Single Dad

cosmicentity

Chú bộ đội
Ở xàm có th nào là single dad ko .
T muốn nuôi con. Nhưng Tự t nuôi chứ ko dính dáng đến gái :)). Kiếm đứa con khó vcl. Trong khi đọc báo vẫn thấy mấy em gái mang thai rồi bỏ chùa, vứt con ra ngoài đường. Số phận nghiệt ngã vcl. Giờ có vài đứa nuôi thì tuyệt. Khổ mỗi giai đoạn đầu
. 11952
 
Ra bv phụ sản mà nhận nuôi, không hoẵ ra các trại mồ côi nếu không muốn khổ giai đoạn đầu.
 
Tao cũng thế, 2 con luôn, tất nhiên phải nhờ ông bà và bác trợ giúp nhiều
 
Mày tưởng nhận con nuôi mà dễ à, đầu tiên mày phải có gia đình riêng đã nhé rồi mới được xét nhận con nuôi.
 
Nuôi 1 đứa bé là cả 1 vấn đề đấy tml, méo phải chuyện tiền ko đâu.
 
Ở xàm có th nào là single dad ko .
T muốn nuôi con. Nhưng Tự t nuôi chứ ko dính dáng đến gái :)). Kiếm đứa con khó vcl. Trong khi đọc báo vẫn thấy mấy em gái mang thai rồi bỏ chùa, vứt con ra ngoài đường. Số phận nghiệt ngã vcl. Giờ có vài đứa nuôi thì tuyệt. Khổ mỗi giai đoạn đầu
. View attachment 11952
Chưa có con bjo có khác, phát biểu hùng hồn vkl
 
  • Vodka
Reactions: Ftm
Ở xàm có th nào là single dad ko .
T muốn nuôi con. Nhưng Tự t nuôi chứ ko dính dáng đến gái :)). Kiếm đứa con khó vcl. Trong khi đọc báo vẫn thấy mấy em gái mang thai rồi bỏ chùa, vứt con ra ngoài đường. Số phận nghiệt ngã vcl. Giờ có vài đứa nuôi thì tuyệt. Khổ mỗi giai đoạn đầu
. View attachment 11952
Nếu mày thực sự mong muốn lớn và thúc đẩy trong tâm hồn, suy nghĩ được làm cha và nuôi dạy con nhỏ.
Cho tao hỏi tại sao mày muốn thế?
Để làm gì? Mục đích hoặc sứ mệnh?
Trả lời xem nào. Rồi tao chỉ mày cách nhận Con về nuôi. Nhiều đó và ko hề khó.
 
Nếu mày thực sự mong muốn lớn và thúc đẩy trong tâm hồn, suy nghĩ được làm cha và nuôi dạy con nhỏ.
Cho tao hỏi tại sao mày muốn thế?
Để làm gì? Mục đích hoặc sứ mệnh?
Trả lời xem nào. Rồi tao chỉ mày cách nhận Con về nuôi. Nhiều đó và ko hề khó.
Tao muốn nuôi dạy trẻ thôi. Nhìn ra xã hội thấy nhiều cảnh cơ nhỡ quá. Bao vụ bỏ con ở vườn chuối, rồi vứt ở thùng xốp các kiểu. Rồi ko biết đời chúng nó đi về đâu đây. Mấy đứa vứt con đấy mà đưa cho tao nuôi có phải ngon ko :)). 6 tuổi là đánh cờ vua với tao đc rồi.
 
:)) vcl sugar. Sugar thì tao tìm té con ranh con nào đấy lớn rồi ko hơn à .
dm mày thông cảm, mày tìm thấy ô search không? đánh chữ dad hoặc daddy đi nó ra toàn đường với kiến, có mỗi ra mày là single
 
Tao muốn nuôi dạy trẻ thôi. Nhìn ra xã hội thấy nhiều cảnh cơ nhỡ quá. Bao vụ bỏ con ở vườn chuối, rồi vứt ở thùng xốp các kiểu. Rồi ko biết đời chúng nó đi về đâu đây. Mấy đứa vứt con đấy mà đưa cho tao nuôi có phải ngon ko :)). 6 tuổi là đánh cờ vua với tao đc rồi.
Tao nghĩ mày là thằng có cái Nhân văn. Cái này quí lắm.
Nhưng chỉ thấy và động lòng chắc ẩn xong muốn (về chơi cờ vừa với mày) đôi khi chưa đủ sâu để đi 1 hành trình dài.
Nuôi 1 con người là hành trình dài lắm nó dài tới mức truyền từ thế hệ này ảnh hưởng sang những thế hệ tiếp nối.
Tao tao có nhiều hơn 3 đứa con. Tao biết nếm cả hạnh phúc ngọt ngào, hạnh phúc trong cơ cực, cho đến những mệt mỏi, căng thẳng, thậm chí phát rồ. Nhà đông còn mà.
Nên, tao mong mày tiếp tục suy nghĩ thêm đi. Đây ko chỉ là 1 ý tưởng, 1 cảm xúc đâu. Nó thực sự là việc để đời đó. Mày suy nghĩ thêm nhé, Tại sao mình chọn việc này? Để làm gì? Thời điểm thực hiện? 3 câu đó mày cố gắng tĩnh lại tìm những câu trả lời. Tao có thể chia sẻ mày câu trả lời cho câu hỏi: Làm như thế nào? Được thôi.
P/s: tao vẫn đang ấp ủ rằng cố ổn định thêm chút, nếu có duyên tao vẫn sẽ nhận thêm con nuôi.
Đôi khi Sứ mệnh của ai đó trên đời này chỉ là Chăm sóc con người, gây gột Nhân Văn, bao dung Tình người mà thôi. Chứ cũng chắc đíu gì phải trở thành gì đó to tát.
Mày cứ nghĩ về mấy câu hỏi đi nhé! Chân thành
 
Tao nghĩ mày là thằng có cái Nhân văn. Cái này quí lắm.
Nhưng chỉ thấy và động lòng chắc ẩn xong muốn (về chơi cờ vừa với mày) đôi khi chưa đủ sâu để đi 1 hành trình dài.
Nuôi 1 con người là hành trình dài lắm nó dài tới mức truyền từ thế hệ này ảnh hưởng sang những thế hệ tiếp nối.
Tao tao có nhiều hơn 3 đứa con. Tao biết nếm cả hạnh phúc ngọt ngào, hạnh phúc trong cơ cực, cho đến những mệt mỏi, căng thẳng, thậm chí phát rồ. Nhà đông còn mà.
Nên, tao mong mày tiếp tục suy nghĩ thêm đi. Đây ko chỉ là 1 ý tưởng, 1 cảm xúc đâu. Nó thực sự là việc để đời đó. Mày suy nghĩ thêm nhé, Tại sao mình chọn việc này? Để làm gì? Thời điểm thực hiện? 3 câu đó mày cố gắng tĩnh lại tìm những câu trả lời. Tao có thể chia sẻ mày câu trả lời cho câu hỏi: Làm như thế nào? Được thôi.
P/s: tao vẫn đang ấp ủ rằng cố ổn định thêm chút, nếu có duyên tao vẫn sẽ nhận thêm con nuôi.
Đôi khi Sứ mệnh của ai đó trên đời này chỉ là Chăm sóc con người, gây gột Nhân Văn, bao dung Tình người mà thôi. Chứ cũng chắc đíu gì phải trở thành gì đó to tát.
Mày cứ nghĩ về mấy câu hỏi đi nhé! Chân thành
Ừ . Đối với tao thế là to tát rồi. Tao Ngộ ra cách đây 2 năm. Giờ cố kiếm thêm mua cái nhà rộng rộng. Gia đình t thì ko biết Và cũng ko ủng hộ.
 
Ừ . Đối với tao thế là to tát rồi. Tao Ngộ ra cách đây 2 năm. Giờ cố kiếm thêm mua cái nhà rộng rộng. Gia đình t thì ko biết Và cũng ko ủng hộ.
Mày đi 1 chuyến đi. Tầm 4,5 ngày. Về phía Bắc. Như Mường Nhé chả hạn. Coi như tính từ Điện Biên. Hoặc ko thì tham gia công sức, tiền của vào "Cơm có thịt".
Tự đi 1 chuyến thì tốt nhất. Mắt thấy tai nghe. Ngửi được tự cảm nhận được. Thật rõ nét. Sau đó mày sẽ nghe thấy, cảm thấy, hoặc nhìn thấy những Dấu hiệu chân thực nhất. Có thể mày sẽ tìm được duyên phận cuộc đời mày từ đó.
Tao đi lang bạt 5 ngày ở đó. Tao ngộ ra nhiều lắm. Long chắc ẩn và xót thương quá là nhỏ bé và bình phường khi cảm nhận được trong mình khi đi chuyến đó.
Nhìn những đứa trẻ gần như bị bỏ quên như cây cỏ trên rừng - dù chúng có đủ bó mẹ hoặc ko. Hay lững thững theo chúng và nghĩ: gần 10 km vừa đi qua có cái nhà mẹ nào đâu, sao nó đi bộ ở đây, cóc theo em (như con mèo tha con chuột) nó chả nói sõi tiếng Kinh dù tạo hỏi thăm. Sau mới biết nó đi bộ khoảng 20-25km đến trường. Thứ 6 về nhà và chủ nhật đến trường như vậy.
À tao học được câu này từ người Mường: Khắc đi khắc đến.
Rồi mới ngẫm câu đó. Nó hay hơn trăm câu ngạn ngữ, triết lý tao đã biết.
Mày thử đi đi, hoặc tham gia vào. Rồi sau đó hẵng quyết định.
Single daddy bình thường thôi. Nhưng việc mày định nó ko bình thường ở chỗ, nếu đó là xuất phát từ Nhân Văn. Nó đang giá hơn tất tật giá trị vật chất hay giá trị cảm xúc nào trên đời này.
Vài suy nghĩ cá nhân của tao.
Cho cùng đời 1 thằng đàn ông, tiền bạc là thứ ko thể mang theo. Cái đáng giá nhất là nó đã làm gì và để lại được gì cho thế hệ sau?
Có câu này nữa: tôi ko cần biết ông đi đến đâu, nhưng tôi muốn biết con ông đi bao xa? (Đại loại vậy, tao ko trích dẫn mà đọc lâu lắm rồi) câu này liên quan đến việc Sứ mệnh của Giống đực trên đời này. 1 phần trong sứ mệnh của 1 thằng đàn ông, là sinh ra, học tập, rèn luyện, trải nghiệm, sinh sản giống nòi, phát triển giống nói.
Nhưng giờ thế giới quan đã rộng hơn, con người ta phát triển giống nòi theo cách mày đang định làm nữa.
Hi vọng 1 ngày nào đó, mày post bài làm thế nào để định hướng cho "những đứa con từ trên trời rơi xuống". Tao sẽ vào comment hoặc ngồi lại mời mày lý rượu và chia sẻ cùng mày.
 
Ngoài lề chút:
Giờ tao đi câu cá đây.
Đàn ông còn cần phải có kỹ năng săn bắt.
Thế nên chăn rau là sự tiến hoá tiêu cực từ kỹ năng rất bản năng: săn bắt hay sao ý nhỉ :)))))))) tao đéo chăn rau được. Nhưng bắn chim, câu cá từ gần 30 năm nay.
 
Mày đi 1 chuyến đi. Tầm 4,5 ngày. Về phía Bắc. Như Mường Nhé chả hạn. Coi như tính từ Điện Biên. Hoặc ko thì tham gia công sức, tiền của vào "Cơm có thịt".
Tự đi 1 chuyến thì tốt nhất. Mắt thấy tai nghe. Ngửi được tự cảm nhận được. Thật rõ nét. Sau đó mày sẽ nghe thấy, cảm thấy, hoặc nhìn thấy những Dấu hiệu chân thực nhất. Có thể mày sẽ tìm được duyên phận cuộc đời mày từ đó.
Tao đi lang bạt 5 ngày ở đó. Tao ngộ ra nhiều lắm. Long chắc ẩn và xót thương quá là nhỏ bé và bình phường khi cảm nhận được trong mình khi đi chuyến đó.
Nhìn những đứa trẻ gần như bị bỏ quên như cây cỏ trên rừng - dù chúng có đủ bó mẹ hoặc ko. Hay lững thững theo chúng và nghĩ: gần 10 km vừa đi qua có cái nhà mẹ nào đâu, sao nó đi bộ ở đây, cóc theo em (như con mèo tha con chuột) nó chả nói sõi tiếng Kinh dù tạo hỏi thăm. Sau mới biết nó đi bộ khoảng 20-25km đến trường. Thứ 6 về nhà và chủ nhật đến trường như vậy.
À tao học được câu này từ người Mường: Khắc đi khắc đến.
Rồi mới ngẫm câu đó. Nó hay hơn trăm câu ngạn ngữ, triết lý tao đã biết.
Mày thử đi đi, hoặc tham gia vào. Rồi sau đó hẵng quyết định.
Single daddy bình thường thôi. Nhưng việc mày định nó ko bình thường ở chỗ, nếu đó là xuất phát từ Nhân Văn. Nó đang giá hơn tất tật giá trị vật chất hay giá trị cảm xúc nào trên đời này.
Vài suy nghĩ cá nhân của tao.
Cho cùng đời 1 thằng đàn ông, tiền bạc là thứ ko thể mang theo. Cái đáng giá nhất là nó đã làm gì và để lại được gì cho thế hệ sau?
Có câu này nữa: tôi ko cần biết ông đi đến đâu, nhưng tôi muốn biết con ông đi bao xa? (Đại loại vậy, tao ko trích dẫn mà đọc lâu lắm rồi) câu này liên quan đến việc Sứ mệnh của Giống đực trên đời này. 1 phần trong sứ mệnh của 1 thằng đàn ông, là sinh ra, học tập, rèn luyện, trải nghiệm, sinh sản giống nòi, phát triển giống nói.
Nhưng giờ thế giới quan đã rộng hơn, con người ta phát triển giống nòi theo cách mày đang định làm nữa.
Hi vọng 1 ngày nào đó, mày post bài làm thế nào để định hướng cho "những đứa con từ trên trời rơi xuống". Tao sẽ vào comment hoặc ngồi lại mời mày lý rượu và chia sẻ cùng mày.
:)) có phải thích bốc về nuôi là đcđâu :)) . Bốc lung tung dân bản lại đánh vỡ mồm.
 
Mày cứ thử đi rồi mới thấy là nó ko đơn giản đâu. Thằng bạn thân tao single dad đến giờ con nó sắp học ĐH rồi. Tao biết.!
 
Mày đéo nuôi đc đâu, nuôi trẻ con dưới 1 tuổi mệt mỏi vô cùng và mấy năm đầu tốn kém lắm. Thôi để tiền đó nuôi mấy đứa su gơ bây bi hạp lí hơn.
 
Mày nhìn anh CR7 ấy! Muốn nhận nuôi đéo đơn giản đâu, nhất là với 1 thằng đực rựa như mày!
 
Top