Tuổi thơ êm đềm - Nhân ngày mưa , một chút hồi ức về tuổi thơ .

Trong cuộc sống xô bồ hối hả của mỗi chúng ta hôm nay . Ai cũng tất bật , vội vã với nhưng lo toan cơm áo gạo tiền . Đồng tiền cuốn chúng ta vào guồng xoay mà đôi khi khiến chúng ta quên đi rằng giá những giá trị đã từng trải qua nó còn quý giá hơn cả .Một trong đó là tuổi thơ , một miền ký ức mà nơi đó thật đẹp , thật vô tư , hồn nhiên vô lo , vô nghĩ . Tất nhiên mọi cái luôn tồn tại song hành và chúng ta phải biết dung hoà nó trong cs .

Tuổi thơ tôi sinh ra là út trong một gia đình công nhân viên chức bình thường nơi ven thủ đô. Tôi rất may mắn khi sinh ra trong một gia đình đầy tình thương và cho đến giờ tôi luôn trân trọng gđ của mình . Tôi là con út trong gia đình nên rất được cưng chiều , anh chị hay bố mẹ luôn nâng niu yêu thương .

Nơi tôi ở là tập thể của một công ty nhà nước mà nơi đó hầu hết mọi gia đình đều có bố mẹ là cán bộ , công nhân viên trong công ty đấy . Toàn bộ khu tập thể có tầm 40 50 hộ gia đình nên hầu như bọn trẻ con chúng tôi biết nhau hết.

Tuổi thơ chúng tôi lớn lên cùng những trò chơi tuổi thơ với những buổi thả diều , đá bóng cùng nhau . Không biết ở nơi mọi người có trò chơi này không ? Nhưng ở chỗ tôi gọi nó là trò chơi "kháng chiến" mỗi buổi tối chúng tôi hẹn nhau ra chia hai phe rồi chia hai đầu của một dãy nhà tập thể cũ ngày ấy. Thò đầu ra bắn nhau , nếu đọc đúng tên người là người ấy đã bị bắn "chết" và loại ra ngoài . Cho đến khi bên nào hết người trước là bên ý thua . Rồi những buổi rủ nhau mang xô , chậu ra ngoài đồng tát cá . Mặt và người ông nào cũng lấm lem bùn đất với những rổ cá đồng nho nhỏ mang về cải thiện bữa ăn gia đình .

Có lẽ việc tôi thích nhất và thấy vui nhất là những buổi tối mất điện . Người lớn và trẻ con ra ngồi hóng gió mát thiên nhiên . Lũ trẻ chúng tôi thì ngồi chém gió chuyện trên trời dưới đất , nằm trên bãi cỏ ngắm nhìn bầu trời đêm . Thi thoảng ngồi hóng người lớn kể chuyện ma rồi không dám đi về nhà mà toàn phải nhờ các anh lớn hơn đưa về nhà .

Khi lớn hơn một chút thì lại biết để ý các em gái xinh nhất khu . Ở khu có một em gái khá là xinh (nhưng thấp nhé ) . Thật ra ở tuổi đó thì cái khái niệm đẹp với chúng ta nó đơn giản lắm . Có khi chỉ cần có khuôn mặt, nụ cười dễ thương một chút là có cảm tình rồi . Chứ không như mấy ông xamer bây giờ là phải ...

Tôi thường hay sang nhà chém gió với em mỗi buổi em phải nấu cơm cho bố mẹ ( tôi là con út nên không phải nấu cơm hay các việc nhà nhé ae ) . Nhìn nụ cười dễ thương của em , thi thoảng em cúi xuống thì khẽ nhìn qua khe áo của em ... 😆 Cho đến sau này khi lớn lên , thi thoảng bọn tôi có hẹn nhau đi cafe , trong một buổi cafe cùng nhóm mấy a e với tôi . Em ý vẫn còn bảo ngày xưa biết thế em lấy anh ... ? Tôi chỉ biết cười trừ . Không biết nơi anh em thế nào chứ tôi thấy đúng là bụt chùa nhà không thiêng. Nơi chúng tôi ở trai gái cũng nhiều mà không có một đôi nào lập gia đình với nhau .

Cuộc đời mỗi chúng ta ai cũng phải lớn lên và bước vào đời với những gắng nặng lo toan, nhưng đâu đó vẫn còn một nơi để ta tìm về đó là gia đình , quê hương với tuổi thơ và những miền ký ức thật đẹp. Tôi chỉ muốn nhắn nhủ một điều là : Khi chúng ta có gia đình , có con cái chúng ta mới hiểu hêt nỗi lòng của cha mẹ . Dành tất cả tình yêu thương và mọi thứ họ có cho chúng ta vô điều kiện . Hãy trân trọng và báo hiếu khi còn có thể , chúng ta lớn khôn thì cha mẹ ngày càng già đi . Thời gian dành cho cha mẹ đâu có nhiều . Tất nhiên mọi thứ trong cs luôn tồn tại song hành . Hãy cố gắng cho con chúng ta một tuổi thơ đẹp , bên một gia đình êm ấm ! Tuỳ vào khả năng của mỗi chúng ta nhưng đó là điều tôi tâm niệm và đang cố gắng làm !
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

 
Ủng hộ tml :vozvn (49):
vozvn20.png
icon-voz.png
vozvn20.png
icon-voz.png
Mày là nữ à ? :vozvn (20):
 
Top