Qua đã nghĩ tới vấn đề này.
Nên Qua đã phải dành thời gian dài xây dựng đội ngũ kế cận.
Giờ có Qua hay ko có Qua Trung Nguyên Legend vẫn tự nó vận hành.
Vì vậy Qua mới có thời gian tu thiền trong hang và lái siêu xe đi chơi vi vu.
Qua trích lại 2 đoạn phỏng vấn Qua đã từng trả lời cho lều báo để em hiểu thêm:
Ông ngồi ở đây, thường ở trong cái hang trên núi này, vậy ông điều hành Trung Nguyên như thế nào?
- Qua ít nói lắm, không bao giờ họp hành. Có khi vài ba tháng không tới trụ sở. Cần gì thì Qua chỉ viết tin nhắn thôi. Chỉ qua tin nhắn là hiểu thành hệ thống vì Qua đã chuẩn bị tài liệu hết rồi. Nếu không thì Qua đâu có yên mà ngồi trên núi này.
Chỉ một tin nhắn thôi sao, thưa ông?
- Qua có một tổ trợ lý. Từ tin nhắn đó, cô trợ lý sẽ biết phân bổ đến nhóm trợ lý, truyền đạt ý này đến Ban giám đốc, tuỳ việc mà phân ra. Nếu có những lệch lạc thì Qua bảo các em tự điều chỉnh, tự giải quyết.
Qua muốn mọi người phải tự do, tự giải quyết với nhau, những chuyện vặt vãnh mà lên tới Qua là không được. Duyệt hồ sơ mỗi ngày Qua cần chừng 5 phút, sau đó việc tự chạy. Trụ sở ở Sài Gòn lâu lắm Qua mới ghé lại, vài ba tháng, triệu tập nói chuyện chừng tiếng đồng hồ, không nói nhiều.
Qua tin các em và nếu công việc không tốt thì phải chịu trách nhiệm. Luật nhân quả nó điều chỉnh hết, ai làm gì đều phải chịu.
Người ta nói “thiên tài thường cô đơn”, như ông nói, bản thân ông lại được trao cho sứ mệnh là siêu việt hóa dân tộc. Vậy 10 năm sống trong hang đá, ông cô đơn nhiều không, hay cô độc?
– Thật ra Qua rất là cô độc. Qua cô độc trên nền tảng lớn. Nói không ai hiểu.
Đôi khi vài ba anh em lên đây, Qua nói mà thấy không hiểu gì Qua cũng buồn. Qua không muốn gặp ai là ở chỗ đó. Còn anh em mà hiểu, thấu chuyện lớn nó khác liền. Hôm nay Qua vui vì Qua có sự chia sẻ.
Trời chọn Qua là vì Qua hết lòng với dân tộc, quốc gia, với nhân loại các người anh em thôi chứ Qua đâu mưu cầu gì. Có ai mà đi tước đoạt hết mọi chuyện kể cả mạng sống, linh hồn, đưa vào nhà thương điên, rồi gia đình tan nát, đủ loại đủ kiểu…
Giờ đi đâu Qua cũng đi một mình, không có ai đi theo. Máy bay Qua cũng tự làm thủ tục một mình để đi. Ngồi thì Qua tránh hết.
Ngày xưa Qua có cái thẻ thương gia nhưng không vào đó mà ngồi luôn ở ngoài góc chung. Còn nếu vô thương gia Qua cũng chui vô phòng hút thuốc, ngồi mình như vậy thôi. Qua không muốn gặp ai, không muốn nói gì với ai. Vì gặp nó nhiều chuyện, sinh chuyện.
Gần đây công chuyện tương đối hết rồi, Qua hay lấy xe chạy từ đây về TPHCM. Qua ít đến trụ sở, vài tháng mới đến thôi. Lâu lâu nói chuyện 10 phút, tối đa tiếng đồng hồ với mấy em nó, còn lại Qua lái xe ra mấy em bán xe, rồi tìm vé số, anh em vá xe ngoài đường, bán hàng rong, trái cây.
Mấy người đó thích Qua lắm. Qua hay cho tiền, họ thích. Với họ, mỗi lần 1 triệu, 2 triệu, 3 triệu lớn lắm.
@dungdamchemnhau @Olineasdf @LQDuy