Những thằng ko có bố hoặc bố mất sớm suy nghĩ ntn

Đó năm lớp 8, ba tao cho tao đi bốc vác chung với mấy ông già kia, trong nhóm có 4 người thôi, tao nhỏ nhất, đến khứa kia sinh năm 94, ít nói và lầm lì, hơi bị dữ, nói chuyện hay chửi lắm. Có lần duy nhất tao ngồi hỏi linh tinh về đời tư khứa, khứa có kiểu đéo thích nhưng mà rồi cũng nghẹn lại kể "Nhà nghèo, ông già bị người ta tông chết năm tao 12 tuổi, bà già thì buồn quá 2 năm sau cũng chết luôn, 16 tuổi tao bỏ lên SG chung với thằng anh, thằng anh đi làm hồ về bị người ta tông chết, nó chưa có vợ con gì. Nhà còn bà ngoại với bà dì không có chồng con, tao giờ cũng mồ côi y chang ba tao hồi trước". Khứa rất siêng, siêng hơn cả tao, dù nghèo chứ thấy khứa còn lâu lâu còn gom ve chai bán để cho người nghèo hơn nữa. Chửi bậy nhiều nhưng đi làm có tiền gửi về cho bà với dì, tao với mấy ông kia cũng may mắn hơn nên làm có tiền là hay trích ra người năm ba chục đưa cho khứa lắm. Sau này khi tao học lớp 11 thì lần đó khứa có gọi hẹn gặp ba tao lúc tối tâm sự do bị thất tình gì đó! Hẹn ba tao ra tới nơi thì thấy khứa đã cứa đứt cổ tay từ đời nào, ba tao tức tốc đem lên bv, tao với mấy 2 già kia cũng có lên thăm. Nằm được 2-3 ngày, khứa đéo có tiền trả viện phí, nên ba tao trả, rồi xuất viện về khứa bỏ đi biệt tích luôn, khứa yêu 1 cô giáo nhưng mà nghèo + mồ côi cha mẹ, chữ nghĩa không biết nên nhà nhỏ đó phản đối! Ba tao hay ai liên lạc cũng không được. Bẵng cho tới khi tao học năm lớp 12 (tới năm tao lớp 10 là khứa tự tử rồi bỏ đi đâu đó 1 thời gian) vô tình không biết như thế nào đó, 1 trong 2 ông già kia có báo cho ba tao với tao đi đám ma khứa sn 94 đó ở dưới quê khứa cơ, khứa nhức đầu nhưng không đi khám, tới chừng không thấy đường với xỉu đem đi bệnh viện thì lòi ra bị u não giai đoạn cuối, nhưng rồi đúng là kiên cường, không trị gì hết, xin bà dì với bà ngoại cho nằm ở nhà tới lúc chết! Khứa vẫn giữ sdt của ba tao với tao và 2 ông già, nhưng khứa thân nhất với 1 ông kia, với không dám nhìn mặt ba tao, do ba tao nhận vô làm! Khứa có dặn người nhà gọi để xin tao với ba tao và 2 ông kia tới thắp cho cây nhang! Sau đó thì ba tao cũng có cho 1 số tiền không nhỏ, cũng không lớn, 2 năm trước đợt dịch, tao có gọi cho bà dì thì bà ngoại khứa cuối cùng cũng chết đợt Covid, bà dì thì cũng bỏ nhà lên BD làm rồi. Đó là lúc tao thay đổi mọi nhân sinh quan về cuộc đời này!
 
Đó năm lớp 8, ba tao cho tao đi bốc vác chung với mấy ông già kia, trong nhóm có 4 người thôi, tao nhỏ nhất, đến khứa kia sinh năm 94, ít nói và lầm lì, hơi bị dữ, nói chuyện hay chửi lắm. Có lần duy nhất tao ngồi hỏi linh tinh về đời tư khứa, khứa có kiểu đéo thích nhưng mà rồi cũng nghẹn lại kể "Nhà nghèo, ông già bị người ta tông chết năm tao 12 tuổi, bà già thì buồn quá 2 năm sau cũng chết luôn, 16 tuổi tao bỏ lên SG chung với thằng anh, thằng anh đi làm hồ về bị người ta tông chết, nó chưa có vợ con gì. Nhà còn bà ngoại với bà dì không có chồng con, tao giờ cũng mồ côi y chang ba tao hồi trước". Khứa rất siêng, siêng hơn cả tao, dù nghèo chứ thấy khứa còn lâu lâu còn gom ve chai bán để cho người nghèo hơn nữa. Chửi bậy nhiều nhưng đi làm có tiền gửi về cho bà với dì, tao với mấy ông kia cũng may mắn hơn nên làm có tiền là hay trích ra người năm ba chục đưa cho khứa lắm. Sau này khi tao học lớp 11 thì lần đó khứa có gọi hẹn gặp ba tao lúc tối tâm sự do bị thất tình gì đó! Hẹn ba tao ra tới nơi thì thấy khứa đã cứa đứt cổ tay từ đời nào, ba tao tức tốc đem lên bv, tao với mấy 2 già kia cũng có lên thăm. Nằm được 2-3 ngày, khứa đéo có tiền trả viện phí, nên ba tao trả, rồi xuất viện về khứa bỏ đi biệt tích luôn, khứa yêu 1 cô giáo nhưng mà nghèo + mồ côi cha mẹ, chữ nghĩa không biết nên nhà nhỏ đó phản đối! Ba tao hay ai liên lạc cũng không được. Bẵng cho tới khi tao học năm lớp 12 (tới năm tao lớp 10 là khứa tự tử rồi bỏ đi đâu đó 1 thời gian) vô tình không biết như thế nào đó, 1 trong 2 ông già kia có báo cho ba tao với tao đi đám ma khứa sn 94 đó ở dưới quê khứa cơ, khứa nhức đầu nhưng không đi khám, tới chừng không thấy đường với xỉu đem đi bệnh viện thì lòi ra bị u não giai đoạn cuối, nhưng rồi đúng là kiên cường, không trị gì hết, xin bà dì với bà ngoại cho nằm ở nhà tới lúc chết! Khứa vẫn giữ sdt của ba tao với tao và 2 ông già, nhưng khứa thân nhất với 1 ông kia, với không dám nhìn mặt ba tao, do ba tao nhận vô làm! Khứa có dặn người nhà gọi để xin tao với ba tao và 2 ông kia tới thắp cho cây nhang! Sau đó thì ba tao cũng có cho 1 số tiền không nhỏ, cũng không lớn, 2 năm trước đợt dịch, tao có gọi cho bà dì thì bà ngoại khứa cuối cùng cũng chết đợt Covid, bà dì thì cũng bỏ nhà lên BD làm rồi. Đó là lúc tao thay đổi mọi nhân sinh quan về cuộc đời này!
Cảm động vl, m thay đổi nhân sinh ra sao
 
Cảm động vl, m thay đổi nhân sinh ra sao
Cố gắng giúp người khác trong khả năng của mình. Và không phải là hạnh phúc chỉ có mỗi đồng tiền. Nhân sinh quan của tao trước đây luôn làm mọi việc vì tiền, tao nghĩ có tiền mới thực sự hạnh phúc! Nhưng sau vụ đó, thì tao nghĩ tình cảm chân thật giữa người với người mới đáng quý hơn tiền bạc rất nhiều!
 
Cố gắng giúp người khác trong khả năng của mình. Và không phải là hạnh phúc chỉ có mỗi đồng tiền. Nhân sinh quan của tao trước đây luôn làm mọi việc vì tiền, tao nghĩ có tiền mới thực sự hạnh phúc! Nhưng sau vụ đó, thì tao nghĩ tình cảm chân thật giữa người với người mới đáng quý hơn tiền bạc rất nhiều!
Trong câu chuyện mày kể ở trên tao thấy dùng đến Tiền mấy lần lận :))
 
Đó năm lớp 8, ba tao cho tao đi bốc vác chung với mấy ông già kia, trong nhóm có 4 người thôi, tao nhỏ nhất, đến khứa kia sinh năm 94, ít nói và lầm lì, hơi bị dữ, nói chuyện hay chửi lắm. Có lần duy nhất tao ngồi hỏi linh tinh về đời tư khứa, khứa có kiểu đéo thích nhưng mà rồi cũng nghẹn lại kể "Nhà nghèo, ông già bị người ta tông chết năm tao 12 tuổi, bà già thì buồn quá 2 năm sau cũng chết luôn, 16 tuổi tao bỏ lên SG chung với thằng anh, thằng anh đi làm hồ về bị người ta tông chết, nó chưa có vợ con gì. Nhà còn bà ngoại với bà dì không có chồng con, tao giờ cũng mồ côi y chang ba tao hồi trước". Khứa rất siêng, siêng hơn cả tao, dù nghèo chứ thấy khứa còn lâu lâu còn gom ve chai bán để cho người nghèo hơn nữa. Chửi bậy nhiều nhưng đi làm có tiền gửi về cho bà với dì, tao với mấy ông kia cũng may mắn hơn nên làm có tiền là hay trích ra người năm ba chục đưa cho khứa lắm. Sau này khi tao học lớp 11 thì lần đó khứa có gọi hẹn gặp ba tao lúc tối tâm sự do bị thất tình gì đó! Hẹn ba tao ra tới nơi thì thấy khứa đã cứa đứt cổ tay từ đời nào, ba tao tức tốc đem lên bv, tao với mấy 2 già kia cũng có lên thăm. Nằm được 2-3 ngày, khứa đéo có tiền trả viện phí, nên ba tao trả, rồi xuất viện về khứa bỏ đi biệt tích luôn, khứa yêu 1 cô giáo nhưng mà nghèo + mồ côi cha mẹ, chữ nghĩa không biết nên nhà nhỏ đó phản đối! Ba tao hay ai liên lạc cũng không được. Bẵng cho tới khi tao học năm lớp 12 (tới năm tao lớp 10 là khứa tự tử rồi bỏ đi đâu đó 1 thời gian) vô tình không biết như thế nào đó, 1 trong 2 ông già kia có báo cho ba tao với tao đi đám ma khứa sn 94 đó ở dưới quê khứa cơ, khứa nhức đầu nhưng không đi khám, tới chừng không thấy đường với xỉu đem đi bệnh viện thì lòi ra bị u não giai đoạn cuối, nhưng rồi đúng là kiên cường, không trị gì hết, xin bà dì với bà ngoại cho nằm ở nhà tới lúc chết! Khứa vẫn giữ sdt của ba tao với tao và 2 ông già, nhưng khứa thân nhất với 1 ông kia, với không dám nhìn mặt ba tao, do ba tao nhận vô làm! Khứa có dặn người nhà gọi để xin tao với ba tao và 2 ông kia tới thắp cho cây nhang! Sau đó thì ba tao cũng có cho 1 số tiền không nhỏ, cũng không lớn, 2 năm trước đợt dịch, tao có gọi cho bà dì thì bà ngoại khứa cuối cùng cũng chết đợt Covid, bà dì thì cũng bỏ nhà lên BD làm rồi. Đó là lúc tao thay đổi mọi nhân sinh quan về cuộc đời này!
nhà kiểu gì mà bị tông chết 2 mạng người luôn vại còn mấy người kia chết theo như rệp:vozvn (3):
 
nhà kiểu gì mà bị tông chết 2 mạng người luôn vại còn mấy người kia chết theo như rệp:vozvn (3):
Mô Phật. Trong cái rủi lại có cái đen. Họa vô đơn chí. Tức là họa đến thì nó đến liên tiếp chứ ko đến 1 lần.
 
Có thằng thì biết lo hơn, có thằng thì không lo gì, buông thả... nói chung cũng như mấy thằng có cha có mẹ đầy đủ thôi. :smile:
 
Có thằng thì biết lo hơn, có thằng thì không lo gì, buông thả... nói chung cũng như mấy thằng có cha có mẹ đầy đủ thôi. :smile:
Như thế đéo nào đc. Thực tế hiện nay tỷ lệ những thằng đéo có bố % toang nhiều hơn. Vì mẹ ko dạy nổi con
 
Top