Thất thủ Ninh Bình

"Ngày 20.4.1975 thành phố Ninh Bình bị bỏ ngỏ. Sau tám ngày chống cự mãnh liệt với bốn sư đoàn miền Nam và giữ vững tuyến, Sư đoàn 320 Bắc Việt đã phải triệt thoái về để bảo vệ Hà Nội. Ở Đông Nam, Nam Định đã bị các lực luợng Mặt trận (Giải phóng miền Bắc) từ “Bùi Chu đất thép” và “Phát Diệm quê hương đồng khởi” cô lập trong khi Hải Dương bị Sư đoàn Thuỷ quân Lục chiến đe doạ dồn dập tại ngoại vi sau khi làm chủ Hải Phòng. Tình thế không còn lật ngược được nữa, Trung Quốc quyết định hé cửa khẩu Đồng Đăng và Lạng Sơn cho dân chúng và các đơn vị Quân đội Nhân dân đang đổ xô về phía biên giới, trong khi Tổng Bí thư Lê Duẩn đã an toạ tại Bình Nhưỡng cùng với lãnh tụ Khmer láng giềng, ông Pol Pot.

Sáng 30.4, tân Chủ tịch nước mới vừa nhậm chức được ba ngày, Đại tướng Võ Nguyên Giáp ngồi trong Dinh đợi các chiến xa M48 của địch tiến vào thủ đô. Lời “thầm hẹn” của nhạc sĩ Phạm Đình Chương trở thành sự thật:

Hôm nao chiều mưa phơn phớt lạnh
Hiến cả đời trai với sa trường
Bao nhiêu chàng trai tay siết mạnh
Thầm hẹn ngày về quê Bắc ơi!
(“Anh đi chiến dịch”)

Trên cầu Chương Dương vào lúc trưa, trung uý Cao Xuân Huy (tác giả về sau của hồi kí Tháng Ba bẻ địch thuật lại cuộc đổ bộ Vinh của Sư đoàn Thuỷ quân Lục chiến) ngồi trên thiết vận xa M113 đi đầu, thấy một chiếc xích lô thong thả từ thành phố ngược chiều đi ra. Trước cảnh lạ lùng này, anh nhảy xuống hỏi thanh niên ngồi trên xích lô:

“Anh đi đâu?”

“Đi đâu, đi đâu bây giờ? Xong rồi… Xong hết rồi…" Hành khách này trả lời.

Vào 10 giờ 30, trước đó hơn một tiếng, Lữ đoàn 3 Kỵ binh, Lực lượng Xung kích Quân đoàn 3 miền Nam, đã ủi sập hàng rào sắt ngoài cổng Dinh Chủ tịch và treo cờ vàng ba sọc đỏ. Chạy ngang Cột Cờ (vì đi lạc mất một lúc trong khi tìm Bắc bộ Phủ), trung uý Huy còn thấy xác một thượng tá công an tự sát nằm ngay ngắn với khẩu Makarov cạnh người. Nhưng anh không biết, người thanh niên trên xích lô vào trưa hôm đó về sau lại là nhà thơ Đồng Đức Bốn, có hai câu cảm thán:

Xong rồi chẳng biết đi đâu
Xích lô Bà Triệu qua cầu Chương Dương

Ở ngõ Hàng Hành, người ta thấy một người đàn ông trung niên mang quân phục miền Nam đứng vơ vẩn một lúc lâu (cạnh căn nhà giờ là càfé Nhân) rồi ngồi sụp xuống vỉa hè ôm mặt khóc. Vài người đánh bạo rụt rè ra hỏi chuyện “giặc nguỵ” này thì ông nức nở thật sự chứ không phải chỉ vì bị hành làm cay mắt. Đó là nhạc sĩ Anh Bằng và thay vì trả lời ông run run cất giọng:

Tôi xa Hà Nội năm lên mười tám khi vừa biết yêu
Bao nhiêu mộng đẹp yêu thương thành khói tan trong mây chiều
(“Nỗi lòng người đi”)

Cố nhân của nhạc sĩ “Ai đứng trông ai ven Hồ/ Khua nước trong như ngày xưa” theo hàng xóm cho biết là giờ nay là nữ cứu thương trên chiến trường và đã mịt mờ tăm tích nhưng nội chiến tương tàn Nam Bắc vừa mới kết thúc và Việt Nam hoà bình, thống nhất và độc lập sau 20 năm".

Trích đoạn "Thất thủ Ninh Bình" của anh Đỗ Khiêm.

Sau đó 45 năm cộng đồng mạng có mốt treo cờ đỏ trên Facebook với nhiều day dứt tiếc nuối về một chế độ CS đầy nhân văn đã bị đánh đổ.
 
Cơ bản là thằng em trai của Lê Nin đã ăn mừng chiến thắng suốt 10 năm, rồi cuối cùng đã phải theo mẽo
 
Nếu điều đó là sự thật thì giờ ngành công nghiệp phò sẽ là ngành mũi nhọn chủ lực chiếm 50% GDP hàng năm. Chúng ta sẽ đón hàng trăm triệu lượt khách quốc tế tới chơi phò, ah nhầm du lịch. Ngoài ra sẽ kéo theo một loạt các ngành công nghiệp dịch vụ khác phát triển phụ trợ ( sx bao cao su, giặt ga giường....) Chúng ta vẫn sẽ là quân lực hạng tư thế giới.
Giống thái lan thế tml
 
Mày có baoh nghĩ nếu năm xưa kẻ chiến thắng là vnch ko. Nếu điều đó xảy ra thì đất nước xã hội con người nó sẽ ntn và bản thân mày hiện tại liệu có khác.
Tính ăn bám Mỹ để giàu hả. M trả lời t 2 câu:1.vì sao Mỹ nó giúp mày giàu. Nó thừa tiền chăng? Nếu mày ko phải nc cờ của nó, dkm nó rảnh mà đi giýp. Hết chiến tranh,mày éo còn tác dụng. 2. Thằng nào theo Mỹ c giàu hả. Mày nhìn Philippin giàu ko? Tỉnh đi.
 
Địt mẹ mấy thằng thủ dâm tinh thần mà cũng đéo nên hồn. Cầu Chương Dương đến năm 85 mới có nhé
 
Chiến thắng ở một dòng thời gian khác( mẽo thả vài quả bom nguyên tử, hà nội đầu hàng vô điều kiện). Nếu điều đó xảy ra thì Việt Nam sẽ đéo bao giờ phát triển được vì dòng máu người Bắc Việt sẽ không bao giờ chịu khuất phục kẻ ngoại xâm . Sẽ là những cuộc chiến nhỏ lẻ liên miên không dứt. Tao có lẽ đang là một chiến binh Bắc Việt :vozvn (25):
Vài quả bom nguyên tử thì trụi lụi VN luôn rồi. Thằng nào còn sống thì cũng kiếm đường trốn lẹ trước khi bị nhiểm phóng xa. Còn mẹ gì nửa mà dòng máu bắc với dòng máu nam.
 
Nhiều ông vẫn mang ảo vọng CH nhỉ

Lấy ví dụ SGBB nhé các ông bỏ tiền nuôi để thịt chứ chẳng hay ho gì mà tự hào chẳng qua nó sạch sẽ hơn phò dạt, và hợp lý hơn công nghiệp

Nếu VNCH chiến thắng vậy có 2 hướng

Tốt: Mỹ bơm tiền xây VN thành sân sau của Mỹ thành cảng singapore ở ĐNÁ rồi sao, nó nuôi để thịt vậy thứ nó thịt là gì ??

Xấu: sẽ như Anh như Pháp hoặc Nhật, 2 nạn đói năm 45 và 75 chắc nhét đủ mồm những thằng ảo vọng, hãy thử t nói thử nhé đéo ăn trong 7 ngày hoặc ăn cả gỗ cả đất để sống. 7 ngày nhé vì lúc đó là cả tháng thậm chí là vài năm mới có gạo cho mà ăn cơm

Đừng nghĩ một vài hứa hẹn tốt đẹp trước mắt mà người ta sẽ đối xử tốt khi đạt được mục đích có quyền bính trong tay thì những hành động tiếp theo mới đánh giá con người mày
 
"Ngày 20.4.1975 thành phố Ninh Bình bị bỏ ngỏ. Sau tám ngày chống cự mãnh liệt với bốn sư đoàn miền Nam và giữ vững tuyến, Sư đoàn 320 Bắc Việt đã phải triệt thoái về để bảo vệ Hà Nội. Ở Đông Nam, Nam Định đã bị các lực luợng Mặt trận (Giải phóng miền Bắc) từ “Bùi Chu đất thép” và “Phát Diệm quê hương đồng khởi” cô lập trong khi Hải Dương bị Sư đoàn Thuỷ quân Lục chiến đe doạ dồn dập tại ngoại vi sau khi làm chủ Hải Phòng. Tình thế không còn lật ngược được nữa, Trung Quốc quyết định hé cửa khẩu Đồng Đăng và Lạng Sơn cho dân chúng và các đơn vị Quân đội Nhân dân đang đổ xô về phía biên giới, trong khi Tổng Bí thư Lê Duẩn đã an toạ tại Bình Nhưỡng cùng với lãnh tụ Khmer láng giềng, ông Pol Pot.

Sáng 30.4, tân Chủ tịch nước mới vừa nhậm chức được ba ngày, Đại tướng Võ Nguyên Giáp ngồi trong Dinh đợi các chiến xa M48 của địch tiến vào thủ đô. Lời “thầm hẹn” của nhạc sĩ Phạm Đình Chương trở thành sự thật:

Hôm nao chiều mưa phơn phớt lạnh
Hiến cả đời trai với sa trường
Bao nhiêu chàng trai tay siết mạnh
Thầm hẹn ngày về quê Bắc ơi!
(“Anh đi chiến dịch”)

Trên cầu Chương Dương vào lúc trưa, trung uý Cao Xuân Huy (tác giả về sau của hồi kí Tháng Ba bẻ địch thuật lại cuộc đổ bộ Vinh của Sư đoàn Thuỷ quân Lục chiến) ngồi trên thiết vận xa M113 đi đầu, thấy một chiếc xích lô thong thả từ thành phố ngược chiều đi ra. Trước cảnh lạ lùng này, anh nhảy xuống hỏi thanh niên ngồi trên xích lô:

“Anh đi đâu?”

“Đi đâu, đi đâu bây giờ? Xong rồi… Xong hết rồi…" Hành khách này trả lời.

Vào 10 giờ 30, trước đó hơn một tiếng, Lữ đoàn 3 Kỵ binh, Lực lượng Xung kích Quân đoàn 3 miền Nam, đã ủi sập hàng rào sắt ngoài cổng Dinh Chủ tịch và treo cờ vàng ba sọc đỏ. Chạy ngang Cột Cờ (vì đi lạc mất một lúc trong khi tìm Bắc bộ Phủ), trung uý Huy còn thấy xác một thượng tá công an tự sát nằm ngay ngắn với khẩu Makarov cạnh người. Nhưng anh không biết, người thanh niên trên xích lô vào trưa hôm đó về sau lại là nhà thơ Đồng Đức Bốn, có hai câu cảm thán:

Xong rồi chẳng biết đi đâu
Xích lô Bà Triệu qua cầu Chương Dương

Ở ngõ Hàng Hành, người ta thấy một người đàn ông trung niên mang quân phục miền Nam đứng vơ vẩn một lúc lâu (cạnh căn nhà giờ là càfé Nhân) rồi ngồi sụp xuống vỉa hè ôm mặt khóc. Vài người đánh bạo rụt rè ra hỏi chuyện “giặc nguỵ” này thì ông nức nở thật sự chứ không phải chỉ vì bị hành làm cay mắt. Đó là nhạc sĩ Anh Bằng và thay vì trả lời ông run run cất giọng:

Tôi xa Hà Nội năm lên mười tám khi vừa biết yêu
Bao nhiêu mộng đẹp yêu thương thành khói tan trong mây chiều
(“Nỗi lòng người đi”)

Cố nhân của nhạc sĩ “Ai đứng trông ai ven Hồ/ Khua nước trong như ngày xưa” theo hàng xóm cho biết là giờ nay là nữ cứu thương trên chiến trường và đã mịt mờ tăm tích nhưng nội chiến tương tàn Nam Bắc vừa mới kết thúc và Việt Nam hoà bình, thống nhất và độc lập sau 20 năm".

Trích đoạn "Thất thủ Ninh Bình" của anh Đỗ Khiêm.

Sau đó 45 năm cộng đồng mạng có mốt treo cờ đỏ trên Facebook với nhiều day dứt tiếc nuối về một chế độ CS đầy nhân văn đã bị đánh đổ.
Ae nvch có bao giờ tiến quân qua khỏi vĩ tuyến 17 đâu ... chỉ bay ra ném vài quả bom thôi mà
 
Vậy theo ai thì giàu? Đừng nói tự lực cánh sinh nhé, giống xảo ngôn ngụy biện lắm
Động não đi. T Nói luôn là đéo nhờ đc thằng nào đâu. Mày nhìn Mỹ nó bắn tin mật của Nga cho Trung vụ Nga định ném bom TQ chưa. Mày nhìn Philippin nghèo hay Iraq bị nó hút chưa. Lợi ích quốc gia nên đầu. Ko lợi ko làm. M nhìn Hàn, Nhật, Sigapor đều có thế hệ ld tốt chứ mày tính đi xin hoài mà ngu với bướng thì giống Diệm nhé. Tỉnh đi
 
Đồng chí a lẩu có tư duy trừu tượng tốt quá , chắc đồng chí phải là thạc sĩ triết học nhỉ ?
 
Mày có baoh nghĩ nếu năm xưa kẻ chiến thắng là vnch ko. Nếu điều đó xảy ra thì đất nước xã hội con người nó sẽ ntn và bản thân mày hiện tại liệu có khác.
Giờ chắc nói tiếng anh, tiêu tiền đô và thích sang mỹ lúc nào thi sang quá :))
 
Trớ trêu là năm 75 thì mặt trận giải phóng miền Nam lính chủ lực toàn người nam tập kết ra Bắc rồi quay về giải phóng
Còn lực lượng phòng thủ mạnh nhất trong miền Nam lại là dân Bắc 54
Vậy nên nói miền Bắc đánh miền Nam ko đúng lắm mà là ngược lại =]]
Lực lượng miền nam tập kết thì mất rất nhiều người ở Mậu thân 1968 rồi
Lực lượng phòng thủ xuân lộc của Bắc 1954 cũng khá đông nhưng họ lại k phải chủ lực của quân đội VNCH
Xét cho cùng lực lượng đánh nhau chính vẫn là bộ đội chính quy VNDCCH và lực lượng chính quy của VNCH
Tất nhiên điều đó k phủ nhận rằng lực lượng bộ đội miền bắc và cả lực lượng +s miền nam k thể tồn tại nếu k được dân chúng miền nam ủng hộ. Những người +s làm dân vận quá tốt. Tây nguyên, tây nam bộ là những nơi làm nền tảng cho chiến thắng của phe +s
 
Clgt. Đọc đéo hiểu gì..
Thay vì mấy chiếc xe tăng cs vào giải phóng sg ngày 30/4 thì tml thớt nó bú đá và sảng mịa luôn thành gp hn . Nó bị lộn ngược chân lên đầu thôi chắc sảng quá đấy mà
 
Mỹ nó sợ BV cái loz. Sợ là sợ th Tàu nó lại tung chí nguyện quân sang như bên Triều Tiên thôi. Sau khi nó mua thằng Tàu xong và thoả thuận về vùng đệm an toàn cho thằng Tàu giữ chế độ thì nó rút. Để Tàu chống Xô
 
Top