông. Về khoản này thua xa Mộ Dung Phục.
-Hư Trúc cũng giống kiểu Quách Tĩnh, chỉ có thể nói 1 câu thằng này quá đỏ. Đúng là thánh nhân đãi kẻ khù khờ.

-Cuối cùng chỉ có Kiều Phong là đáng để nói nhất. Có tài (võ công cao cường), có danh và địa vị xã hội (Bang chủ cái bang), đào hoa và có khí chất đàn ông (một đống gái mê cái chất đàn ông này như A, Châu, A Tử, Khang Mẫn) lại cương trực khẳng khái, hào hiệp, trượng nghĩa, ko sợ cường quyền. Kiều Phong là nhân vật chính đc nhiều người yêu thích nhất đơn giản là cái chất đàn ông trong đó. Và tao nghĩ đã là đàn ông ai cũng thích đc như KP. Võ công cao, thằng nào ngứa mắt là đập sml ngay, tửu lượng cao, thằng nào gáy bẩn cho vào solo rượu cũng sml. Cương trực , khẳng khái, ko sợ cường quyền, có thù tất báo, có ơn tất trả. Được người đời nể trọng...
-Nhưng sự đời phũ phàng, những người có tài, có đức lại thẳng thắn như vậy rất khó sống trong xã hội. Kiểu gì cũng bị 1 lũ tiểu nhân tìm cách hãm hại, cuối cùng bị đấu tố đến chết.
-Kim Dung xây dựng nhân vật này có lẽ dụng ý muốn nói chỉ làm người tốt thôi, đừng tốt quá.

ntk.png
Từ nhỏ thì mê Kiều Bang Chủ. Lớn lên. Đọc lại truyện Tlbb thì mới thấm nhân vật: Mộ Dung Phục.
Trước đây cứ nghĩ Mdp tiểu nhân, bỉ ổi. Nhưng xét lại hoàn cảnh thì t lại thông cảm cho Mdp rất nhiều. Là độc đinh, ngay từ nhỏ phải gánh trên vai một nhiệm vụ lớn lao nhất và khó thực hiện nhất: Phục Hồi Đại Yên. Đéo dám tưởng tượng trong hoàn cảnh trong tay ko có tiền, ko có binh, ko có gia đình ủng hộ ( thằng Cha thì trốn vô Tàng kinh các mấy chục năm ko dạy bảo gì Mdp) chỉ có vài gia nhân trung thành mà Mpd cũng phải ráng thực hiện lý tưởng của cả dòng họ. Những hành động như lấy lòng Nhân sĩ giang hồ, hay nhận Đoàn Diên Khánh làm cha nuôi thì đứng ở góc độ độc giả thì thấy là tiểu nhân, nhưng đứng ở góc độ bọn m là Mdp thì thấy đó là điều hiển nhiên, bỏ tất cả ( sĩ diện, danh tiếng) để thực hiện lý tưởng cho bằng đc.
Thảm nhất của Mdp là khi gặp đc Cha tại Thiếu lâm. Ngỡ đâu sẽ nghe lời động viên hay giúp sức. Ai ngờ Mộ Dung Bác giác ngộ đi tu luôn. Mấy chục năm gặp lại Cha mình và nhận lại cái kết. Nhưng trong tình huống đó Mdp vẫn nuôi hy vọng tiếp tục thực hiện giấc mơ phục quốc.

Phải nói ngẫm lại t thấy thương Mdp vô cùng.
 

Có thể bạn quan tâm

Top